**********
Nguồn Wattpad gnart154
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Giản An thật sự đã ngủ, nhưng giấc ngủ không sâu, không bao lâu sau, cảm giác xe đã dừng lại thì cô cũng mở mắt, quả nhiên là về đến nhà , bác Từ đang cầm theo một đôi giày đứng ngoài cửa xe.
Cô đẩy cửa ra, bác Từ đặt giày xuống: "Thiếu phu nhân, cô không sao chứ? À đúng rồi, Tô tiên sinh có đến đây."
"Anh tôi! ?" Tô Giản An tươi sáng cười, "Tôi đương nhiên không có việc gì!" Cô mang giày rồi chạy vào nhà , hoàn toàn mặc kệ Lục Bạc Ngôn phía sau.
Bác Từ ưu thương thở dài: "Thiếu gia, xem ra sức ảnh hưởng của cậu trong lòng Thiếu phu nhân cũng không thể bằng Tô tiên sinh được."
Lục Bạc Ngôn mang vẻ mặt âm trầm xuống xe, nhìn qua thì thấy Tô Giản An vui vẻ hơn ở cạnh anh nhiều.
"Anh!" Tô Giản An vừa nhìn thấy Tô Diệc Thừa liền chạy qua nhào vào lòng anh trai "Sao anh lại tới đây."
"Bàng tiên sinh gọi điện thoại nói cho anh biết em bị bắt cóc, có thể không tới sao?" Tô Diệc Thừa nhìn Tô Giản An thật kỹ "Có bị thương không? Anh em Thiệu Minh Trung đã làm gì em?"
"Yên tâm, em không sao!" Tô Giản An xoay một vòng cho Tô Diệc Thừa xem, "Anh em Thiệu Minh Trung căn bản chỉ là con hổ giấy!"
Tô Diệc Thừa cười lắc lắc đầu: "Em làm gì bọn họ rồi ?"
"Chỉ trói lại mà thôi . . . . . ." Tô Giản An thật đáng tiếc nói, "Mặc váy không tiện, em không đánh họ."
"Đánh người thì để anh giúp em, sao phải cần đến em chứ." Tô Diệc Thừa vuốt tóc em gái, "Thời gian không còn sớm , đi lên tắm rửa đi ngủ sớm đi."
Tô Giản An từ trước đến nay vẫn luôn nghe lời Tô Diệc Thừa, ngoan ngoãn đi lên tầng. Tô Diệc Thừa vừa thấy bóng dáng cô biến mất qua lối rẽ cầu thang, vẻ dịu dàn lập tức đông cứng lại, trở nên lạnh lẽo vô cùng.
Đúng lúc này, Lục Bạc Ngôn từ cửa bước vào, Tô Diệc Thừa mở miệng: "Bạc Ngôn, chúng ta nói chuyện."
Hai người đàn ông là người tình trong mộng của vô số phụ nữ ở thành phố A. Ngoại hình và năng lực của họ ngang nhau, và có nhiều điểm tương đồng trong cách làm việc. Lục Bạc Ngôn đã đoán được Tô Diệc Thừa muốn nói gì, nói thẳng vào chủ đề: "Lần này là ngoài ý muốn. Tôi cam đoan, không có lần tiếp theo."
Lục Bạc Ngôn cũng không phải người dễ dàng hứa hẹn, nhưng lời nói gói vàng, Tô Diệc Thừa rõ nhân phẩm của anh, cười cười: "Tôi lại tin tưởng cậu thêm một lần. Còn nữa, trong bản tin ngày mai, anh cũng giống tôi, không muốn có bất cứ tin tức bất lợi nào về Giản An đúng không?"
"Anh không cần ám chỉ." Đôi mắt hẹp dài của Lục Bạc Ngôn sắc bén, "Tôi biết nên làm như thế nào."
Tô Diệc Thừa vừa lòng cười cười: "Thời gian không còn sớm , không quấy rầy nữa, hẹn gặp lại."
Lục Bạc Ngôn đương nhiên sẽ không khách sáo mà ra tiễn Tô Diệc Thừa, trực tiếp đi đến thư phòng, gọi điện cho Thẩm Việt Xuyên.
"Chuyện không nhỏ, đã hoàn toàn bị tiết lộ , tôi nhận được rất nhiều cuộc gọi từ cánh truyền thông." Thẩm Việt Xuyên hỏi, "Nên nói như thế nào?"
Lục Bạc Ngôn đơn giản chỉ đạo một chút, Thẩm Việt Xuyên đã biết nên tập trung bảo vệ Tô Giản An thế nào.
"Yên tâm, tôi sẽ xử lý tốt." Thẩm Việt Xuyên dừng một chút mới nói, "Đúng rồi, Nhược Hi. . . . . . Giống như ở đang tìm cậu, rất sốt ruột . Cậu có muốn gọi cho cô ấy không?"
Nhắc đến Hàn Nhược Hi, Lục Bạc Ngôn mới nhớ đến một chuyện khác: "Hành động Thiệu Minh Nhân cùng bắt cóc Tô Giản An và Nhược Hi rất kỳ quái, cậu điều tra rõ ràng đi."
"Đúng vậy!" Thẩm Việt Xuyên lúc này mới hiểu ra, "Tin tức cậu kết hôn tuy rằng đã lan truyền, nhưng là chỉ có buổi tối hôm nay, người tham gia tiệc rượu mới biết được đối tượng là Giản An nhỉ? Anh em Thiệu Minh Trung không có khả năng cũng biết nhanh như vậy. Ý của cậu là. . . . . . Có người giật dây anh em Thiệu Minh Trung làm như vậy? Nhưng là ai, Hàn Nhược Hi?"
"Không có khả năng là cô ấy." Lục Bạc Ngôn nói, "Điều tra Trần Tuyền Tuyền."
Thẩm Việt Xuyên gật gật đầu: "Chỉ số thông minh của Trần Tuyền Tuyền quả thật mới có thể làm ra loại chuyện này, nói không chừng Hàn Nhược Hi cũng không biết. Giao cho tôi đi! Loại vụ án nhỏ này, sáng mai cậu có thể biết đáp án ."
Không cần một thời gian cả buổi tối , Thẩm Việt Xuyên đã hỏi ra được từ miệng Thiệu Minh Trung, đồng thời bắt cóc cả Tô Giản An cùng Hàn Nhược Hi ép Lục Bạc Ngôn đưa ra lựa chọn, là Trần Tuyền Tuyền nói với bọn họ.
Trần Tuyền Tuyền cảm thấy ý tưởng này rất hay.
"Như vậy không chỉ có khiến cho Tô Giản An biết, làm bà Lục không phải dễ dàng , còn khiến cô ta nhận ra, người quan trọng nhất trong lòng Lục Bạc Ngôn là ai!" Trần Tuyền Tuyền cười ha ha lôi kéo tay Hàn Nhược Hi nói, "Ngày mai đầu đề tin tức khẳng định là ‘ Lục Bạc Ngôn bỏ vợ để bảo vệ Hàn Nhược Hi, tình yêu đích thực trong lúc nguy cấp ’!"
"Tuyên Tuyên, cậu nghĩ về Tô Giản An quá đơn giản ." Hàn Nhược Hi nói, "Hơn nữa cậu đã quên, cô ta có một người anh không hề thua kém Lục Bạc Ngôn. Tin tức tạp chí ngày mai, ai dám khiến cô ta xấu hổ chứ?"
Trần Tuyền Tuyền ngẫm lại cảm thấy Hàn Nhược Hi nói có lý: "Nhưng chúng ta cũng không thua thiệt mà! Tại thời điểm đó, Lục Bạc Ngôn lựa chọn câu đó. Cái này cũng đủ chứng minh, đối với Lục Bạc Ngôn mà nói cậu so với Tô Giản An quan trọng hơn! Cậu nên vui vẻ mới đúng!"
Hàn Nhược Hi chỉ cười gượng.
Lúc ấy người khác có thể không chú ý tới, nhưng cô ta để ý tới chuyển động ngón tay của Tô Giản An , mà Lục Bạc Ngôn cũng chú ý tới. Liên tưởng đến Tô Giản An công tác ở cục cảnh sát, không khó đoán ra đó là một mật mã.
Trong lúc nguy cấp Lục Bạc Ngôn lựa chọn cô ta, cũng chỉ là lừa mình dối người.
Nếu cô ta thật sự quan trọng như vậy, tại sao Lục Bạc Ngôn không ở cạnh mình, thậm chí còn không liếc mắt tới cô ta một cái đã đuổi theo Tô Giản An rồi. Vì sao đến bây giờ cũng không hỏi cô ta một tiếng xem có còn sợ hãi không.
Lục Bạc Ngôn bảo hộ Hàn Nhược Hi, lại quên mình đi cứu Tô Giản An.
Như vậy là người nào quan trọng hơn?
"Ôi trời, cậu đừng chờ điện thoại của Lục Bạc Ngôn nữa!" Trần Tuyền Tuyền đẩy đẩy Hàn Nhược Hi, "Từ lúc cậu thích Lục Bạc Ngôn đã bắt đầu chờ. Chờ anh ta chú ý tới cậu, chờ anh ta khen ngời, chờ anh ta thích cậu, chờ anh ta thổ lộ. Trước đó cậu đã chờ đủ rồi , nhưng giờ thì sao? Anh ta và người khác kết hôn ! Tôi nói cậu nên chủ động chút, hạ bớt cái tôi của mình xuống, chủ động gọi điện thoại cho Lục Bạc Ngôn!"
Trần Tuyền Tuyền kiên quyết lấy di động nhét vào tay Hàn Nhược Hi.
Hàn Nhược Hi thừa nhận, trước đây cô ta quả thật quá tự cao, cho rằng trên thế giới này chỉ có cô ta xứng đôi với Lục Bạc Ngôn, cho nên cũng không bao giờ chủ động, chỉ liên tục tạo tin đồn với Lục Bạc Ngôn, cố ý để tất cả mọi người đều cho rằng bọn họ là một đôi, như vậy những phụ nữ khác thức thời sẽ biết khó mà lui .
Nhưng cô ta không nghĩ tới, trên thế giới này còn có một Tô Giản An, lặng yên không một tiếng động trở thành vợ của Lục Bạc Ngôn.
Hiện tại, cô ta có một chút sợ hãi , vốn cũng muốn chủ động gọi cho Lục Bạc Ngôn. . . . . .