Cô Vợ Lén Có Thai Của Tổng Giám Đốc Bá Đạo

Chương 68: Hôn bị lạc phương hướng




Đơn Triết Hạo rất hài lòng với sợi dây chuyền ấy. Ngoài miệng lộ ra nụ cười. Cúi người hôn lên cổ Giản Nhụy Ái. Khẽ nói vào tai Giản Nhụy Ái: "Em thật đẹp."

Động tác thân mật như vậy. Sống lưng của Giản Nhụy Ái cứng đờ. Trên mặt ửng hồng. Dù sao cũng đang ở trước mặt người ngoài. Làm ra động tác thân mật như thế khiến cho cô có phần ngượng ngùng.

Lạc Tình Tình nắm chặt quả đấm trong tay. Cảm giác hàm răng cắn lại “răn rắc”. Cô phải cố gắng khắc chế tâm tình của mình. Chỉ có thể nhẫn nhịn mới đạt được mục đích mình muốn.

Ba người đi ra khỏi cửa hàng trang sức. Lạc Tình Tình thức thời nói: "Hạo. Các người chuẩn bị đến buổi đấu giá đi. Em không quấy rầy các người nữa. Em đi trước. Nhụy Ái. Gặp lại sau."

"Ừ." Đơn Triết Hạo dắt tay Giản Nhụy Ái. Trả lời với Lạc Tình Tình. Sau đó ngồi lên chiếc xe thể thao xa xỉ.

Lạc Tình Tình đưa đôi mắt tàn nhẫn nhìn chiếc xe rời đi. Không nghĩ đến Đơn Triết Hạo lại lười nói chuyện với cô như thế. Chẳng lẽ trong lòng anh, cô đã chẳng còn địa vị gì nữa rồi sao?

Chỉ là coi như không có. Cô cũng phải tranh thủ mà giành lại. Món đồ cô muốn, cô sẽ không từ thủ đoạn nào mà lấy được.

Tuyệt đối không nhường, dù người đó có là chị em của cô thì cô cũng sẽ không nhường.

Giản Nhụy Ái nghiêng đầu nhìn Lạc Tình Tình đang đứng thẩn thờ. Lo lắng quay đầu nhìn Đơn Triết Hạo, hỏi: "Hạo. Mời Lạc Tình Tình lên xe luôn được không?"

"Không. Cô ấy tự biết chăm sóc cho mình. Không giống như em đâu." Đơn Triết Hạo chăm chú nhìn cô.

Cô đưa đôi mắt mê man nhìn Đơn Triết Hạo. Không biết ý của anh là gì, đôi mắt mờ mịt, bĩu môi một cái.

"Đứa ngốc. Mặc kệ người ta nói gì. Em mới là người đẹp nhất trong lòng anh. Nếu như muốn nói điều kiện. Gương mặt xinh đẹp; anh có thể tìm người giúp em làm chuyện đó. Giàu có; anh cũng có thể chia cho em vài công ty. Quyền lực cao quý; anh cũng có thể giúp em có được."

"Hạo. Em thấy anh sến quá sến rồi." Giản Nhụy Ái bị Đơn Triết Hạo chọc cười. Dán mặt nhỏ vào lồng ngực cường tráng của anh. Dẫu lời nói của anh không quá dịu dàng, nhưng vẫn làm cho cô cảm nhận được sự chân thành trong đó.

Thì ra nhiều chuyện như thế. Đơn Triết Hạo không phải là không biết, mà để nó ẩn núp trong lòng. Có một cỗ ấm áp đang âm thầm lan tràn, tạo thành một ngọn lửa nóng bỏng.

"Nếu như vấn đề xứng đáng hay không xứng đáng đứng bên cạnh anh. Mà làm cho em phải suy nghĩ nhiều. Thì anh có thể nói, em là một thiên sứ thiện lương, chính vì thế em rất xứng đáng đứng bên cạnh anh, đồng ý với anh, dù có chuyện gì, cũng không rời xa anh. Được không?"

Đơn Triết Hạo nâng khuôn mặt của cô lên. Lửa nóng bao trùm đôi môi cô. Ngậm lấy đôi môi của Giản Nhụy Ái. Đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt dung nhập vào khoang miệng của cô. Đầu lưỡi dẫn dắt, cùng cô nhảy múa. Mút chiếc lưỡi thơm tho một cách thỏa thích.

Giản Nhụy Ái khẽ đáp lại. Nụ hôn bá đạo của Đơn Triết Hạo khiến cô chẳng có cách nào kh áng cự. Mỗi lần hôn đều khiến cô hồn bay phách lạc. Cô mệt lả nằm trong lòng anh. Cũng không để ý đến chuyện tài xế có chê cười hay không.

"Hạo, đời này em sẽ không rời đi." Giản Nhụy Ái mỉm cười nhìn anh. Giống như đóa Bách Hợp trắng tinh khôi. Thuần khiết xinh đẹp đến hư vô.

Buổi đấu giá được mở trong một khách sạn năm sao. Hội trường được trang trí cầu kỳ. Người có thể tham gia buổi đấu giá này. Không giàu cũng quý.

Giản Nhụy Ái khẩn trương nhìn chung quanh. Mỗi người đều mặc những bộ trang phục lộng lẫy. May nhờ Đơn Triết Hạo mang cô đi mua quần áo, chọn trang sức cho cô. Nên cô cũng không quá dơ dấy hay quê mùa.

Xinh đẹp theo kiểu thuần khiết. Bộ dáng thanh nhã trêu chọc ánh mắt dòm ngó của nhiều người đàn ông khác. Bản thân cô cũng không quá xấu xí, chỉ cần thêm chút phấn lót, đã có thể để cho người khác khen là xinh đẹp. Anh đem cô đến buổi đấu giá từ thiện này khiến ai cũng ngưỡng mộ.

Họ cặp tay nhau bước vào bên trong hội trường. Có vài người liền đi đến hỏi han Đơn Triết Hạo. Thương trường gặp dịp thì sẽ trò chuyện. Mà Đơn Triết Hạo càng lớn tuổi càng lão luyện với những buổi trò chuyện này, nên thấy nó rất dễ dàng. Còn Giản Nhụy Ái lại rất khó khăn khi tiếp nhận

Chỉ mỉm cười nhìn những người đàn ông hay phụ nữ đang nhìn mình. Nhưng vài người vẫn cố ý tiến về phía cô.

Buổi đấu giá bắt đầu. Đơn Triết Hạo dắt Giản Nhụy Ái ngồi vào vị trí đã được chuẩn bị trước. Khoảng cách từ hàng ghế ngồi của họ đến sân khấu chính là hơn một mét.

Khuôn mặt anh tuấn, dáng vẻ trầm ổn. Nhưng trên mặt Đơn Triết Hạo vẫn có chút khó chịu. Không nghĩ đến chuyện anh tỉ mỉ giúp Giản Nhụy Ái chuẩn bị lại khiến cô trở nên đặc biệt trêu chọc những kẻ khác giới kia.

Cảnh tượng như thế để cho anh ghen tỵ.

Có lẽ không nên bảo cô trang điểm như thế. Giống như hoa sen tinh nguyên, ai gặp cũng yêu thích. Đối với anh mà nói, thì Giản Nhụy Ái vô cùng xinh đẹp. Nhưng chỉ mình anh có thể nhìn cô. Những người khác đến suy nghĩ về cô cũng không được phép.

Khi Giản Nhụy Ái đang ngắm nhìn mọi thứ chung quanh. Tự nhiên nhìn thấy một ngôi sao Hollywood. Ánh mắt của cô bỗng sáng lên, thiếu chút nữa đã muốn đứng dậy xin chữ ký. Đó là ngôi sao điện ảnh mà anh Quyền Hàn thích nhất.

Đơn Triết Hạo chống ánh mắt say mê của Giản Nhụy Ái. Thấy ánh mắt cô đang tỏa sáng khi nhìn cái gì đó.

Ngay sau đó, khi anh đưa mắt nhìn qua, liền bắt gặp một người đàn ông điển trai. Không nghĩ đến cô lại có thể yêu thích anh ta; còn đưa đôi mắt sáng rực nhìn anh ta. Trước kia khi cô nhìn anh cũng chẳng như thế.

Anh có chút bất mãn. Đem mắt dời về gương mặt Giản Nhụy Ái. Chuyện ngoài dự đoán, khiến sắc mặt Đơn Triết Hạo lạnh đi vài độ. Giản Nhụy Ái, em có biết mình đang làm gì không. Anh im lặng vuốt ve cánh tay của mình.

Cô gái này ngứa da rồi sao.

Nếu không phải là đang đứng ở tiệc đấu giá. Anh rất muốn đánh mông cô vài cái.

"Khụ khụ. . . . . ." Đơn Triết Hạo ho khan mấy tiếng. Ho khan rất có tác dụng, lập tức đem tinh thần Giản Nhụy Ái kéo về.

"Hạo. Anh bị sao thế? Bị cảm à?" Giản Nhụy Ái nghi vấn nhìn Đơn Triết Hạo. Tay đưa đến trán anh. Rồi lại sờ trán mình. Không có sốt mà.

Cô đưa ánh mắt ngây ngốc nhìn anh. Ngược lại nghĩ Đơn Triết Hạo mang tư tưởng ác bá gì đó. Cứng ngắc lên tiếng: "Đừng."

Khi cô nghi vấn không hiểu chuyện gì đã xảy ra. Đôi mắt chớp chớp mang theo mười phần sức quyến rũ. Đôi môi Đơn Triết Hạo hôn lên môi Giản Nhụy Ai, một giây đồng hồ sau anh mới buông ra.

Sắc mặt Giản Nhụy Ái trở nên ửng hồng. Bất mãn kêu lên một tiếng: "Hạo. Đang ở nơi công cộng. Không nên như vậy . . . . . ."

"Tại sao không thể. Em là bạn gái của anh mà." Anh cất giọng bá đạo, nói như mình đã làm đúng.

Lời nói ấy khiến cho Giản Nhụy Ái chẳng biết phải nói gì, chỉ có thể khẽ chau mày một cái.

Cô đưa gương mặt không biến sắc nhìn về phía sân khấu. Người chủ trì có gương mặt xinh đẹp, giọng nói thanh thoát bắt đầu lên tiếng.

Buổi đấu giá chính thức bắt đầu. Trước khi đến buổi đấu giá từ thiện này, cô chưa bao giờ nghĩ mình sẽ nhìn thấy những vật này. Tất cả đều là những báu vật có một không hai trên thế giới. Giá cả toàn là loại người bình thường không bao giờ nghĩ tới.

Những tế bào cơ thể Giản Nhụy Ái bắt đầu sôi trào. Đây là lần đầu tiên cô là khách trong một buổi tiệc đấu giá, trong lòng khẩn trương không biết phải nói gì, rất sợ mình sẽ làm sai chuyện gì đó.

"Em muốn mua cái gì, cứ nói cho anh biết." Đơn Triết Hạo dịu dàng nói.

Giản Nhụy Ái vội vàng khoát tay. Cô biết mình không thể tùy tiện mua đồ ở đây. Đều là vật cả đời cô cũng không mua nổi. "Không. . . . . . Không cần."

Trên màn ảnh xuất hiện một viên Ngọc Thạch, được đặt trong một chiếc hộp màu đỏ, xoay tròn, nhìn rất cao quý.