Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 393: Ánh mắt vô tình chạm vào nhau




Anh trời sinh cao lớn đẹp trai, còn đẹp hơn cả mấy cậu trai trẻ trong giới giải trí, khí chất lãnh đạm, cao quý, mạnh mẽ đến nỗi khiến người ta phải kính nể.

Mỗi động tác, mỗi cử chỉ đều toát lên vẻ nam tính quyến rũ riêng biệt.

Từ Oanh Oanh và một cô ca sĩ khác từng là ca sĩ khách mời trong bữa tiệc của tập đoàn Hoàn Hải, khi nhìn thấy Mặc Trì Úy phát biểu trên sân khấu, cô ta đã muốn tìm cơ hội thu hút sự chú ý của anh.

Nhưng đêm đó, một nữ diễn viên khác định dụ dỗ Mặc Trì Úy, lại bị anh cho ăn quả đắng, nên cô ta xua tan ý định đó luôn.

Sau vài tháng, gặp lại Mặc Trì Úy, Từ Oanh Oanh thấy rằng trái tim cô ta vẫn rung động mạnh mẽ với anh.

Chỉ là anh vẫn không có án tượng tốt với cô, ngay cả nhìn thêm một cái anh cũng không thèm.

Từ Oanh Oanh còn muốn nói điều gì đó với phóng viên, thì người đàn ông lạnh lùng đột nhiên đi về phía cô.

Tim Từ Oanh Oanh đập loạn xạ.

Chẳng lẽ là Tổng giám đốc Mặc bắt đầu quan tâm đến cô?

Đường Tâm Nhan ngồi ở vị trí khách mời nhìn thấy cảnh này, hai tay trên đầu gối hơi siết chặt lại.

Mặc dù sẽ rất khó để cô và Mặc Trì Úy quay lại với nhau, nhưng cô vẫn cảm thấy hơi khó chịu và không thoải mái khi thấy anh làm thế với những người phụ nữ khác.

Đàn ông đúng là bạc tình bạc nghĩa!

Phóng viên đưa micro đến trước mặt Mặc Trì Úy, phát huy hết tính hóng chuyện: “Tổng giám đốc Mặc, anh thấy Oanh Oanh thế nào? Cô ấy xinh đẹp, lại là nữ hoàng của những bản tình ca, hai người đứng cạnh nhau thực rất xứng đôi vừa lứa.”

Mặc Trì Úy thản nhiên đáp: “Cô Từ đây tuy rất tốt, nhưng không phải kiểu tôi thích.”

Ngay sau khi anh nói ra lời này, tất cả mọi người đều trở nên náo động.

Từ Oanh Oanh cũng sửng sốt, sắc mặt trở nên rất khó coi.

Nhưng cô ta không dám phản bác bất cứ điều gì.

Các phóng viên lập tức hỏi: “Xin hỏi, Tổng giám đốc Mặc thích kiểu phụ nữ thế nào?”

Mặc Trì Úy không trả lời phóng viên, nhưng đôi mắt thâm sâu của anh lại nhìn về phía Đường Tâm Nhan.

Đường Tâm Nhan chưa kịp thu hồi lại ánh nhìn thì lại bắt gặp ánh mắt của anh đang nhìn cô.

May mà anh nhanh chóng thu hồi ánh mắt nên các phóng viên mới không chú ý đến ánh mắt của anh.

Mím đôi môi mỏng, anh đút một tay vào túi quần và rời khỏi khu vực phỏng vấn mà không nói thêm lời nào.

Từ Oanh Oanh vẫn luôn quan sát mọi hành động của anh, khi cô ta nhìn thấy anh rời đi, cô ta nhìn chằm chằm vào Đường Tâm Nhan, khẽ cười thầm trong lòng.

Kiểu mà Tổng giám đốc Mặc thích chẳng phải là cái cô diễn viên không nổi tiếng kia sao?

Mặc dù trước đó Đường Tâm Nhan cũng có chút danh tiếng trong làng giải trí, nhưng sau đó cô đã giải nghệ, bây giờ cô lại trở lại, thực sự không khác gì người mới.

Từ Oanh Oanh đột nhiên nghĩ đến một tin tức đã được đăng cách đây một thời gian, lúc đầu nói rằng trợ lý Đường Tâm Nhan quyến rũ Tổng giám đốc Mặc, nhưng sau đó thanh minh rằng không phải …

Lẽ nào giữa Tổng giám đốc Mặc và Đường Tâm Nhan thực sự có chuyện gì đó mà không muốn người khác biết?

Đường Tâm Nhan nhận thấy ánh mắt của Từ Oanh Oanh, hai mắt cô cũng thản nhiên nhìn thẳng vào mắt cô ta, Từ Oanh Oanh bị ánh mắt của cô làm cho ngượng ngập, biểu cảm căng cứng quay đi chỗ khác.

Sau nghi thức cắt băng khánh thành, Đường Tâm Nhan nghĩ đến mẹ mình đang trong phòng khách sạn nên sau khi nói chuyện với Cố Nhiễm Nhiễm, cô rời khỏi hiện trường cắt băng khánh thành.

Khi đến gần lối vào khách sạn, cô phát hiện có người theo sau mình, cô nghi ngờ quay lại nhìn.

Cái nhìn này khiến cô sững người.