Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Phong tỷ, còn gọi điện thoại gì chứ! Lão đại Thiên Kiêu, mất tích rồi!" Bắc Đẩu vội vàng nói.
"Hả? Mất tích?" Diệp Oản Oản mặt đầy vẻ kinh ngạc, bất ngờ.
"Đúng vậy, chính là mất tích! Chuyện đã xảy ra được hai ngày, hơn nữa, đám người Thiên Kiêu đó, cho rằng là Không Sợ Minh chúng ta làm. Bởi vì, mấy năm qua, Boss của Thiên Kiêu, chỉ không đề phòng đối với mỗi Không Sợ Minh chúng ta. Trừ Không Sợ Minh, coi như là thế lực như A Tu La, muốn lặng yên không tiếng động bắt cóc Boss của Thiên Kiêu, căn bản là không có khả năng!" Bắc Đẩu thở dài.
Diệp Oản Oản: "..." Đây đúng là đang ở trụ sở chính bỗng nhận được tin “họa từ trên trời rơi xuống”! Lão đại Thiên Kiêu đối xử với Không Sợ Minh vô cùng tốt, Không Sợ Minh làm sao có thể sẽ đi trói Boss của Thiên Kiêu? Đám người Thiên Kiêu kia, không mang theo não sao?
"Boss của Thiên Kiêu mất tích, có quan hệ gì tới chúng ta? Đám người kia bị ngu à?" Diệp Oản Oản giận mà không có chỗ nào phát tiết.
Mặc dù nói, Không Sợ Minh thường làm loại chuyện này, nhưng cũng chọn đối tượng rõ ràng. Boss của Thiên Kiêu năm đó đối với mình tốt như vậy, khi thành lập Không Sợ Minh, Boss Thiên Kiêu hết sức giúp đỡ. Coi như mình là thứ vớ vẩn, chẳng là cái thá gì, nhưng cũng sẽ không thể nào làm ra được những chuyện táng tận lương tâm như vậy.
Rất nhanh, Diệp Oản Oản nhận được tin, mấy vị cao tầng của Thiên Kiêu, đi tới Không Sợ Minh.
Diệp Oản Oản cũng không nhàn rỗi, liền đi tiếp đãi mấy vị cao tầng Thiên Kiêu. Đối mặt với sự chất vấn của cao tầng Thiên Kiêu, Diệp Oản Oản cũng thề thốt rằng Không Sợ Minh bọn họ tuyệt đối chưa từng làm loại chuyện này.
Sau khi đuổi mấy vị cao tầng Thiên Kiêu đi, Diệp Oản Oản lập tức để cho Nhị trưởng lão dẫn người đi thăm dò chuyện này. Tốt nhất không nên để cho Không Sợ Minh tra được ra là người nào muốn cố ý giá họa cho Không Sợ Minh, nếu không thì…!!
Hơn nữa, Boss của Thiên Kiêu, có ân tình đối với Không Sợ Minh, vì vậy nhất định phải tìm được người này!
Nhưng mà, sau thời gian hai ngày, trừ Boss của Thiên Kiêu ra, một số lão đại của các thế lực có danh vọng cực lớn tại Độc Lập Châu, cũng lần lượt mất tích, cứ như thể là đã bốc hơi khỏi thế gian này, cũng không có bất kỳ tin tức nào. Vô luận tìm kiếm như thế nào, cũng không tìm được một chút tin tức mảy may.
Mãi tới ngày thứ ba…
Bên trong phòng làm việc Không Sợ Minh, Diệp Oản Oản mặt đầy rung động nhìn chằm chằm Đại trưởng lão.
"Chuyện này... Tuyệt đối không có khả năng!" Diệp Oản Oản có chút không cách nào tin nổi.
"Minh chủ, đây là sự thật, hơn nữa chính xác 100%... Kỷ Hoàng, tối ngày hôm qua, đã mất tích..." Đại trưởng lão cau mày nói.
Nếu như nói, lão đại của Thiên Kiêu và một số thế lực hàng đầu Độc Lập Châu mất tích, Diệp Oản Oản có lẽ vẫn có thể lý giải được. Nhưng đến phiên Kỷ Hoàng...
Kỷ Hoàng là người nào?
Người nối nghiệp Kỷ gia, một trong tứ đại thế gia Độc Lập Châu, ông trùm của toàn bộ thế giới ngầm châu Âu. Tại Độc Lập Châu, Kỷ Tu Nhiễm là nhân vật khủng bố gần như có thể đạt tới trình độ một tay che trời. Vậy mà anh ta lại có thể... Mất tích!
"Kỷ Hoàng thật sự mất tích?" Diệp Oản Oản vẫn không quá nguyện ý tiếp nhận sự thật khiến cho người ta khó tin này.
"Minh chủ, quả thực là mất tích! Không chỉ như vậy, có tin tức truyền ra, trước khi Kỷ Hoàng mất tích, dường như đã đánh nhau kịch liệt với người nào đó. Bên trong căn phòng có thật nhiều máu tươi, hơn nữa đã chứng minh được, những máu tươi này, là của Kỷ Hoàng." Chân mày Đại trưởng lão nhíu chặt lại.
Những người giống như Kỷ Hoàng, hô phong hoán vũ, một tay che trời tại Độc Lập Châu, nhưng mà, lại có thể ở ngay tại địa bàn của mình, mất tích bí ẩn, thậm chí lưu lại tại hiện trường rất nhiều máu của anh ta, đủ để khiến cho tất cả thế lực của Độc Lập Châu rung động.
Sau khi lấy được tin tức Kỷ Hoàng mất tích, Diệp Oản Oản không có bất kỳ do dự nào, lập tức để cho Bắc Đẩu lái xe, chở nàng đến trụ sở chính của Kỷ Hoàng, và cả Kỷ gia.