Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
"Dịch đại hiệp, từ lúc nào anh đã biết được thân phận của tôi?" Diệp Oản Oản mặt đầy hiếu kỳ.
Nhưng mà, Dịch Thủy Hàn căn bản không để ý tới sự nghi ngờ của Diệp Oản Oản, lạnh nhạt nói: "Thân phận của cô, đúng là tôi không có hứng thú đi tìm hiểu. Cô là ai, đối với tôi mà nói, cũng không quan trọng."
Diệp Oản Oản: "..."
Không thẹn là người mạnh nhất Độc Lập Châu từ trước tới nay, nói chuyện cũng bá đạo như vậy. Thật là quá con mịa nó điên rồi đi, nhưng lại khiến cho mình không cách nào phản bác. Nhưng ở trước mặt con trai bảo bối của nàng, có thể lưu lại cho nàng chút mặt mũi được không? Dịch Thủy Hàn rốt cuộc có biết câu “lời nói chẳng mất tiền mua, lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau” hay không?
"Dịch đại hiệp, mới vừa rồi mấy người kia, anh có quen biết?" Diệp Oản Oản nhìn về phía Dịch Thủy Hàn, mặt đầy hiếu kỳ.
Đám người kia đối với chiếc nhẫn của nàng thèm khát như trân bảo, nếu như không cướp được tuyệt đối không bỏ qua. Nhưng mà đối với bọn họ, nàng lại chẳng mảy may biết chút thông tin gì.
Diệp Oản Oản thực ra cũng không sợ bị người khác cướp đồ, nhưng nếu như ngay cả bất kỳ tin tức gì của đối phương cũng không biết, vậy mới thật sự là bi ai.
"Người của dòng chính!" Dịch Thủy Hàn mở miệng nói.
"Dòng chính?" Diệp Oản Oản có chút mộng bức.
Ý tứ của từ “dòng chính” thì nàng biết, nhưng... “người-của-dòng-chính” thì lại có ý gì? Dòng chính là một thế lực?
"Cái này cần quay ngược lại điểm khởi nguyên của Độc Lập Châu." Dịch Thủy Hàn không có chút nghi kị nào giải thích: "Là đời sau của nhóm người đã khai sáng Độc Lập Châu."
"Có ý gì?" Diệp Oản Oản càng thêm mộng bức. Những người này và nhóm người đã khai sáng Độc Lập Châu có quan hệ gì?
"Bây giờ, những Cổ tộc của Độc Lập Châu kia, là thuộc về dòng thứ. Mà đám người lúc nãy, là thế lực thuộc về dòng chính." Dịch Thủy Hàn nói.
"Chờ một chút, Dịch đại hiệp... Ý anh nói là, dòng chính và dòng thứ, đều là đời sau của nhóm người khai sáng Độc Lập Châu. Nhưng dòng chính và dòng thứ sau đó lại sinh ra mâu thuẫn, từ đó tách ra?" Diệp Oản Oản cau mày hỏi.
"Không sai." Dịch Thủy Hàn gật đầu: "Nói đúng ra, là dòng thứ đuổi dòng chính ra khỏi Độc Lập Châu. Mà dòng chính cũng lên kế hoạch tiêu diệt dòng thứ, một lần nữa cầm quyền."
Diệp Oản Oản: "..." Chuyện này con mịa nó, quá cẩu huyết rồi đi! Thì ra còn có thể có một kịch bản như vậy?
"Theo lý thuyết mà nói, địa vị huyết thống của dòng chính cao hơn dòng thứ. Nhưng hôm nay, tại Độc Lập Châu, tất cả đều là dòng thứ. Dòng thứ đã đuổi dòng chính ra khỏi Độc Lập Châu. Nếu như đổi lại là cô, cô có thể nhẫn nhịn hay không?" Dịch Thủy Hàn hỏi.
Diệp Oản Oản: "..." Không thể!
Giờ phút này, chân mày Diệp Oản Oản đã nhíu chặt. Nàng còn nhớ, Tư Dạ Hàn là người của Cổ tộc Tư thị. Nói như vậy, Tư Dạ Hàn cũng là dòng thứ...
Dòng chính dự định diệt trừ tất cả dòng thứ, há chẳng phải là nói, đến lúc đó ngay cả người đàn ông của nàng cũng gặp nguy hiểm?
"Dịch đại hiệp, anh là người của dòng chính? Cho nên, anh mới muốn diệt trừ đám người Cổ tộc kia?" Diệp Oản Oản nhìn Dịch Thủy Hàn, thử hỏi dò.
"Chuyện này không liên quan đến cô!" Dịch Thủy Hàn nói.
Nếu Dịch Thủy Hàn không nói, Diệp Oản Oản cũng sẽ không mặt dày truy hỏi đến cùng. Cái vấn đề này đến đây thì dừng.
Bất quá, không thể không nói, cái anh chàng Dịch Thủy Hàn này, dường như biết rất nhiều chuyện. Nếu có cơ hội nhất định mình phải đào hố anh ta mới được! Nếu như không dụ được Dịch Thủy Hàn, vậy thì hỏi Đường Đường. Dù sao Đường Đường cũng là đồ đệ của Dịch Thủy Hàn, nói không chừng nhóc sẽ biết một ít gì đó.
"A, đúng rồi, Đường Đường bảo bối, mẹ có chuyện muốn nói với con! Người đàn ông lúc trước chúng ta gặp có dung mạo rất giống với cha của con, con còn nhớ không?" Diệp Oản Oản có chút khẩn trương hỏi dò.
Đường Đường thấy mẹ nãy giờ cứ chăm chăm nói chuyện với sư phụ không chú ý đến mình, hơi có chút ai oán. Vào lúc này thấy mẹ rốt cuộc đã quan tâm đến mình rồi, ánh mắt nhất thời sáng lên, khẽ nghiêng đầu nhỏ: "Ý mẹ nói là Tu La Chủ sao?"