Edit: Ngọc Hân – diễn đàn
“Bị…. Bị….” Tô Đậu không thể nào nói nên câu đầy đủ, bị đánh mông không phải là chuyện vinh quang gì cả, chuyện này bảo cô mở miệng sao đây!
“Bị cái gì? Nhốt trong phòng kín sao?” Thi Vân Hân quay đầu, không mở mắt, vô lực hỏi. lqdon
Đêm qua, chú Đường bị quỷ sắc nhập vào người, giày vò cô suốt cả đêm, nếu như không phải nhớ hôm nay cô còn phải đến trường, hu hu… Chắc hẳn giờ này cô còn đang ở trên giường, sao đó tiếp tục lăn qua lăn lại, cô đã xin tha thứ, cái tên sói đuôi to kia còn không chịu buông tha cô, hành động quả thực muốn cô không ngừng…
“Không phải! Bị đánh mông!”
“…..”
Thi Vân Hân hết chỗ nói, chú hai trừng phạt quá nhẹ rồi, cô gái nào đó thầm oán hận.
Hai chị em Tô Đậu và Thi Vân Hân cùng cố gắng trôi qua hai tiết sau đó, đến tiết thứ ba toán học thì không nhịn được nữa, yêu cầu đến phòng y tế. Trong lòng Thi Cảng Bác biết hậu quả của hai cô gái này bị trừng phạt tối hôm qua, hơi thương tiếc, nhưng ngoài miệng vẫn không bỏ qua cho người ta: “Đi đi, sau khi tan học đến phòng làm việc của tôi bổ sung bài học!”
“À….”
“Ặc…”
Thật sự không nên bắt nạt hai cô gái nhỏ bé như vậy!
Tô Đậu dùng ánh mắt hỏi Thi Vân Hân, tan học muốn ở lại học bù hay không? Thi Vân Hân liếc mắt, cùng dùng ánh mắt đáp lại: Không muốn! Cuối cùng hai người thống nhất không tới phòng y tế, một người khó khăn ngồi xuống, một người nằm úp sấp trên bàn học ngủ.
Tiết toán này, Tô Đậu không chăm chú nghe giảng mấy, như quân nhân đào ngũ, vì đau nhức trên mông làm cô không cách nào tập trung được, mỗi một lần Thi Cảng Bác đến trước bàn hai người, dùng ngón tay vô ý gõ nhẹ lên mặt bàn, hai người mới lấy lại chút tinh thần, chờ Thi Cảng Bác vừa đi, hai người lại rã rượi như đống bùn nhão, đến nỗi nằm úp sấp trên bàn học.
Tô Đậu rất muốn nhấc tay chỉ vào người đàn ông trên bục giảng nói: Thầy Thi, em thật sự muốn đứng dậy nghe giảng bài, nhưng lời nói vừa đến bên miệng vội nuốt vào, vừa rồi không phải không có câu trả lời, cũng không bị phạt sao, tại sao phải đứng lên nghe giảng chứ? Đây không phải là muốn cho bạn cùng lớp chê cười ư? 45 phút cho một khóa bình thường mà nói thì hoàn toàn không đủ dùng, bây giờ 45 phút dài như vài thế kỷ vậy, lâu đến Tô Đậu muốn nhức đầu phát khóc.
“Phương trình này, ai muốn lên giải?”
Thi Cảng Bác nhìn xung quanh phòng học một vòng, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên người Tô Đậu đang ngọ nguậy, rồi mới nói: “Bạn học Tô lên giải bài!”
“……..”
Tô Đậu quýnh quáng, cả tiết học cô đều không nghe giảng, bây giờ muốn cô lên giải bài, chẳng phải là muốn cô xấu mặt sao?
“Thầy…..”
“Đi lên!” Giọng điệu Thi Cảng Bác không cho phản đối, Tô Đậu chỉ có thể ngoan ngoãn kéo lê chân cô đi lên trên bục giảng, tay cầm phấn không biết bắt đầu từ đâu, cô cứ đứng im bất động, Thi Cảng Bác thừa dịp bạn cùng lớp đều đang giải bài tập, nói khẽ bên tai Tô Đậu: “Đợi đến tiết thứ 4 xin nghỉ đến phòng y tế, tôi chờ em ở chỗ cũ.”
Tô Đậu khẽ gật đầu, rồi mới bị Thi Cảng Bác mời về chỗ ngồi, tìm bạn học khác lên giải bài tập.
Sau khi giải xong phương trình, Thi Cảng Bác đứng trên bục giảng sử dụng một phương pháp giải đơn giản hơn giảng cho mọi người hiểu, cùng lúc đó tiếng chuông hết giờ vang lên, tiết toán này cũng kết thúc trọn vẹn, đương nhiên sau đó còn vài thủ tục, chính là sắp xếp mấy đề luyện thi cùng loại, còn hai bài luyện tập nữa.
“Thầy, hôm nay không phải kiểm trả nhỏ sao?” Một bạn học sinh nữ từ trên ghế đứng dậy, giọng cô ta không sắc bén, mềm mỏng nhỏ nhẹ, như gió xuân lướt nhẹ qua, lại trở thành trung tâm cho các bạn cùng lớp nhìn chăm chú.
Thi Cảng Bác cười áy náy, nói: “Tối hôm qua có chút việc cá nhân, tôi quên việc này rồi.” Bạn học trong lớp lập tức đầy vạch đen, hết chỗ nói: “Thầy, việc cá nhân gì ạ? Có thể nói không?” Bạn học nữ trêu chọc hỏi. Thi Cảng Bác nhướng cổ họng, nửa vui đùa nửa nghiêm túc nói: “Con gái của thầy không ngoan, dạy dỗ cô ấy một chút, cho nên đã quên chuyện kiểm tra nhỏ này.”
Mấy bạn học sinh nữ mến mộ thầy Thi thời gian qua, nghe tin nói thầy có con gái, tim hồng lập tức vỡ tan từng mảnh, hu hu… Thì ra thầy Thi có vợ rồi, các cô không còn hi vọng!
“Thầy Thi, con gái thầy bao nhiêu tuổi?” Bạn học nữ chưa chết tâm, tiếp tục đặt câu hỏi.
“18 tuổi!”
Nghe vậy, ngược lại mấy bọc học nữ hít một hơi tức giận, thầy Thi 17 tuổi đã kết hôn, lúc này thật sự không có hi vọng, hơn nữa thực nên chết tâm.
“Tan học!”
Thi Cảng Bác dọn dẹp mấy cuốn giáo trình trên bàn học rồi đi nhanh ra khỏi lớp, trong nháy mắt phòng học trở thành điểm nóng sôi sùng sục bàn luận chuyện hôn nhân của thầy Thi. Tô Đậu trợn tròn mắt, nhất thời không kịp phản ứng gì, mãi đến khi chuông vào học vang lên lần nữa, mới lấy lại tinh thần!
Tiết thứ 4 là tiết Anh văn, Tô Đậu xin phép cô Phương, nói người không khỏe muốn tới phòng y tế, cô Phương đi tới nhìn sắc mặt cô thật sự không tốt, liền chấp nhận lý do cho cô nghỉ. Khi cô giáo trở lại trên bục giảng, mắt sắc nhìn thấy Thi Vân Hân nằm úp sấp trên bàn học ngủ không dậy, đi tới khẽ đẩy vài cái, vẫn không thấy dấu hiệu cô tỉnh lại, tay chạm phải độ nóng khiến cô ta kinh ngạc nhảy dựng lên.
“Mau, mau đưa bạn học Thi đến phòng ý tế, bạn ấy sốt rồi!”
Nghe vậy, vài học sinh nam đi lại ôm Thi Vân Hân đi về phía phòng y tế, Tô Đậu chân thấp chân cao chạy tới, trên đường đi cầm lấy bàn tay nóng ran dọa người, đáy lòng cầu nguyện Thi Vân Hân đừng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, sao cô không để ý tình hình Thi Vân Hân chứ? Tô Đậu tự trách mình không thôi, mấy người đi tới phòng y tế đặt Thi Vân Hân lên giường bệnh, giáo viên y tế lập tức đi lên kiểm tra, còn các nam sinh lùi ra ngoài cửa, Tô Đậu vì sợ, lo lắng, cô rút điện thoại ra gọi cho chú hai, nói rõ tình hình cho đối phương rồi cúp máy, yên lặng chờ chú hai tới.
Vài phút sau, Thi Cảng Bác chạy đến, hỏi tình hình, giáo viên y tế nói: “May đưa tới đây nhanh, tôi truyền nước cho cô ấy, hạ sốt nghỉ ngơi một chút sẽ không sao đâu.” Nghe giáo viên y tế nói không nguy hiểm đến tính mạng, Tô Đậu lập tức thở phào một hơi.
“Thầy, em ở lại cùng Thi Vân Hân nhé?”
“Ừ, bạn ấy tỉnh báo tôi biết một tiếng.”
“Dạ.”
Tô Đậu ngồi bên giường nhìn Thi Vân Hân sốt cao đỏ bừng mặt lăn qua lăn lại, trong lòng thầm chửi chú Đường hung ác quá. Sau khi Thi Cảng Bác bảo mấy bạn học sinh nam trở về phòng học, anh trở lại bên cạnh Tô Đậu, vỗ nhẹ bờ vai cô an ủi nói: “Gần đây thân thể Vân Hân rất khỏe, chút dày vò nhỏ này có thể vượt qua được.”
“Chú hai, chú Đường quá xấu, chắc chắn đêm qua Thi Vân Hân bị chú Đường dày vò đến phát sốt.”
“…..”
Thi Cảng Bác hết chỗ nói, hơn nữa sắc mặt có vẻ hơi xấu hổ, vội rời khỏi phòng y tế rút điện thoại gọi vào dãy số của người nào đó, sau khi đối phương nghe máy, Thi Cảng Bác liền nói như chém: “Tối hôm qua cậu làm gì với Thi Vân Hân?”
“Cô ấy xảy ra chuyện gì?”
“Phát sốt rồi, bây giờ đang truyền nước.”
Nghe vậy, đối phương im lặng một lúc, rồi vẫn nói qua loa chuyện tối hôm qua một lần, Thi Cảng Bác hết nói nổi cháu mình. Vì tránh trừng phạt trốn trong phòng tắm, còn tắm bằng nước lạnh, chờ lúc chú Đường lôi được cô ra cô đã dội nước lạnh hơn một giờ, không lạnh đến phát sốt mới là lạ!
“Bây giờ tôi qua đó, xin cho cô ấy nghỉ nửa buổi chiều.”
“Ừ.”
Hai người cùng cúp máy, Thi Cảng Bác trở lại phòng ý tế, vỗ vai Tô Đậu nói: “Em ở đây đợi chú Đường tới thì lại báo tin cho tôi.”
“Dạ!”
Thi Cảng Bác rời khỏi phòng y tế, sau đó vội trở về phòng giáo viên, Tô Đậu đợi ở phòng y tế cho đến lúc Đường Dật Sâm chạy tới, cùng lúc đó vừa chuyền nước xong, giáo viên y tế đưa một ít thuốc cho Đương Dật Sâm mang về để Thi Vân Hân uống. Tô Đậu nhìn bóng dáng cao lớn ôm Thi Vân Hân vẫn còn đang ngủ rời khỏi phòng y tế, mới gửi tin tức cho chú hai Thi.
Chú hai Thi bảo Tô Đậu không cần về lớp học, chờ anh ở chỗ cũ vài phút, Tô Đậu dựa vào tin nhắn đi tới chỗ cũ trước, ở sân tennis của trường, cô nhìn thấy huấn luyện viên Thạch ăn đậu hũ của chú hai, anh ta đang cầm tay dạy học sinh nữ lực độ đánh tennis, cái người này không phải là quỷ đáng ghét nam nữ đều ăn đấy chứ?
Tô Đậu nghĩ tới khả năng này, sắc mặt thoáng chốc bị dọa trắng bệch, hu hu… Thật ác quá! Không được, chú hai không thể để cho loại người này nhúng chàm được!
Tô Đậu đứng ở chỗ cũ chờ gần mười phút, Thi Cảng Bác mangh theo hai hộp cơm khoan thai đi tới, nhìn thấy bóng dáng cao lớn Tô Đậu điên cuồng nhào tới, bàn tay nhỏ bé cầm vạt áo chú hai Thi, nói: “Chú hai, huấn luyện viên tennis kia còn quấy rầy chú hay không?”
“Sao hỏi như vậy?” Cuối cùng cô bé này cũng sợ rồi, lo lắng sự an nguy của anh đúng không?
“Cháu vừa nhìn thấy hắn ta đang dạy học sinh nữ, cháu sợ hắn nam nữ ăn sạch!” Đối mặt với chú hai Thi, cách nói chuyện của Tô Đậu càng ngày càng thẳng thắn, không e dè.
“….”
Khóe miệng Thi Cảng Bác hơi co quắp, vì cảm thấy không nói nên lời với suy nghĩ của cô bé này, bàn tay gõ trên trán cô một cái: “Ăn cơm đi!”
“Chú hai, người ta thật sự sợ hắn cọ hết học sinh nữ lại đến cọ chú, chú không biết là hắn rất đáng ghét sao?” Chú hai không tới trường lúc đang dạy bài, Tô Đậu còn chưa biết được huấn luyện viên Thạch kia là người đáng ghét, bây giờ chẳng những là người đáng ghét, mà còn là một sắc lang phạm mười tội nặng nhất, hơn nữa là loại nam nữ ăn sạch….!
“Ăn cơm!”
Thi Cảng Bác gắp một miếng đùi gà nhét vào miệng Tô Đậu, miệng bị nhét đùi gà vẫn a ư nói như cũ, có phải anh dùng sai cách? Đáng lẽ nên trực tiếp hôn để che cái miệng nhỏ nhắn lải nhải này lại.
Tô Đậu nhai đùi gà sau đó nuốt xuống, lại lảm nhảm nói, cuối cùng Thi Cảng Bác dứt khoát hôn để che cái miệng lải nhải lại, trong nháy mắt tiếng nói bị nuốt trôi, mút lấy hương vị thơm ngọt ngào, dục vọng lại sống dậy vừa mạnh vừa nhanh, gần như đoạt hết lý trí của Thi Cảng Bác, mỗi một lần chạm vào miệng nhỏ này, dục vọng lập tức không thể cứu vãn.
“Đậu Đậu!” Tô Đậu bị hút gần như hết dưỡng khí nghẹn đỏ cả mặt, lúc Thi Cảng Bác tiếc nuối lùi ra kéo theo một sợi chỉ bạc, tinh thần thăng hoa, tạo thành một hình ảnh tuyệt vời, mê người.
Cái miệng nhỏ nhắn tìm được tự do, Tô Đậu thở từng ngụm từng ngụm, con ngươi mờ mịt mù mờ, làn da dưới cổ nhiễm màu hồng nhạt, khiến dục vọng Thi Cảng Bác vừa đè nén lại tăng lên, giọng ấm ức: “Đậu Đậu, đề nghị kia, có phải em đã quên không?” Thân thể nhỏ bé của Tô Đậu chấn động, cô cho rằng chú hai không đề cập tới thì còn có thể giả vờ không nói tới chuyện này, thì ra chú hai còn nhớ, hu hu…. Cô phải chịu sao?
“Chú hai, cái kia…. Buổi tối thực hiện nhé?” Chú hai sẽ không muốn cô bây giờ chứ?
“Được! Ăn cơm!” Sau khi Thi Cảng Bác đạt được ý đồ, vì dời đi sự chú ý nâng hộp cơm lên ăn, Tô Đậu miếng có miếng không ăn cơm, tâm tư đã bay tới tần phương nào, buổi tối ư, cầu mong đừng đến nhanh vậy.
Cách chương trình học buổi còn còn có hơn nửa giờ, hai người có thể thân mật thêm một lát, nhưng điện thoại của Thi Cảng Bác lại vang lên hai tin nhắn, thì ra là thầy Hà nhắn tới, hỏi anh có hứng thú đánh một trận bóng rổ hay không, thầy ấy đang ở sân bóng với học trò. Thi Cảng Bác cất điện thoại vào túi áo, hỏi: “Có muốn đi tới sân bóng không?”
“Gì ạ?” Bây giờ Tô Đậu ăn no chỉ muốn ngủ, không muốn vận động!
“Đấu bóng rổ!”
“Dạ!”
Hai người rời khỏi chỗ cũ đi tới sân bóng, xa xa nhìn thấy các thầy đang vận động gân cốt, bên kia là mấy học trò cấp thấp và cấp cao, Tô Đậu càng đi tới trước càng nhìn thấy rõ có ba hotboy được cả trường công nhận, đương nhiên không phải Tô Đậu háo sắc, cô ham mê không phải là trai đẹp mà là kem, cho nên lúc nhìn thấy ba hotboy đều tụ tập ching một chỗ, Tô Đậu chẳng có chút động lòng, cô không hét lên như mấy bạn học kia, ngược lại dắt cánh tay chú hai Thi nói: “Chú hai, chú cố gắng lên!”
“Ừ!”
Vì Thi Cảng Bác là người cuối cùng có mặt, nên anh đổi quần áo thể thao ra sân, huấn luyện viên Thạch đáng ghét kia làm trọng tài, tiếng còi vừa vang lên, đám học sinh bên kia bắt đầu đợt tấn công đầu tiên….
Bên ngoài sân dần dần người tụ tập càng đông, thực tế học sinh nữ nhiều nhất, đồng thời cũng chia làm vài phe, một phe cổ vũ thầy của mình, một phe cổ vũ ba hotboy, một đám đứng ở giữa xem kịch vui. Tô Đậu dương nhiên đứng về phía Thi Cảng Bác, tiếng cổ vũ càng lúc càng lớn, trong đợt bóng đầu tiên, tổ giáo viên của Thi Cảng Bác tiến công, vào liên tục năm quả, bên tổ học sinh vì có ba hotboy trấn giữ, cũng vào năm quả, hai bên trong nháy mắt ngang cơ. Đợt bóng thứ hai phát bóng chính là tổ giáo viên, thầy Hà phát bóng, vì thầy Hà cùng Thi Cảng Bác từng thi đấu tennis nên hai người ăn ý mười phần, cho nên trong trận đấu bóng rổ này cũng cũng dễ không ít phần, đương nhiên những thầy khác cũng có phần tranh bóng, tổ thầy giáo thi đấu ăn nhịp cũng không tệ lắm.
Ngược lại tổ học sinh, vì có ba hotboy mạnh mẽ trấn giữ, thực lực không thua bất kỳ học sinh nào nhưng lại lỏng lẻo, chút ăn ý nho nhỏ cũng không có, trượt không ít điểm. Trận cuối cùng một cầu ba phần thắng, sau khi Thi Cảng Bác đoạt được bóng, nhìn trước nhìn sau đều bị quân địch bao vây, nếu như không chuyền bóng cho mấy thầy khác, thì chỉ có thể bị bao vây mãi, còn không có cơ hội phản công, Thi Cảng Bác anh sao có thể làm như vậy?
Bọn họ là một tập thể, tin mình đồng thời cũng phải tin đồng đội, bằng không trận đấu bóng này chẳng có chút ý nghĩa nào!
Lúc bị vây quanh, bóng không rời tay nhưng nhắm phương hướng chuyền bóng, lúc này chuyền bóng không phải là thầy Hà mà là một thầy giáo khác, sau khi thầy đó được Thi Cảng Bác chuyền bóng tới, tăng tốc chạy về phía sân địch, một cú nhảy, bóng cùng bay vèo….
Hết chương 43