Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài

Chương 503: Kẻ điên hóa ra rất đơn thuần




Hirayama Jiro là một người rất kiêu ngạo, cậu ta trước giờ luôn tự hào về sự thông minh hơn người của bản thân. Bây giờ lại có người muốn kiểm tra chỉ số thông minh của cậu ta, cậu ta mà từ chối thì đúng là gặp quỷ mất rồi!

Vậy nên Hirayama Jiro lập tức ngồi xuống nghiên cứu thế cờ nan giản của Cố Hề Hề!

Cờ vây là một trò chơi dạng chiến lược trừu tượng thâm sâu khó lường!

Tri thức bao hàm bên trong bộ môn thể thao trí tuệ này vô cùng phong phú!

Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Mỗi một nước đi đều thể hiện được kiến thức thâm thúy, tư duy logic, kinh nghiệm chiến đấu của người chơi cờ, hơn nữa đó chính là năng lực nắm bắt nhân tâm cùng đầu óc linh hoạt bày mưu lập kế.

Nếu không có bản lĩnh thì chẳng ai dám tự nhận mình là cao thủ cờ vây!

Hirayama Jiro thật sự rất thông minh, nhưng chỉ số thông minh của cậu lại chỉ áp dụng trong khoa học và nghiên cứu sinh vật, hóa học. Cậu đã từng chơi cờ, nhưng lại không biết suy đoán nhân tâm!

Mặc cho Hirayama Jiro bày binh bố trận ra sao thì chỉ một nước đi là Cố Hề Hề đã phá trận dễ dàng.

Hirayama Jiro bị thua thảm bại nhưng không phục, cứ một ván, rồi lại đòi chơi tiếp một ván!

Doãn Tư Thần đã hiểu dụng ý của Cố Hề Hề, nên yên lặng đứng một bên, âm thầm tán thưởng khen ngợi đệ nhất phu nhân nhà anh. Quả nhiên do anh quan tâm lo lắng quá mức nên đã bị rối loạn hết cả lên..

Lại quên mất kế sách rút củi đáy nồi mới là mấu chốt!

Vì thế mọi người đều ở bên ngoài bình thản uống trà, còn trong phòng là từng ván cờ tối tăm trời đất.

"Không! Không thể! Sao tôi lại có thể thua được?" Chóp mũi Hirayama Jiro toát mồ hôi hột, cậu ta hung hăng vuốt mồ hôi, chớp chớp mắt nghiêm túc nói: "Thêm ván nữa!"

"Mọi chuyện đều có thể mà, nhưng giờ tôi thấy hơi buồn ngủ.." Cố Hề Hề cố tình ngáp dài một cái: "Chi bằng để mai rồi đánh tiếp?"

Hirayama Jiro:" "

Nhìn ván cờ trước mặt thì đầu óc Hirayama Jiro đã loé lên hơn mười đường đi nước bước khác nhau, giờ đang chơi thì sao có thể nói dừng là dừng? Trong lòng cậu ta đã bừng bừng ý chí chiến đấu, có rất nhiều chiến thuật để đánh bại đối phương, sao lại không cho cậu ta cơ hội thể hiện tài hoa?

Cố Hề Hề nói không chơi là không chơi, dụ dỗ nịnh nọt thế nào cũng không chơi.

Hirayama Jiro nhất thời nổi sùng!

" Nếu buồn ngủ vậy để tôi tiêm thêm cho cô một liều dược tề nữa? "Hirayama Jiro nhịn không được đành chủ động đề nghị tiêm cho Cố Hề Hề.

Mọi người ở bên ngoài phải nín nhịn để không bật cười, các vệ sĩ hướng về phía Doãn Tư Thần và đưa cao ngón cái lên, ngụ ý tán thưởng, thiếu phu nhân đúng thật là lợi hại! Đánh rắn phải đánh vào đầu, một chiêu này quá tàn nhẫn, không đánh mà tự thắng, khiến cho con nhím xù lông như Hirayama Jiro phải nhún nhường nhượng bộ.

Phải biết rằng Hirayama Jiro ở bang hội Yamaguchi là một đối tượng làm nhức nhối trí não người khác, ai kêu cậu lại là con trai của một nhân vật quan trọng đối với tổ chức, có ai lại dám đắc tội với nhị thiếu gia của gia tộc Hirayama chứ?

Cố Hề Hề làm bộ xoa xoa trán, nói:" Mệt mỏi quá à, không được rồi, không thể nào trong một ngày mà tôi lại tiêm thuốc nhiều thế này được! Tôi ngủ một lát đây, còn khi nào tôi tỉnh lại thì.. ha hả ha hả! "

Một tiếng cười ha hả ha hả này khiến Hirayama Jiro cực kỳ khó chịu bức bối, đây là lần đầu tiên trong đời mà chỉ số thông minh của cậu bị đè bẹp như thế này!

Giờ kêu cậu phải ngồi ngóng đến khi Cố Hề Hề ngủ dậy thì đúng là một màn tra tấn dã man..

" Cô chờ tôi! Đừng ngủ! Tuyệt đối không được ngủ! Tôi trở về lấy dược tề cho cô ngay đây! "Hirayama Jiro y như một con mèo xù lông giơ móng vuốt lên, cậu ta đẩy cửa chạy vèo ra ngoài. Mọi người ở phòng khách còn chưa kịp nhìn rõ người vừa lao ra là ai.

Doãn Tư Thần cố nhịn cười bước đến, anh ngồi xuống cạnh Cố Hề Hề và nhìn ván cờ trên bàn, dịu dàng nói:" Chỉ có em thông minh nghĩ ra cách này! "

Cố Hề Hề mỉm cười, khẽ lắc đầu:" Thật ra người như cậu ta lại rất đơn giản. Đối với thế sự trong đời thì cậu ta vẫn còn ngây thơ như một đứa trẻ vậy. "

Ừm, lời nhận định này quả là rất chí lý!

Lúc này bá tước Phillips trở lại, vừa vào cửa đã thấy Doãn Tư Thần và Cố Hề Hề nắm tay thân mật, nhìn nhau liếc mắt đưa tình, hình ảnh này sao lại xốn mắt quá vậy không biết?

" Cơ thể em thế nào rồi? "Bá tước Phillips không chịu được, lập tức lên tiếng chen ngang khoảnh khắc ngọt ngào của hai người họ, cố ý khoe chiến công:" Tôi đã liên lạc được với ngài Hirayama, ông ấy nhất định sẽ giáo huấn cậu con trai này và bắt cậu ta giao ra dược tề. "

" Không cần phiền vậy đâu, cậu ta đã trở về lấy dược tề rồi. "Cố Hề Hề mỉm cười nhìn bá tước và nói:" Tôi tin chắc hết ngày hôm nay thì tôi sẽ hoàn toàn bình phục. "

" "Bá tước Phillips vô ngữ nhìn Cố Hề Hề.

Hóa ra bá tước chạy đôn chạy đáo cả ngày trời vẫn chậm một bước..

" Nhưng cũng cảm ơn ngài. "Cố Hề Hề nhẹ nhàng cười nói:" Nhật Bản hiện tại đang bận rộn với việc cứu trợ sau thiên tai, chúng ta không tiện ở lại đây lâu. Cho nên càng phải sớm giải quyết chuyện này rồi mau chóng trở về. "

Cố Hề Hề quay đầu nhìn Doãn Tư Thần và nói:" Em đã không sao rồi, thêm một chuyện chi bằng bớt một chuyện. Tuy anh không để tâm đến thị trường ở Châu Á, nhưng dù sao Nhật Bản vẫn là một đất nước phát triển, Osaka lại là khu vực kinh tế quan trọng, lần này giáo huấn bang hội Inagawa như vậy là đủ, nên chừa đường lui để sau này còn có thể hợp tác làm ăn với nhau. Xử lý Clarence thế nào thì em sẽ không can thiệp, anh là người luôn có chính kiến và suy tính riêng, nhưng nếu có thể dùng một mạng của cô ta để đổi lấy lợi ích lâu dài thì vẫn tốt hơn là lấy mạng cô ta. "

Nghe từng câu từng chữ mà Cố Hề Hề nói đều là suy nghĩ cho mình thì đáy lòng Doãn Tư Thần cảm thấy vô cùng ấm áp, trái tim anh giống như được sống trong tiết trời mùa xuân tháng ba vậy. Anh chỉ hận không thể ném sạch mọi người đây biến đi hết, để anh có thể ân ân ái ái một chút với chuột đồng nhỏ đáng yêu.

Đôi mắt màu hồng bảo thạch đứng ở kia hơi rũ xuống, sao lại có cảm giác chua chát thế này?

Bá tước Phillips cảm thấy rất hâm mộ, đồng thời lại thật sự ghen tỵ với Doãn Tư Thần!

Cố Hề Hề mới nói chuyện được vài câu với Doãn Tư Thần thì lại thấy Hirayama Jiro hấp tấp vội vã chạy vào. Cậu ta hổn hển nhao nhao lên:" Tôi mới nghĩ ra hơn hai mươi cách phá giải thế cờ của cô! Lần này tôi chắc chắn sẽ thắng! "

Cố Hề Hề hờ hững nhìn Hirayama Jiro:" Nhưng không thể tiêm toàn bộ dược tề trong một lần được, cơ thể tôi sẽ không thể chịu nổi. Tôi còn hơn một trăm thế cờ nan giải, nếu quá liều khiến thân thể tôi không chịu được dược tính, chỉ sợ ngủ luôn không tỉnh lại thì cả đời cậu cũng không phá giải được thế cờ của tôi. "

Nani? Yamete! [Cái gì? Đừng mà!]

Lần đầu tiên trong đời mà Hirayama Jiro chết lặng trợn tròn mắt câm nín.

Từ trước đến giờ cậu luôn dùng trí thông minh của mình để đùa bỡn người khác, duy nhất chỉ có người phụ nữ đang nằm trên giường bệnh này thì cậu lại không có cách nào bắt cô ngồi dậy chơi cờ với cậu được! Mà người ta đã không muốn chơi, cậu cũng chỉ có thể bất lực mà nhìn chứ không làm gì được.

Doãn Tư Thần cố ý phụ họa nói thêm:" Đúng vậy, hôm nay em đã thức ngồi chơi cờ khá lâu rồi, nhất định rất mệt, nên ngủ một lát đi. "

Cố Hề Hề không nói gì, nằm xuống rồi giả vờ như thiu thiu ngủ.

Doãn Tư Thần nói với trợ lý ở bên ngoài:" Đưa thiếu gia Hirayama Jiro trở về. "

Hirayama Jiro:" "

Người ta nằm xuống rồi, ngủ mất tiêu luôn rồi!

Cậu phải làm gì đây? Đi về thôi!

Bá tước Phillips chớp chớp mắt, chưa hiểu rõ dụng ý của Cố Hề Hề. Bất quá thì bá tước là người thông minh, sẽ không phá đám. Nếu đổi lại là trước kia, bá tước sẽ rất thích thú khi phá đám người khác, nhưng mà bây giờ bá tước hoàn toàn không muốn phá hỏng kế hoạch của cô.

Hirayama Jiro cứ vậy mà bị đuổi ra ngoài.

Thật ra Cố Hề Hề không cảm thấy mệt, nhưng hiện tại cô vẫn nên nghỉ ngơi thật nhiều, phải tĩnh dưỡng tốt thì mới có sức chiến đấu. Vậy nên sau khi ăn uống đầy đủ, cô ngả người nằm một lúc thì liền chìm vào giấc ngủ bình yên.

Một đêm ngon giấc.

Sáng sớm hôm sau khi vệ sĩ ra ngoài đổ rác thì đã nhìn thấy một người ngồi xổm thù lù ngay trước cửa, thiếu chút nữa là phản xạ lấy súng ra bắn một phát vào đầu đối phương. Đến khi nhìn rõ mặt mũi người kia thì vệ sĩ mới kêu lên:" Thiếu gia Hirayama, sao cậu lại ngồi ở đây? "

Hirayama Jiro ngước khuôn mặt với hai quầng thâm như con gấu trúc lên, giơ tay đang cầm lọ dược tề, khàn khàn giọng nói:" Đây là dược tề của cô ấy cho ngày hôm nay, tôi đã nghĩ được hơn một trăm cách để phá giải thế cờ đó rồi. "

Bên trong thì Doãn Tư Thần và bá tước Phillips thiếu chút nữa cười vỡ bụng.

Tối hôm qua Hirayama Jiro không chịu rời khỏi mà cứ ngồi xổm như vậy ở ngoài cửa, bọn họ sao lại không biết chuyện này? Chính là họ biết, nhưng vờ như không biết để chỉnh cậu ta một chút. Chỉ là hai người họ thật sự không ngờ Hirayama Jiro lại là người đơn thuần đến vậy, thế mà lại có thể ngồi chờ cả đêm ở bên ngoài, xem ra cậu ta đã không thể chờ nổi để đánh cờ với Cố Hề Hề.

Không ngờ cách thu phục kẻ điên này lại là thế cờ bí truyền của Vân gia!

Cố Hề Hề từ từ thức dậy, sau khi rửa mặt mới nhìn đến Hirayama Jiro đáng thương đang chờ ở một bên, trong tay giơ lên lọ dược tề và nhìn cô với ánh mắt trông mong. Dĩ nhiên cô sẽ không chờ đến khi thân thể mình có dấu hiệu bất ổn, vậy nên cô ngoan ngoãn xắn tay áo lên để Hirayama Jiro tiêm dược tề vào.

Hirayama Jiro nhanh chóng tiêm dược tề vào cơ thể Cố Hề Hề, sau đó lại nhìn cô một cách bức thiết.

Cố Hề Hề hướng về phía các trợ lý, khẽ gật đầu, ra hiệu cho họ mang bộ cờ vây vào, bàn cờ được bày binh bố trận lại đúng thế cờ dở dang ngày hôm qua.

Hirayama Jiro cảm thấy vô cùng hạnh phúc sung sướng, tràn ngập khí thế bừng bừng, chỉ là cậu hưng phấn chưa bao lâu thì một nước cờ của Cố Hề Hề trong nháy mắt đã khiến toàn bộ thế trận của cậu lâm vào tử địa.

" Sao lại có thể như thế? "Hirayama Jiro hét lên:" Cách này là tôi suy nghĩ cả đêm qua! "

" Cậu có thể đi lại nước khác. "Cố Hề Hề thu lại quân cờ ban nãy, cho phép Hirayama Jiro đi lại.

Hirayama Jiro lập tức tiến công ở hướng khác, nhưng kết quả không có gì khác biệt, chỉ một nước đi của Cố Hề Hề lại khiến toàn bộ quân cờ của cậu đi vào ngõ cụt.

Trên trán Hirayama Jiro đã rịn đầy mồ hôi.

Ban đầu mọi người chỉ đứng bên ngoài xem, nhưng sau một hồi quan sát thì ai nấy đều hiếu kỳ mà đến gần nhìn kỹ bàn cờ.

Thật ra khả năng chơi cờ cùng năng lực phỏng đoán nhân tâm của Cố Hề Hề không có gì đặc biệt, nhưng cô được thừa hưởng tri thức uyên thâm cùng kỳ nghệ tuyệt diệu của Vân Nặc, tựa như chỉ cần nhìn vào bàn cờ là cô đã rõ ràng đường đi nước bước của đối thủ, bao nhiêu thế trận mô phỏng cứ lần lượt hiện ra không ngừng.

Đến lúc này thì không chỉ có Hirayama Jiro không phục, mà cả Doãn Tư Thần và bá tước Phillips cũng cực kỳ hứng thú, cả ba người nhìn chằm chằm vào bàn cờ mà suy đoán. Nhưng kết quả vẫn chỉ có một, mặc cho nỗ lực căng não thế nào thì mọi nước đi đều bị Cố Hề Hề đưa vào tử huyệt.

Lại một ngày nữa trôi qua, Cố Hề Hề lần nữa thoái thác muốn nghỉ ngơi để mặc cho Hirayama Jiro nhìn cô với ánh mắt rực lửa. Vậy là đêm nay Hirayama Jiro đã đặt ngay một cái giường ở ngoài cửa, cứ vậy mà đem máy tính xách tay nằm trên giường để suy nghĩ cách phá thế cờ của Cố Hề Hề.

Ở bên trong thì Doãn Tư Thần và bá tước Phillips không kiềm được tò mò, lân la hỏi Cố Hề Hề về cách phá giải.

Cố Hề Hề khẽ lắc đầu, cười nói:" Thế cờ này là một thế cờ chết, bởi vì không ai lại nguyện ý từ bỏ cái tôi và tham vọng chiến thắng. Muốn phá giải thật ra rất dễ, thế trận này cũng giống như Tạ Tốn Thất Thương Quyền, giết địch chính là tự tổn hại bản thân, cho dù có thắng được thì đến cuối cùng chính mình sẽ rơi vào thảm cảnh thậm chí còn tệ hơn đối thủ."

Vừa nói hết câu thì trong tay cô đã hạ xuống một nước cờ, toàn bộ thế trận tức khắc thay đổi!

Ở trên sa trường thì tiếng kêu than vang dậy trời đất, thây chất thành đống, dù là địch hay ta thì đều lưỡng bại câu thương. Quả nhiên là giết địch một ngàn tự tổn hại tám trăm, sau cùng cả hai bên đều chỉ còn lại ba nước cờ, tất cả nước cờ khác đều bị loại.