Editor: Hyna Nguyễn
Beta: Gemini
————————————————–
“Thân phận của cô gái này, có vấn đề.” Phong Huyền Diệc mở miệng nói.
Nhiếp Vô Danh phun ra một vòng khói: “Tướng mạo của cô ấy và Vô Ưu có ba phần tương tự, nhưng tuyệt đối không thể là Vô Ưu.”
Nhất Chi Hoa lập tức phụ họa nói: “Cậu cho chúng tôi là đồ ngốc thì được, chứ chẳng lẽ lại xem đội trưởng của chúng ta cũng ngốc luôn sao? Từ lúc nào đội trưởng có thể bỏ qua dấu vết rồi hả? Cô gái này chúng tôi đã sớm điều tra qua rồi, đó là cháu gái nhỏ nhất của Diệp Hồng Duy sở hữu tập đoàn Diệp thị tại Đế Đô, Diệp Oản Oản, thân phận không có bất cứ vấn đề gì cả.”
Phong Huyền Diệc cũng mở miệng: “Tôi cũng đã điều tra qua, thân phận quả thật không có bất cứ vấn đề gì.”
“Đệt! Vậy mới vừa rồi cậu còn nói có vấn đề? Chỉ số thông minh của cậu mới có vấn đề đi!”
Phong Huyền Diệc liếc Nhất Chi Hoa một cái: “Ai nói cho cậu biết, điều tra không ra liền đại biểu không có vấn đề?”
Nhất Chi Hoa cả giận nói: “Quả thật là lời lẽ sai trái, không điều tra được thì chính là không có vấn đề, đội trưởng, anh không cần tin câu chuyện hoang đường của cậu ta đâu, tôi thấy là chính cậu ta lười biếng muốn báo cáo chuyện cho qua thì có!”
Thần Hư đạo sĩ liên tục phụ họa: “Đúng, cậu ta rõ ràng là được ở đó ăn uống miễn phí! Đừng mơ tưởng hù dọa bần đạo! Tư gia nuôi mập cậu rồi! Đội trưởng anh nhìn cậu ta đều đã mập lắm rồi đó!”
Nhiếp Vô Danh trầm ngâm nhìn qua Phong Huyền Diệc rồi nói: “Cậu chắc chắn chứ?”
Phong Huyền Diệc bấm tàn thuốc trong tay, mở miệng nói: “Hai năm trước, tôi thuận theo một chút đầu mối điều tra được ở nước Z, đặt mục tiêu ở trên người của Diệp Oản Oản, nhưng đúng như những chuyện đội trưởng điều tra ra được, thân phận của cô gái này không có bất cứ vấn đề gì, ban đầu tôi cũng đã chuẩn bị rút lui, nhưng…”
Nhiếp Vô Danh: “Nhưng làm sao?”
Phong Huyền Diệc: “Bất quá trong khoảng thời gian gần đây, tôi đột nhiên phát hiện, cô gái này… Có chút vấn đề…”
Nhất Chi Hoa lập tức kêu lên trước: “Mẹ nó chứ! Đội trưởng, cái tên này không chỉ ăn no lười biếng, còn giả danh mượn việc chạy đi tán gái!”
Thần Hư đạo sĩ trầm ngâm: “Khẳng định là tán gái, không phải là muốn chết sao?”
Ai chẳng biết Nhiếp Vô Ưu và Kỷ Hoàng có hôn ước, không muốn sống nữa sao, dám cho Kỷ Hoàng cắm sừng…
Phong Huyền Diệc không có phản ứng lại điều hai người mới nói, tiếp tục mở miệng nói: “Thân thủ của cô gái này thật sự rất tốt, mặc dù so với đám phế vật của đội ám vệ cao hơn, lại có thể nhìn thấu hành động của người khác, cũng có chút khác biệt, các anh cho là một tiểu thư khuê các bình thường như cô ấy, mà lại có thể có thân thủ cùng nhận thức cao như vậy sao, thậm chí có thể chỉ điểm cho Ám Vệ Tư gia, cái này là bình thường à…”
Phong Huyền Diệc đem những chi tiết mà trong khoảng thời gian này điều tra được đều cùng mấy người này nói một lần, năm người kia nghe xong, cũng không có lên tiếng.
Tư gia tin tức nghiêm ngặt, nếu không phải là hôm nay Phong Huyền Diệc nói cho bọn họ biết, bọn họ cũng không có phát hiện ra cô gái xinh đẹp đó, lại còn có thân thủ tốt như vậy được.
Nhiếp Vô Danh: “Có chuyện khác thường nên cần điều tra thêm đi.”
Phong Huyền Diệc cười một tiếng: “Không sai.”
Nhất Chi Hoa vẫn còn có chút không cam lòng: “Không phải chỉ đánh bại được mấy phế vật mà thôi sao? Có cái gì tốt hiếm lạ đâu chứ…”
Thần Hư đạo sĩ: “Có thể cô ấy đã trải qua huấn luyện rồi chuyện này cũng không phải là không có khả năng, nói cô ấy cùng đại tiểu thư có quan hệ gì đó, vẫn là quá gượng gạo rồi…”
Mấy người đang nói chuyện, một âm thanh tin nhắn vang lên.
Phong Huyền Diệc dập tắt điếu thuốc dưới lòng bàn chân, mở miệng nói: “Tóm lại, các anh muốn chơi thế nào tùy các anh, đừng làm hỏng việc của tôi là được rồi.”
Nhiếp Vô Danh yên lặng chốc lát, cuối cùng quét mắt nhìn đám người Nhất Chi Hoa mở miệng nói: “Khoảng thời gian này làm bộ như không nhận biết nhau đi, đừng làm lộ chuyện này ra. Nhất Chi Hoa, nhất là cậu, hiểu không?”
Nhất Chi Hoa ở tại chỗ khóc ngất: “Đội trưởng! Anh lại có thể đối xử với tôi dữ như vậy sao! Tên cà lăm này vừa mới trở lại một cái anh liền hung hăng với người ta rồi! Anh quả nhiên là cùng tên cà lăm này có quan hệ mập mờ mà!”
Thần Hư đạo sĩ nói: “Ặc, các cậu đừng nói sang chuyện khác nữa, trọng điểm là tiền đâu tiền đâu…”