Chương 1855
Nói thật, thấy vẻ mặt anh ngọt ngào uống sạch bát cháo ngao, trong lòng Trần Diễm An không khỏi kiêu ngạo và tự hào.
Kỳ thật, tài nấu nướng của cô cũng không tệ.
Quý Hướng Không tắm nước nóng xong đi ra, toàn thân đều thấy thoải mái.
Đêm qua Trần Diễm An sống chết không cho làm, nhưng hôm nay cô không từ chối được!
Nhưng, hành động của anh rất nhẹ nhàng, dịu dàng như nước, không có chút lỗ mãng, táo bạo nào.
Lều sen ấm áp…
Sáng sớm hôm sau.
Quý Hướng Không đến công ty muộn, nên định đợi Trần Diễm An cùng đi, cũng thuận tiện đưa cô đến nhà hàng.
Vẫn nghe cô nói hai ngày nay chân đau, tốt nhất là không nên lái xe.
Nhưng đã bảy rưỡi, căn bản là cô không có dấu hiệu tỉnh lại, vẫn ngủ ngon lành.
Nếu như là ngày thường, cô đã thức dậy từ sớm rửa mặt chải đầu, trang điểm.
Không có cách nào, anh nhẹ nắm mũi cô: “Nhóc lười biếng, nhanh rời giường, anh đưa em đến nhà hàng.”
Mơ mơ màng màng mở mắt, mày liễu của Trần Diễm An khẽ nhíu: “Em không đến nhà hàng đâu.”
Quý Hướng Không hơi nhướng mày, tỏ ra khó hiểu: “Chân có đau không?”
“Chân có hơi đau, nhưng không nghiêm trọng lắm, nhưng hôm qua mẹ nói những lời đó em không thích nghe lắm, khi nào bà ấy xin lỗi thì em sẽ đến nhà hàng.”
Cô cảm thấy yêu cầu này của mình không hề quá đáng!
“Được, việc nhỏ thôi, không cần giận làm gì, được không? Hơn nữa, em đợi mẹ chủ động xin lỗi, anh cảm thấy không có khả năng đâu.”
Giữa mày Trần Diễm An hiện lên vẻ bất mãn.
“Sao lại không có khả năng? Rõ ràng người làm sai là bà ấy, không thể lần nào cũng là em phải xuống nước xin lỗi, bà ấy cũng nên xin lỗi!”
Quý Hướng Không nháy mắt cảm thấy cuộc đời mình chớp mắt có thêm hai vị Phật gia, chọc không được, cũng chẳng nói được.
“Nói vậy thì mâu thuẫn giữa hai người ngày càng sâu, thật sự không đi sao?”
“Thật, chắc chắn và nhất định!”
Trần Diễm An tỏ vẻ quyết tâm của mình cực kỳ nghiêm túc.
Thấy cả hai đều không có cách, Quý Hướng Không đành phải đứng dậy, tự mình đến công ty.
Trần Diễm An ngủ một giấc đến lúc tự nhiên tỉnh lại, sau đó đi dạo phố.
Có thời gian nhàn nhã, lại thiết kế vài mẫu trang sức, hàng ngày trải qua cũng coi như phong phú.
Một bên khác.
Giang Uyển Đình ngồi trên xe lăn, còn đang bận rộn trong bếp, trên trán đều là mồ hôi, một mình bận bịu tới tấp.