Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 321: Sự dịu dàng của anh (2)




Mặc Trì Úy nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đột nhiên nở nụ cười sáng lạn của Đường Tâm Nhan, ánh nhìn càng thêm phần thâm trầm. Cô thật sự là một cô gái biết mãn nguyện với mọi thứ, chỉ cần đưa cô đến công ty mà đã vui vẻ như vậy?

Đường Tâm Nhan bước xuống giường, cô cười nói với Mặc Trì Úy: “Anh vào phòng khách đợi em, em thay quần áo rồi ra ngay.” Cô chọn một chiếc váy và chiếc áo khoác đỏ tôn dáng trong tủ, thay nó và trang điểm nhẹ nhàng.

Mặc Trì Úy đợi cô trong phòng khách gần nửa tiếng vẫn chưa thấy cô ra liền đứng dậy đi tới cửa phòng ngủ. Nhìn người phụ nữ đang tô son, anh cong môi cười: “Không cần quá xinh đẹp, em định đi thi hoa hậu à.”

Đường Tâm Nhan liếc người đàn ông qua gương: “Đây là lần đầu tiên em đến công ty của anh, không thể khiến cho anh mất mặt được!”. Phụ nữ vui khi thấy mình đẹp, đạo lý này xưa nay không hề thay đổi.

Thoa son xong, cô nhìn lại người đàn ông đang dựa vào khung cửa, lo lắng vuốt mái tóc xoăn trên má: “Em thế này ổn chưa?” Anh khẽ ừm một tiếng.

Cô mím môi dưới, một chút không hài lòng hiện lên trong mắt cô. Anh vốn không nhìn cô tử tế. Nhìn thấy tiểu mỹ nhân trở nên không vui, Mặc Trì Úy sải cặp chân dài đi tới, bóp hai má hồng hồng của cô: “Vợ anh có trang điểm hay không đều rất đẹp.” “Dẻo miệng.” Anh nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn thanh tú của cô, đôi mắt đen sâu thẳm: “Chỉ dẻo miệng với với vợ anh thôi.”

Chỉ vài câu mà cô đã bị anh chọc cười. Được rồi, cô là người khá dễ dỗ.

Đường Tâm Nhan không ngờ Mặc Trì Úy lại là Chủ tịch tập đoàn Hoàn Hải. Trụ sở chính của Tập đoàn Hoàn Hải ở nước ngoài và chỉ mới đến Thành phố An để phát triển trong vài năm gần đây. Đường Tâm Nhan từng nghe Phó Tư Thần nói rằng nếu nhà họ Phó có muốn hợp tác với tập đoàn Hoàn Hải, cũng không nhất định sẽ được hợp tác cùng.

Phải biết rằng nhà họ Phó rất nổi tiếng ở Thành phố An, là một trong những công ty lớn nhất nhì thành phố, mà ngay cả họ cũng phải ngước nhìn tập đoàn Hoàn Hải, Đường Tâm Nhan cũng không biết thực lực của tập đoàn này lợi hại như thế nào.

Cô biết rằng anh rất giàu có và quyền thế, nhưng cô không ngờ rằng anh lại còn quyền lực hơn cả nhà họ Phó. Anh đứng trên đỉnh cao, đứng ở đỉnh cao quyền lực, nhưng cô lại thấp bé như vậy, không cao không thấp, cũng không có danh tiếng gì.

Cô phải làm việc chăm chỉ hơn, không chỉ để có một sự nghiệp thành công, mà còn để tu dưỡng một tâm hồn vững vàng mạnh mẽ. Chỉ có như vậy mới xứng đôi với anh!

Mặc Trì Úy nhìn Đường Tâm Nhan, cô im lặng từ khi bước vào tòa nhà Hoàn Hải, anh siết chặt bàn tay nhỏ bé của cô: “Không thoải mái ở đâu sao?” Đường Tâm Nhan lắc đầu. Sau đó cô mới phát hiện ra rất nhiều nhân viên đang chờ thang máy đều đang lén nhìn cô tay trong tay với anh. Ngược lại là Mặc Trì Úy, anh đứng ở trước thang máy riêng của mình, không để ý đến ánh mắt của người khác, trong đôi mắt sâu thẳm chỉ có cô mà thôi.

Đường Tâm Nhan lặng lẽ rút bàn tay nhỏ bé của mình ra khỏi lòng bàn tay to lớn của anh, cô tiến lại phía sau anh và thì thầm: “Anh làm việc ở công ty hẳn rất nghiêm túc. Nhân viên của anh trông thấy anh, à mặt mày sợ hãi.”

Mặc Trì Úy chỉ cần liếc nhân viên  một cái, nhân viên lập tức thu hồi ánh mắt, đứng thẳng người, quả thực nhìn anh rất khiếp sợ. Mặc Trì Úy mím môi mỏng sắc bén. Chắc là mười ngày gần đây tâm tình anh không tốt, đã dọa sợ bọn họ rồi!…

Ở trên tầng cao nhất, thư ký và trợ lý đều có biểu hiện giật mình sởn gai ốc khi thấy Chủ tịch trước nay chưa từng gần gũi với phụ nữ mà nay lại nắm tay một cô gái đến đây.

Chỉ có Giản Thành không hề ngạc nhiên. Hóa ra bỏ lỡ hàng nghìn tỉ dự án hợp tác để đi rước vợ về! Đường Tâm Nhan đi theo sau Mặc Trì Úy, cô cố gắng thoát khỏi tay anh vài lần, nhưng anh cứ giữ chặt. Nhìn thấy các trợ lý của văn phòng chủ tịch và các thư ký lén nhìn cô, cô cũng lén nhìn họ.