Cô Vợ Khế Ước Của Tổng Tài

Chương 111: Màn kịch ngọt ngào




Cố Hề Hề bị Triệu Trạch Cương trêu tức đến đầu bốc khói, tin nhắn này của Doãn Tư Thần đến rất đúng lúc rồi!

Muốn anh giúp hay không ư?

Dĩ nhiên là muốn! Rất muốn là khác!

Cố Hề Hề lập tức trả lời tin nhắn: "Tôi rất muốn! Anh hãy nhanh lên đi! Biểu hiện của anh sẽ quyết định chất lượng bữa tiệc tối nay đó!"

Nhận được tin nhắn trả lời của Cố Hề Hề, gương mặt anh tuấn của Doãn Tư Thần hiện lên nụ cười tà mị, biểu tình tràn đầy vui vẻ.

Đọc truyện Cô vợ hợp đồng bỏ trốn của tổng giám đốc tại đây.

Cố Hề Hề trả lời tin nhắn của Doãn Tư Thần, liền nhìn Triệu Trạch Cương nói: "Không cần phiền anh, anh có thể đưa cô bạn gái của anh đi đâu chơi thì cứ việc đi, chồng tôi một lát sẽ đến đón tôi! Anh ấy cũng thật là, bận rộn như vậy thì không cần phải đến đón tôi, tôi tự mình về vẫn được! Nếu không phải vì tôi đang mang thai, không thuận tiện đi xe ngoài, anh ấy cũng không mất công đi chiếc Aston Martin ra phố đâu! Thật là! Đường xá thành phố thế này mà lại chạy xe thể thao, nếu va chạm trầy xe thì thật không tốt!"

Triệu Trạch Cương nghe Cố Hề Hề nói vậy, tiếp tục làm như đau lòng, thở dài mà nói: "Hề Hề, em biết trước đây vì sao anh thích em không? Là vì lúc em đang rất thảm thì luôn làm bộ dạng như mình không sao cả, lại còn nói khoác rất giỏi đó!"

A.. A!

Mình không cần dao nữa, ai đưa cho mình một bó thuốc nổ! Mình muốn tiễn tên khốn khiếp này đến Tây Thiên!

Tiểu A ở trên xe, ngón tay cậu ta nắm tay lái mà run lên! Ôi, nhịn cười cũng thật sự vất vả mà!

Quả nhiên trên đời này người có thể thay đổi cảm xúc của tổng giám đốc, chỉ có mình thiếu phu nhân! Có thể làm tổng giám đốc phẫn nộ cực điểm, cũng có thể làm tổng giám đốc cực kỳ vui vẻ!

Cố Hề Hề bên đây đang thật sự tức giận hóa cười, một lời cũng không muốn nói!

Người phụ nữ đang ngồi ghế phụ quay đầu nhìn Triệu Trạch Cương làm nũng: "Trạch Cương, anh sao lại nhìn cô ta dịu dàng như vậy? Đừng nói anh với cô ta tình cũ chưa dứt? Em không thích đâu!"

Triệu Trạch Cương lập tức an ủi người phụ nữ bên cạnh: "Em yên tâm! Em nhìn cô ta bây giờ đi, có chỗ nào bằng em?"

Bởi vì đang mang thai nên Cố Hề Hề luôn mặc quần áo rộng và đi giày đế bằng. Nhưng dù là vậy, thì khí chất của Cố Hề Hề vẫn khác xa người phụ nữ đang ngồi trên xe kia!

Một chiếc Rolls-Royce chậm rãi chạy đến!

Cố Hề Hề nhìn thấy Doãn Tư Thần đã tới, ánh mắt cô tức khắc sáng ngời!

Triệu Trạch Cương thấy ánh mắt Cố Hề Hề loé sáng, còn tưởng là cô đang ghen với người phụ nữ kế bên hắn ta, rồi cô sẽ tỉnh ngộ mà quỳ rạp xuống van xin hắn. Nghĩ vậy nên hắn đắc ý nói: "Hề Hề, dù sao chúng ta cũng từng yêu nhau, anh cũng sẽ không chê bai em giờ lại trở nên béo mập như vậy.."

Triệu Trạch chưa nói dứt lời thì giọng hắn cũng im bặt.

Chiếc Rolls-Royce phía sau nhẹ nhàng dừng lại, Tiểu A cung kính bước xuống mở cửa xe cho Doãn Tư Thần.

Một đôi chân dài nhẹ nhàng bước xuống, thân hình hoàn mỹ lập tức xuất hiện trong tầm mắt mọi người. Ngay sau đó là gương mặt yêu nghiệt kia, mang theo ý cười như không cười, ánh mắt mềm mại dịu dàng nhìn về phía Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề nhìn bộ dáng Doãn Tư Thần, cô liền biết là anh cố ý! Rõ là cố ý bày ra bộ mặt yêu nghiệt!

Người phụ nữ ngồi trên xe nãy giờ nũng nịu, lúc này nhìn thấy Doãn Tư Thần, cả người cô ta đều ngây dại!

Đẹp.. Đẹp trai quá! Người đàn ông này thật mê người..

Doãn Tư Thần thân hình cao ráo, đĩnh đạc trong bộ âu phục được cắt may thủ công tỉ mỉ, hoàn toàn thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người xung quanh.

Doãn Tư Thần giống như không nhìn thấy bất kỳ ai khác, cứ như vậy bước về hướng của Cố Hề Hề. Lúc đến bên cạnh cô thì lập tức duỗi tay ôm lấy eo của cô, hơi cúi đầu, ánh mắt hẹp dài không giấu vẻ si mê, môi mỏng mỉm cười dịu dàng nói: "Hề Hề, xin lỗi, để em chờ lâu! Vất vả cho em rồi!"

Cố Hề Hề cũng bị Doãn Tư Thần làm cô nhìn ngây ngốc ra.

Trời ơi, anh ấy đang muốn dùng mỹ nam kế dụ chết ai đây? Anh có biết là rốt cuộc anh có sức mê hoặc như thế nào không?

Cánh tay Doãn Tư Thần ôm cô hơi chặt, cố tình nhẹ nhàng kéo Cố Hề Hề vào lồng ngực của anh, ánh mắt liễm diễm, nhu tình mềm mại, hàng lông mi run rẩy, vừa lúc ánh mặt trời hoàng hôn chiếu xuống như phủ thêm tầng kim quang nhàn nhạt, nếu nhìn anh từ xa sẽ giống như một vị hoàng đế hoàn mỹ.

Cố Hề Hề biết Doãn Tư Thần chỉ phối hợp với cô để diễn một vở kịch mà thôi, chỉ là đáy lòng cô nhịn không được mà vẫn ngẩn ngơ pha lẫn kinh hoàng! Trong lòng cô không ngừng mắng: Doãn Tư Thần! Anh là tên đại.. khốn khiếp! Trái tim tôi thiếu chút nữa cũng bị anh lừa rồi!

"Sao vậy? Giận tôi à?" Khoé miệng Doãn Tư Thần nở nụ cười ấm áp, làm bộ dáng xin lỗi vợ yêu: "Tôi vừa mới xử lý vài việc cho nên đến trễ, đừng giận tôi được không? Không thì để tôi tối nay sẽ bồi thường cho em, em muốn gì tôi cũng chiều! Biệt thự? Siêu xe? Hay là.. muốn tôi?"

RẦM.. RẦM..

Những người phụ nữ vây xung quanh đều điên cuồng vì ghen tỵ rồi. Đặc biệt câu cuối cùng kia đúng là làm tan vỡ trái tim của họ!

Triệu Trạch Cương và người phụ nữ trên xe lại càng choáng váng hơn!

Triệu Trạch Cương đem so với người đàn ông này thì chẳng là cái gì!

Đây mới người đàn ông hoàn mỹ thật sự!

Nhưng người đàn ông hoàn mỹ này, lại dùng ánh mắt ôn nhu say mê nhìn người phụ nữ đang đứng đó!

Nếu được một người đàn ông như vậy đối đãi dịu dàng một lần thì chết cũng cam tâm!

Cố Hề Hề ngẩng đầu nhìn Doãn Tư Thần, từng hơi thở, từng đường nét, từng biểu cảm trên gương mặt anh đều tỏa ra sự sủng ái cực độ!

Ánh mắt Cố Hề Hề hơi hoảng hốt, nếu không phải biết rõ là đang diễn kịch cho Triệu Trạch Cương xem, sợ chính cô cũng tin..

Đột nhiên thân thể Doãn Tư Thần hơi cúi xuống, làn môi mỏng chậm rãi tiến gần sát đến môi Cố Hề Hề.

Cố Hề Hề mở to đôi mắt kinh ngạc!

Này, chỉ là diễn kịch thôi mà, không cần diễn sâu vậy đâu..

Này, Doãn Tư Thần, anh không cần phải diễn sâu tới mức hôn tôi trước mặt nhiều người vậy đâu.. Không được hôn.. hôn.. Ưm..

Doãn Tư Thần thật sự.. hôn cô.. Cố Hề Hề chỉ cảm thấy não cô hỏng rồi.. trong não giờ không có gì.. trống rỗng..

Nụ hôn này thật sự ngọt ngào và dịu dàng..

Triệu Trạch Cương mặt mũi cũng ngờ nghệch ra.. Người phụ nữ trên xe cạnh hắn ta cũng ngờ nghệch.. Đám đông vây xung quanh càng ngờ nghệch.. Nhóm trợ lý thì tưởng họ đang nằm mộng..

Nhìn thấy biểu tình ngu ngơ mất hồn của Cố Hề Hề, Doãn Tư Thần hơi buông lỏng cô ra một chút, ngón tay của anh yêu chiều nựng chóp mũi của cô, vẻ mặt tràn đầy sủng ái, nói: "Cô vợ ngốc, quên tôi nói gì với em rồi hả? Lúc hôn môi là phải nhắm mắt lại, nếu không thì tôi sẽ không kiềm chế được mà ăn em tại chỗ! Ai bảo em nhìn đáng yêu như vậy?"

Muốn chết.. Thật sự muốn chết rồi! Ngược chết những người độc thân ở đây rồi! Đám đông vây quanh giống như đang chịu tổn thương sâu sắc vậy!

Cố Hề Hề rốt cuộc cũng tỉnh táo phản ứng lại!

A a a! Doãn Tư Thần vậy mà hôn mình trước mặt bao nhiêu người! A.. Mình cũng muốn đi chết đây!

Doãn Tư Thần nhìn thấy gương mặt ửng hồng của Cố Hề Hề, đáy mắt anh lại không thể giấu được vẻ vui sướng.

"Vợ yêu đã chịu tha thứ cho tôi chưa? Nếu không thì tôi phải tiếp tục bồi thường cho vợ yêu vậy!" Doãn Tư Thần vừa dứt câu, lại một lần nữa cúi xuống hôn Cố Hề Hề.

Muốn điên.. Chúng tôi thật sự phát điên đó! Hai người ân ái nữa là chúng tôi đi chết cho hai người xem!

Cố Hề Hề không cách nào bình tĩnh được nữa, gấp gáp nói: "Em.. Em.. Em tha thứ cho anh!"

Trời ạ, phải ngưng ngay cảnh diễn xuất này, mình phải chủ động bỏ cảnh này thôi, diễn tiếp nữa chắc mình cũng gục mất!

Lúc này Triệu Trạch Cương mới phản ứng lại, hắn nhớ đến thời điểm hắn bán đứng Cố Hề Hề. Người đàn ông đó tồn tại như một vị đế vương! Thế nhưng vừa rồi hắn lại dám nói như vậy với Cố Hề Hề!

Triệu Trạch Cương không dám nói gì ngu ngốc nữa, thậm chí là cả dũng khí chào hỏi cũng không có, run rẩy mở máy khởi động xe dự tính chuồn đi lặng lẽ!

Nhưng mà Doãn Tư Thần sao có thể bỏ qua cho hắn?

Doãn Tư Thần nhìn đến Triệu Trạch Cương muốn bỏ chạy, lập tức buông lỏng Cố Hề Hề ra một chút, nhìn Triệu Trạch Cương nói: "À, thì ra Triệu thiếu gia cũng ở đây! Thật sự cảm tạ Triệu thiếu gia lúc đó đã không đồng ý kết hôn, mới có thể cho Tư Thần có diễm phúc cưới Cố Hề Hề làm vợ. Tư Thần rất lấy làm cảm kích Triệu thiếu gia! Số tiền kia không biết Triệu thiếu gia có chê ít không? Nếu không đủ xin cứ việc tới tập đoàn Doãn thị, Doãn thị có thể đưa nhiều hơn số tiền đó!"

Sắc mặt Triệu Trạch Cương tái nhợt, còn người phụ nữ ngồi ở ghế phụ cạnh hắn ta thì vẫn chưa khôi phục tinh thần, cứ si ngốc nhìn Doãn Tư Thần.

Một người đàn ông hoàn mỹ như vậy, sao đối với người phụ nữ tầm thường lại có vẻ quyến luyến không rời.. Thật là không cam lòng mà!

Tức thì ngay lúc này, tầm mắt của Doãn Tư Thần dừng ở cổ của Cố Hề Hề, cặp nhẫn được xuyên qua dây chuyền đang nằm yên vị trên xương quai xanh mảnh mai của cô.

Ánh mắt Doãn Tư Thần dừng lại rất lâu, đáy mắt như phát hỏa có thể thiêu đốt mọi thứ. Nếu vừa rồi anh chỉ diễn kịch, thì giờ đây ngọn lửa trong mắt anh thật sự là bốc cháy!

Cô ấy vậy mà đem cặp nhẫn xuyên vào dây chuyền đeo ở cổ?

Đôi mắt Doãn Tư Thần thâm thúy, cúi đầu nhìn Cố Hề Hề, không nói một lời nhưng ánh mắt lại cực kỳ nhu tình.

Khoảnh khắc này thì anh thật sự không nhìn thấy ai khác nữa.

Cố Hề Hề nhìn thấy Doãn Tư Thần làm khó Triệu Trạch Cương, tâm tình cô quả thật sảng khoái hả giận! Cô định ngẩng đầu lên nói cảm ơn Doãn Tư Thần, lại bị ánh mắt thâm thúy của đối phương làm ngẩn người.

Ánh mắt si mê động lòng người này là sao đây?

Cố Hề Hề nhất thời không thể phân biệt được ánh mắt Doãn Tư Thần lúc này là đang diễn kịch hay là.. Bởi vì từ trước đến nay anh chưa từng nhìn cô bằng ánh mắt như vậy..

Hai người cứ nhìn nhau chăm chú, không nói một lời, hình như những người chung quanh cũng biết giờ khắc này họ chỉ nhìn thấy nhau, những người khác giống như không tồn tại vậy!

Triệu Trạch Cương bị Doãn Tư Thần hù một tiếng làm run sợ không nói nên lời, mà giờ nếu Doãn Tư Thần không lên tiếng buông tha thì hắn cũng không đi đâu được, vì phía trước mấy người trợ lý đã chặn xe của hắn lại. Còn người phụ nữ ngồi bên cạnh hắn thì đang phát cuồng vì ghen ghét!

Doãn Tư Thần dịu dàng vuốt ve mơn trớn gương mặt của Cố Hề Hề, ngón tay lướt qua cặp nhẫn đang yên vị trên xương quai xanh mảnh mai của cô, môi mỏng của anh khẽ nhếch miệng cười, dùng giọng nói thầm thì bên tai cô chỉ đủ để hai người mới có thể nghe được: "Chuột đồng nhỏ, em ngoan lắm.."

Cố Hề Hề cảm thấy toàn thân như bị điện giật, tê tê dại dại kỳ dị, làm cả người cô không thể động đậy. Cảm xúc truyền từ ngón tay của anh quả thật không tốt chút nào, không thích chút nào!

Doãn Tư Thần, cái tên yêu nghiệt này!