Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
- --
Đêm khuya, tại trụ sở Ân gia.
Sau khi về đến nhà, Ân Duyệt Dung cởi áo khoác trên vai xuống, đi vào phòng ngủ.
"Phu nhân, bà trở về rồi." Nữ quản gia vội vàng tiến lên nghênh đón, nhận lấy áo khoác, sau đó lại đưa cho bà ly trà giải rượu.
Bình thường Ân Duyệt Dung đều ăn mặc cực kỳ cứng ngắc, quần áo vạn năm không thay đổi. Tối nay bởi vì sự kiện này tương đối quan trọng, cho nên mới hơi hơi long trọng một chút, thay một chiếc váy dạ hội màu đen sẫm.
Mặc dù trang phục này đơn giản đến cực hạn, trên người cũng không có bất kỳ trang sức, nhưng không hề làm ảnh hưởng tí ti vẻ đẹp và sự cao quý của bà.
Nữ quản gia nhìn chủ nhân nhà mình, âm thầm thở dài trong lòng. Nếu không phải là chủ nhân chấp niệm quá sâu, bằng vào điều kiện của chủ nhân, hẳn là cũng sẽ dễ dàng kiếm được một bàn tay chở che, nắm giữ một đoạn nhân duyên viên mãn.
"Phu nhân, đã xảy ra chuyện gì sao?" Thấy sau khi Ân Duyệt Dung trở về vẫn cứ mãi trầm tư, nữ quản gia không khỏi ân cần hỏi thăm.
Ân Duyệt Dung uống một hớp trà, mở miệng nói, "Hôm nay Dịch hội trưởng giới thiệu cho chúng ta một người."
Nữ quản gia: "Là người nào?"
Ân Duyệt Dung: "Con gái của ông ta, Dịch Vân Mạc."
"Cái gì? Con gái? Dịch hội trưởng có con gái?" Nữ quản gia mặt đầy kinh ngạc.
Ân Duyệt Dung giải thích đơn giản tình hình buổi tối nay một lần, ngay sau đó trên mặt lộ ra vẻ đầy suy ngẫm, "Bà thấy thế nào?"
Sau khi nữ quản gia nghe xong lời Ân Duyệt Dung nói, trên mặt nghi ngờ không thôi, "Dựa theo lời phu nhân nói, con gái của Dịch hội trưởng này lại có dáng dấp tương tự như Nhiếp Vô Ưu vậy? Trên thế giới này làm sao sẽ có chuyện trùng hợp như vậy?"
Nữ quản gia nói xong, vừa nghĩ tới Dịch Vân Mạc là do Dịch hội trưởng mang tới, tự mình giới thiệu, lại không xác định được, chần chờ nói, "Nhưng mà, khí chất hoàn toàn bất đồng, lại là do chính miệng Dịch hội trưởng tuyên bố, chắc chắn không có gì sai mới đúng! Nói không chừng, có lẽ nào chỉ là người giống người mà thôi? Chuyện này cũng không phải là không có khả năng đấy!"
Ân Duyệt Dung khẽ cười một tiếng, "Bà nói không sai, cho nên, trong yến hội tối nay, cơ hồ không có một ai hoài nghi thân phận của cô gái kia. Thậm chí ngay cả A Cửu cũng nghĩ cô ta chính là Dịch Vân Mạc."
Nữ quản gia nhìn về phía chủ nhân, "Phu nhân, ý của bà chẳng lẽ là... Bà cảm thấy cô gái kia không phải là Dịch Vân Mạc, mà là..."
Mà là Nhiếp Vô Ưu giả mạo?
Nửa câu phía sau này, nữ quản gia thật sự có một chút không dám nói.
Ánh mắt Ân Duyệt Dung lóe lên, "Thứ nhất, tôi tận mắt thấy Nhiếp Vô Ưu. Trên cái thế giới này có vóc người tương tự như vậy, hai người kia hết lần này tới lần khác lại là Nhiếp Vô Ưu và Dịch Vân Mạc, chuyện này không khỏi cũng quá trùng hợp!
Thứ hai, Dịch hội trưởng từng nói, ông ta và con gái thất lạc nhiều năm, gần đây mới gặp lại. Làm sao có thể biết được, Dịch Vân Mạc này có phải là Nhiếp Vô Ưu giả mạo hay không?"
Nữ quản gia nghe nói như vậy, lại càng thêm không xác định rồi, "Chuyện này... giả mạo con gái hội trưởng, cô gái kia sẽ có gan to như vậy sao? Huống chi đây cũng không phải là một chuyện dễ dàng! Con gái của hội trưởng, không phải nói muốn giả mạo liền có thể giả mạo đâu!"
Ân Duyệt Dung hừ lạnh một tiếng, "Mẫu Kiều, bà đã có phần quá khinh thường cô gái kia, ngụy trang thành nhiều thân phận như thế, mà mỗi cái thân phận đều có lai lịch không nhỏ, còn có thể lừa gạt A Cửu đến mức nói gì nghe nấy! Bà thật sự cho rằng cô ta chỉ là một thiếu nữ ngây ngô, xung động lỗ mãng lại không biết tính toán hay sao?"
Nữ quản gia nghe vậy, mặt đầy không tưởng tượng nổi, thần sắc kinh ngạc nói, "Chẳng lẽ là Nhiếp Vô Ưu đó thấy bà ngăn trở hôn sự giữa cô ta và thiếu gia, cho nên mới nghĩ ra phương pháp như vậy? Lắc mình một cái, thành con gái của Dịch hội trưởng..."
Ân Duyệt Dung cười lạnh: "Dã tâm của cô ta, sợ là không chỉ dừng lại ở A Cửu!"
Nữ quản gia nghe mà sợ hết hồn hết vía, trầm ngâm nói, "Có cần hiện tại tôi lập tức phái người đi thăm dò hay không?"