Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)

Chương 862: Cô cũng rất tuyệt vọng a!




Editor: Như Ý

Beta: Gemini

————————

Cái gì! Không cho anh cơ hội nói chuyện? Làm sao có thể!

Diệp Oản Oản dùng đại não đang rối loạn gian nan suy nghĩ một chút, phát hiện Tư Dạ Hàn lúc nãy ở trong điện thoại giống như còn muốn nói cái gì, nhưng mà cô chưa nghe xong liền cúp, sau đó cô cho là chắc chắn công ty hôm nay không có người, lúc vào cửa trong mắt chỉ còn lại sắc đẹp, kết quả ba cái người sống sờ sờ ở chỗ này cũng không thấy, chạy thẳng tới chỗ Tư Dạ Hàn liền hôn, đúng là căn bản không cho anh cơ hội nói chuyện…

Tạo nghiệt…Diệp Oản Oản ngàn lần không nghĩ tới, mình thông minh một đời, lại có thể mắc phải loại sai lầm cấp thấp này!

May mắn duy nhất chỉ có khi cô giả nam thì âm thanh tuyệt đối sẽ không đổi thành giọng nữ, như mà con mịa nó, cái này có ích lợi gì a!

Mấy lần trước cô vắt hết óc mới giải thích trọn vẹn, lần này chứng cớ xác thật, nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch…

Trong phòng làm việc vẫn yên tĩnh như cũ, ba người kia đều đã hóa đá, Lạc Thần giống như cột đá, Hàn Thiên Vũ mặt đầy ngạc nhiên, đến người đã sớm biết như Cung Húc cũng một mặt mơ hồ…

Mặc dù như thế, Diệp Oản Oản cũng cảm thấy không thể buông tha, cô còn có thể cứu vớt một chút..

Vội vàng suy nghĩ một chút, suy nghĩ một chút! Lần trước cô đẩy ngã Tư Dạ Hàn, quên khóa cửa, không cẩn thận bị Lạc Thần và Hàn Thiên Vũ bắt gặp, lúc đó đã giải thích thế nào…

Đại não của Diệp Oản Oản nhanh chóng chuyển động, bên cạnh đó cũng cố gắng bình tĩnh sửa sang lại quần áo thu hồi cánh tay chống đỡ ở bên người Tư Dạ Hàn.

Đệt! Vừa rồi cô lại còn đang nghĩ thật sự không nghĩ tới, hiếm thấy Tư Dạ Hàn chủ động đến đây gặp cô, con mịa nó đến cửa phòng cô cũng đều đã khóa trái rồi, lại có thể để cho cô bị bắt gặp như vậy…

Cuối cùng, Diệp Oản Oản vẫn là dùng lực gồng mình đứng lên.

Cung Húc có thể không cần để ý đến, Hàn Tiện Vũ có thể để sau, việc cần thiết trước mắt là Lạc Thần!!!

Vì vậy, Diệp Oản Oản lộ ra nụ cười vô cùng thân thiết, trực tiếp nhìn về phía Lạc Thần mở miệng nói, “Ha ha, mọi người đều ở đây à? Lạc Thần, hai người hôm nay không phải đi tham gia buổi họp mặt fan sao?”

Lạc Thần nhìn Tư Dạ Hàn trên ghế salon, lại nhìn Diệp Oản Oản, hồi lâu mới tìm được chức năng ngôn ngữ máy móc trả lời từng chữ từng chữ: “Kết… Chương trình kết thúc trước thời hạn… Liền về sớm một chút…”

Cung Húc nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Oản Oản, vẻ mặt như kiểu “Giải thích đi, em xem anh nói thế nào”…

Diệp Oản Oản tỏ vẻ rất ung dung, “Ồ, chẳng trách! Khụ, tôi và bạn của tôi đang đùa giỡn một chút!”

Cung Húc: “…”

Hàn Tiện Vũ: “…”

Vâng vâng vâng cô biết dùng lý do này thực sự quá ngây thơ rồi, quả thật là xem người khác là người ngu rồi, lần trước chẳng qua là ngã bổ nhào vào người ta, còn có thể dùng lí do cãi nhau để cho qua, nhưng bây giờ cô có thể dùng biện pháp gì, cô cũng rất tuyệt vọng a!

Trừ lý do này cô thực sự hoàn toàn không có cách nào để nói nữa…

Cung Húc tức khắc xạm mặt lại, không nói gì nhìn Diệp Oản Oản, Diệp ca, anh coi tụi em là người ngu à?

Diệp Oản Oản: “…” Được rồi, quả thật là không cẩn thận…

“Cái đó, khụ, ha ha, ngại quá, bạn tôi mang bữa trưa đến, tôi nhất thời kích động, các người đừng có đoán mò…” Diệp Oản Oản vắt hết óc tiếp tục giải thích.

Cung Húc quả thực không nhịn được, khóe miệng co giật mở miệng: “Bữa… Bữa trưa tình yêu…?”

Diệp ca, anh càng lau càng đen rồi anh biết không?

Diệp Oản Oản: “…!!!” Mịa nó, chỉ số thông minh của cô tại sao lại bị hạ xuống thế này…

Lạc Thần! Cậu nghe tôi giải thích…

“Thì ra là như vậy…” Lạc Thần nghe vậy, vẻ mặt thả lỏng chợt thở phào nhẹ nhõm, “Diệp ca anh nhanh ăn cơm đi! Bận rộn cho tới trưa, lúc này khẳng định đang đói!”

Diệp Oản Oản: “…!?” Ách?

Cung Húc: “…???”

Hàn Thiên Vũ: “…”