Đánh giá: 7.1/10 từ 49 lượt
Vào ngày đầu tiên về nước, anh gặp cô.
Anh chặn cô ở góc tường, khẽ mím môi: “Em gái Chức Tinh, quan tâm đến tôi như vậy, sẽ khiến cho người ta hoài nghi em có ý đồ với tôi đấy.”
“Cũng không phải là chưa từng ở />
Quang minh chính đại vào nhà cô ở, anh cười thật đen tối lại mê hoặc: “Tự mình tới hay là tôi giúp em, chọn một.”
Một bản thỏa thuận kết hôn đặt trước mặt cô, trông anh có vẻ bình tĩnh.
Cô nổi giận: “Lạc Hi Thần, cuối cùng thì anh muốn...”
“Em.”
Lời chưa nói xong đã bị một chữ chặn lại.
Ai nói quá quen rồi thì không tiện xuống tay? Thỏ không ăn cỏ gần hang?
Chính bởi vì quen thuộc đến khắc cốt ghi tâm, anh mới muốn chiếm giữ cả đời này của cô...
Bình luận truyện