Cô Vợ Lọ Lem Của Tổng Tài

Chương 163: Chương 164






Môi Cố Niệm Niệm dán ở vị trí kia, mặt cô còn có tình cọ tới cọ lui, Ôn Đình Vực cảm thấy mình muốn bùng nỏ.

Mà lúc này Cố Niệm Niệm cuối cùng cũng cảm giác được một trận cực nóng trên môi.

Đầu cô giờ phút này có chút tỉnh táo lại, định thần vừa thấy thì ngay lập tức choáng váng.

Mặt mình như thế nào chạy tới hạ thân của Ôn Đình Vực, hơn nữa môi mình dường như còn…
“AI” Cố Niệm Niệm ngay lập tức nhảy dựng lên.

Có lẽ nhảy quá vội, trọng tâm cả người lại trực tiếp đè lên thân trên Ôn Đình Vực, môi cô gắt gao đè lên môi Ôn Đình Vực.

Môi Ôn Đình Vực có chút lạnh.

Môi Cố Niệm Niệm có chút nóng.

Trong nháy mắt bốn mắt nhìn nhau, Cố Niệm Niệm trên mặt một mảnh ửng hồng.

Cô đang làm cái gì đây, đi cái đường còn khó hiểu mà té ngã, sau đó lại khó hiểu đè ở hạ thân của Ôn Đình Vực, bây giờ lại không hiểu ra sao cùng Ôn Đình Vực miệng đối miệng.


Cố Niệm Niệm hoang mang rồi loạn muốn rời đi, gáy bỗng nhiên bị bàn tay của nam nhân chế trụ.

Ngay sau đó nam nhân cường thế cạy ra môi của Cố Niệm Niệm.

Nụ hôn này mang theo tính công kích cực mạnh, Cố Niệm Niệm bị hôn đến cả người choáng váng, trong đầu một mảnh hỗn độn.

Mà Ôn Đình Vực cũng dần dần mắt khống ché.

Lúc môi của Cố Niệm Niệm dán lên môi anh, anh cơ hồ muốn nổ mạnh.

Cố Niệm Niệm không biết, cô lấy một tư thế nửa quỳ ở hạ thân của nam nhân, hơn nữa môi còn dán vào nơi đó, đối với nam nhân mà nói là dụ hoặc trí mạng như thế nào.

Toàn bộ lý trí của Ôn Đình Vực giờ phút này đều biến mát.

Hôn rồi hôn, cuối cùng Ôn Đình Vực đem Cố Niệm Niệm đè trên sô pha.

Nhìn Ôn Đình Vực con ngươi một mảnh lửa nóng, Cố Niệm Niệm ý thức được kế tiếp sẽ phát sinh cái gì, cô gắt gao nhắm mắt lại.


Vốn dĩ cô đã nói muốn lấy thân báo đáp, đây xem như báo.

ân đi.

Lúc này Ôn Đình Vực hôn từ môi Cố Niệm Niệm rồi không ngừng di chuyển xuống dưới, dừng trên cằm, trên cổ Cố Niệm Niệm, hơn nữa con không ngừng đi xuống.

Cả người Cố Niệm Niệm đều run rẩy, ngón chân cũng kìm không được mà cuộn tròn lại.

“Muốn sao?” Lúc này Ôn Đình Vực bỗng nhiên dừng hôn Cố Niệm Niệm, hai tròng mắt cực nóng của anh nhìn chằm chằm vào cô.

Lông mi Cố Niệm Niệm hơi hơi run rẩy, một lát sau gật đầu thật mạnh.

Ôn Đình Vực lại muốn hôn lên.

*Từ từ.” Cố Niệm Niệm bỗng nhiên nói.

Động tác của Ôn Đình Vực hơi dừng lại.
Mà sau đó Ôn Đình Vực lần nữa đè lên người cô.

Anh lại bắt đầu hôn Cố Niệm Niệm, Cố Niệm Niệm nhắm mắt, thừa nhận nụ hôn của Ôn Đình Vực, những nụ hôn rập rạp trên người làm Cố Niệm Niệm run rầy không thôi.

Tiếp đó bàn tay nóng rực như bàn ủi đặt lên người Cố Niệm Niệm, ở trên người cô chậm rãi dao động..