Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
---
Nam tử tóc quăn, trên mặt từ đầu đến cuối đều treo nụ cười mê người, ngôn hành cử chỉ cực kỳ giống trí thức. Nếu không nói ra, chỉ sợ ai cũng không nghĩ tới, cái gã nam tử tóc quăn dáng vẻ đàng hoàng này, sẽ là một thành viên của đoàn lính đánh thuê Tru Tinh.
Loại đội viên của các tổ chức lính đánh thuê này, đều thập phần thần bí, vì phòng ngừa kẻ thù trả thù, rất ít khi xuất hiện ở trước công chúng. Cho dù có xuất hiện, người bên cạnh cũng không biết bọn họ là ai.
"Phong tỷ, chúng ta lần này, có cần đem Tu La Chủ giết chết hay không? Nếu như muốn ám sát, phương diện thù lao... Phong tỷ, ý của tôi, hẳn là cô cũng hiểu!?" Nam tử tóc quăn mặt đầy tươi cười, hướng về Diệp Oản Oản mở miệng nói.
Nghe được lời này, Diệp Oản Oản không nhịn được lườm một cái. Chính mình đi tới nơi này, cũng đã là mạo hiểm rất lớn rồi, nếu lại còn ám sát Tu La Chủ, vậy còn đến đâu?
"Các ngươi ám sát Tu La Chủ, bằng cái gì?" Bắc Đẩu đi lên trước, mặt đầy vẻ khinh thường.
"Bằng hắn." Nam tử tóc quăn chỉ vào Phù Sinh cười nói.
Phù Sinh ở trên bảng xếp hạng sát thủ Châu Âu, đứng hàng top 15, trừ bản thân thực lực của Phù Sinh ra, còn có dung mạo cùng vóc người vô cùng “lừa đảo” này của hắn.
"Không cần đâu!" Diệp Oản Oản mở miệng nói: "Các cậu nghe theo chỉ thị của tôi để hành sự. Về phần cái khác, cũng không cần."
Nếu Diệp Oản Oản đã nói như thế, nam tử tóc quăn đương nhiên sẽ không tiếp tục nhiều lời. Hơn nữa, Tu La Chủ đâu có dễ ám sát như vậy! Làm không tốt bọn họ thậm chí có thể “tèo” ở chỗ này. Huống chi, Diệp Oản Oản trả tiền chỉ toàn bằng giấy nợ…
"Bạch Minh chủ, nếu đã tới, vậy thì mời vào."
Lúc này, A Tu La sứ giả mấy ngày trước đây bị Diệp Oản Oản từ Không Sợ Minh đuổi ra ngoài, mặc một thân tây trang màu đen, đi tới phía trước đám người Diệp Oản Oản, mở miệng nói.
Nghe tiếng, Diệp Oản Oản cười lạnh một tiếng, nhưng cũng không nhiều lời, nhanh chân đi vào trong trang viên.
...
Bên trong trang viên, rượu chát rượu tây, thức ăn quà vặt, muốn gì có nấy.
Cất bước bên trong trang viên, cơ hồ đều là nhân vật cấp đại lão của các thế lực lớn.
Diệp Oản Oản hướng vào bên trong trang viên đánh giá chung quanh, nhưng cũng không phát hiện ra Terrence.
Cuối cùng, Diệp Oản Oản lúc này mới biết, Terrence tuy nhận được lời mời của A Tu La, nhưng căn bản là hắn không đến, cũng như không dùng hành động thực tế để ngăn chặn A Tu La.
Bớt đi một vị đồng minh như Terrence, tình cảnh Diệp Oản Oản hơi lộ ra vẻ lúng túng.
Hôm nay, mỗi một thành viên các thế lực đến đây, cơ hồ đều có quan hệ không tệ cùng với A Tu La, hoặc cũng đã chấp nhận tiến cống. Chỉ có Diệp Oản Oản, có vẻ hơi lạc loài.
Không bao lâu, một đám nam nữ đi tới phía trước, trắng trợn đánh giá Diệp Oản Oản.
Một cô gái trong đó cười lạnh nói: "Không Sợ Minh Chủ, ngươi hôm nay dám đến tham gia hội nghị Tu La Chủ, hẳn là cũng không dự định sống mà rời đi. Đã như vậy, không bằng, chúng ta đem ngươi giết trước, cũng coi như là lấy lòng lấy lòng Tu La Chủ rồi, ngươi xem thế nào?"
"Cái gì?" Bắc Đẩu mặt đầy mộng bức, nhìn về phía cô gái kia, chợt cười to một tiếng: "Giết? Giết chúng ta? Ngươi đây là chưa tỉnh ngủ sao?"
"Làm sao, các ngươi cho là mình còn có thể sống sót rời khỏi nơi này hay sao?"
Mấy tên nam nữ trẻ tuổi cười lớn tiếng nói.
Diệp Oản Oản chú ý quan sát, đám nam nữ trẻ tuổi này, đều là người của Yến gia. Cái Yến gia này, sợ là muốn ỷ vào Tu La Chủ, sớm ngày gây khó dễ cho nàng.
"Chờ một chút."
Bỗng nhiên, một gã lính đánh thuê mặc đồ Hoa phục, mắt đeo kính gọng vàng bên cạnh Diệp Oản Oản, chậm rãi đi tới chỗ bọn Yến gia nọ.
"Cút sang một bên, không có quan hệ gì với ngươi!" Cô gái cầm đầu cười lạnh nói.
Nghe được lời nói này, trong mắt gã lính đánh thuê nọ chợt hiện ra vẻ khát máu.
"Vút!"
Cơ hồ chỉ trong chốc lát, nam đeo kính bỗng nhiên ra tay, một ngón tay linh hoạt điểm thẳng vào không trung.
Một giây kế tiếp, chỉ nghe "Á á á" một tiếng, ngón tay của nam đeo kính xỉa một cái, liền đâm vào hốc mắt nữ nhân kia.
Dưới ánh mắt khó tin của mọi người, ả ta than vãn kêu khóc, máu tươi không ngừng tràn ra khỏi hốc mắt.
"Các ngươi...!"
Thấy vậy, người Yến gia liền vội vàng đem nữ tử đỡ đi.
Mới vừa rồi, một đòn của nam tử đeo kính, đã chọt đui con mắt trái người của Yến gia bọn họ…
Nam đeo kính mặt không cảm xúc, chẳng qua chỉ từ trong lòng ngực lấy ra khăn tay màu đen, nhẹ nhàng đem máu tươi trên ngón tay lau chùi sạch sẽ.
"Phong tỷ, cô xem, thù lao này, phải tăng thêm đó nha! Chúng tôi ra tay đều thu lệ phí..." Nam tử tóc quăn liền vội vàng tiến lên, sau đó lấy máy tính cầm tay trên người ra, ngón tay dài nhọn không ngừng nhấn nhấn trên máy tính, nghiêm túc nói.
Diệp Oản Oản: "..."
Diệp Oản Oản quả thật là mặt đầy mộng bức. Nàng có bảo bọn họ ra tay đâu, đây không phải là hố nàng sao?
Còn có mặt mũi đi đòi tiền của mình!