Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm

Chương 1164




CHƯƠNG 1164

Cô ta đã rất cố gắng vì ngày hôm nay, thái độ không hài lòng của Cát Mỹ Ngọc không ảnh hưởng gì đến cô ta cả.

Không cần biết là hài lòng hay không hài lòng, tóm lại chuyện kết hôn vẫn diễn ra từng bước, cô ta chỉ cần kết quả chứ không cần quá trình.

Cô ta rất muốn mời Thân Nhã, nhưng lại không nói ra, cuối cùng vẫn là Trần Vu Nhất nói sẽ mời Thân Nhã.

Cô ta không hỏi lý do, nếu anh ta đã nói trúng tim đen cô ta rồi, thì cô ta cớ chi phải hỏi thêm nữa?

Khi kết hôn nhất định phải mời bạn học, đám bạn học đại học lúc đó bắt buộc phải mời, hồi đó cô ta bị chế giễu rất nghiêm trọng, hôm nay phải để bọn họ thấy, bây giờ cô ta phong quang thế nào!

Giấc mộng chờ đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng trở thành hiện thực, Lâm Nam Kiều vẫn cảm thấy cả người lơ lửng trên không trung, giống như một đám mây trắng, nhẹ nhàng bay lượn.

Thời gian trôi qua nhanh chóng, cứ chốc chốc Hoắc Đình Phong lại kêu Tiểu Trương mang chút canh tới, mùi vị rất thanh đạm, tươi ngon.

Thân Nhã rất thích uống, cô uống không hề ít, trong lòng cô đang nghĩ, nếu Hoắc Đình Phong cứ cho cô ăn như thế này, cô sẽ béo thành thế nào chứ?

Năm mới đang đến gần, công ty lại ở thành phố B, gần đây Hoắc Đình Phong rất bận nên đã trở về thành phố B.

Thân Nhã chỉ còn lại một mình, đột nhiên, cô cảm thấy căn phòng trống rỗng, như thiếu một thứ gì đó, xúc động và ấm áp.

“Em ngủ chưa?” Hoắc Đình Phong mở miệng, giọng nói trầm ấm truyền đến trong điện thoại.

“Chưa, anh đừng để Tiểu Trương đưa canh tới nữa, đi đi về về mệt lắm.” Điều cô thích nhất là nghe điện thoại của anh trước khi đi ngủ.

“Tiểu Trương có xe hơi, rất tiện, hơn nữa cũng thuận đường, không có anh ở nhà, dù gì cũng phải có người chăm sóc em, lúc này là Tiểu Trương đang thay thế anh, em phải nghĩ như vậy … “Anh chậm rãi nói.

Thân Nhã mím môi cười: “Anh không béo như Tiểu Trương.”

“Câu này là kêu Tiểu Trương giảm cân sao? Được rồi, anh sẽ nói cho cậu ta biết, truyền đạt ý tứ của em.” Hoắc Đình Phong cười nhẹ.

“Đừng nha, em nói giỡn thôi, anh làm thật à?”

Trò chuyện rất vui vẻ ấm áp, hai người có nói có cười, tình cảm bây giờ rất tự nhiên, có thể tùy ý nói đùa, cười giỡn.

Mấy ngày nay khi đến cửa hàng bách hóa, tình cờ nhìn thấy Lâm Nam Kiều một lần, khuôn mặt cô ta tràn đầy gió xuân, quả nhiên là sắp có chuyện vui.

Cô ta đang chọn gì đó, hình như là rèm cửa hay gì đó.

Thân Nhã không để ý đến cô ta, nhàn nhạt quét mắt qua sau đó rời đi, có rất nhiều người đi mua đồ Tết, cô mua một chiếc áo khoác lông vũ và một chiếc áo khoác ngoài.

Có gặp Trần Vu Nhất trong một lần tình cờ, đó là trong công ty, hình như anh ta đến có việc gì đó, mặc một bộ vest thẳng tắp và bước đi nổi gió.

Hai người lướt qua vai nhau như những người xa lạ, cô không chào, anh ta cũng vậy, ngay cả dư quang khóe mắt cũng chưa từng trao nhau.

Thân Nhã không có phản ứng gì, thái độ của cô còn lạnh lùng hơn anh ta, tính ra thì Hoắc Đình Phong cũng đã đi mấy ngày rồi, cô có chút nhớ anh.