Cô Vợ Ngọt Ngào: Lão Công, Ôm Một Cái

Chương 105: Chồng của cô ấy là Mặc Trì Úy (3)




Đường Vũ Nhu lùi về sau hai bước, lắc lắc đầu: “Không thể nào! Chẳng ai lại đi cưới một người phụ nữ chỉ vừa ly hôn, trong giới này cũng chỉ toàn mang tiếng xấu như cô cả!”

Không chỉ Đường Vũ Nhu không thể tin nổi, đến cả chính Đường Tâm Nhan cũng cảm thấy việc mình ly hôn rồi lại kết hôn có chút không thể tin được.

Nhưng sự thật chính là như vậy.

Cô và Mặc Trì Úy đã kết hôn, hơn nữa anh còn ưu tú, xuất sắc hơn Phó Tư Thần.

Đường Tâm Nhan lạnh lùng nhìn Đường Vũ Nhu, khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười châm chọc: “Đường Vũ Nhu, tôi cũng chẳng sợ gì cô cả, vợ đạo diễn Hầu rút vai của tôi, e rằng nguyên nhân không đơn giản chỉ vì cô nói cho cô ta biết bí mật đâu nhỉ, ngay từ ánh mắt đầu tiên cô ta nhìn tôi đã không thích tôi rồi, dưới sự dẫn dắt của cô, cô ta hẳn là cảm thấy tôi là một con hồ ly tinh, sợ tôi đi dụ dỗ đạo diễn Hầu đúng không?”

Đường Vũ Nhu mím mím môi: “Xem ra cô cũng không quá ngốc.”

Vừa nãy Đường Tâm Nhan không tìm vợ đạo diễn Hầu nói cho rõ ràng cũng là vì nguyên nhân này. Giới giải trí này rất phức tạp, cô không có xuất thân, không dám đắc tội nhà sản xuất, vậy nên mỗi bước đi, mỗi lời nói đều phải cực kỳ cẩn thận.

Có đôi khi ẩn nhẫn, không phải là yếu đuối, mà là xem xét tình hình, không hành động liều lĩnh.

Nếu cô còn muốn tiếp tục diễn bộ phim này, tìm vợ chồng đạo diễn Hầu không có tác dụng gì nữa, chỉ có thể tìm nhà đầu tư Mặc Trì Úy.

Nhưng hôm qua vừa xảy ra mâu thuẫn với anh, Đường Tâm Nhan thật sự không muốn xuất hiện trước mặt anh, càng không muốn cầu xin anh.

Không khí làm việc của cả tập đoàn Hoàn Hải hôm nay cực kỳ áp lực, đặc biệt là những nhân viên cấp cao phải báo cáo công việc với boss.

Mỗi người bước ra đều mặt mày xám xịt, toát mồ hôi hột.

Mãi đến lúc Mặc Trì Úy ra ngoài ăn trưa, mọi người mới nhẹ nhõm thở hắt một hơi.

Trên chiếc Bentley Mulsanne, trợ lý Giản Thành nhìn khuôn mặt lạnh lùng của người đàn ông ngồi ở hàng ghế sau, thận trọng hỏi: “Cậu Mặc, cậu muốn ăn trưa ở đâu?”

Mặc Trì Úy hạ mi mắt xuống, đôi mắt sâu không thấy đáy, im lặng vài giây, sau đó mới nhàn nhạt nói: “Đến tiệm đồ ngọt mà cô ấy thích đi.”

Giản Thành là trợ lý đặc biệt của Mặc Trì Úy, trừ công việc, đương nhiên anh ta cũng phải hiểu biết nhất định đối với cuộc sống riêng của anh.

Đã nhiều năm làm việc ăn ý, cho dù Mặc Trì Úy không gọi thẳng tên họ, Giản Thành cũng có thể hiểu được “cô ấy” ở đây là chỉ ai.

“Phía đông thành phố có tiệm đồ ngọt rất ngon, bạn gái tôi rất thích ăn, nhưng lái xe đến đó phải mất gần một tiếng đồng hồ, cậu Mặc, cậu có một cuộc họp quan trọng lúc hai giờ…”

Mặc Trì Úy cắt ngang lời đang nói dang dở của Giản Thành, đôi mắt u buồn nhìn ra ngoài cửa xe: “Lái sang đấy đi.”

Nhà đầu tư đến đoàn làm phim, lại còn đem theo trà chiều và bánh ngọt, nhân viên đoàn làm phim ai nấy đều bất ngờ, vô cùng vui vẻ.

Mặc Trì Úy trao đổi vài câu đơn giản với đạo diễn Hầu, nghe được Đường Tâm Nhan đang ở phòng trang điểm liền nhanh chóng đến đó.

Đạo diễn Hầu thấy Mặc Trì Úy vừa đến liền muốn gặp Đường Tâm Nhan, anh ta âm thầm kéo vợ sang một bên: “Thật ra chuyện Đường Tâm Nhan kết hôn rồi ly hôn cũng không phải là chuyện gì lớn lắm, cô cần gì phải vội vàng tìm đến Ninh Hoàn như thế?”

Vợ đạo diễn Hầu trừng mắt nhìn anh ta một cái: “Có phải anh cũng nhìn trúng cô ta rồi không? Cho dù Mặc Trì Úy có ý với cô ta, nếu như biết được cô ta từng kết hôn, anh cảm thấy cậu ấy có còn hứng thú với cô ta được nữa không?”

“Tôi không hiểu vì sao cô lại có thành kiến đối với một người mới chẳng có chút uy hiếp nào như thế…”

“Còn không phải vì trước giờ anh toàn quy tắc ngầm với người mới hay sao? Hầu Quý Xương, nếu anh không đồng ý rút vai của Đường Tâm Nhan, ngày mai tiêu đề của tất cả các báo chính là anh lợi dụng chức vị mà áp quy tắc ngầm với nữ nghệ sĩ!”

“Cô đúng là không thèm nói lý, tôi có thể rút vai Đường Tâm Nhan, nhưng nếu như làm Mặc Trì Úy nổi giận, bộ phim này cũng đừng hòng quay được nữa!”

“Tôi tin là mắt nhìn người của giám đốc Mặc không kém đến độ thích một người phụ nữ đã từng kết hôn!”