Cô Vợ Hoàn Hảo

Chương 187




Đình Phong trợn trừng mắt nhìn vào tập hồ sơ trên tay, bộ giác tức giận đến phát run. Đây chính là hồ sơ thông tin điều tra về Julia Trương mà anh đã phải bỏ ra một triệu USD để mua.

Không ngờ..

“Cậu liên lạc lại với phía tổ chức Dark, yêu cầu họ lập tức xác minh lại nguồn tin này. Tôi không tin đây là sự thật, chắc chẳn có kẻ nào đó đã nhúng tay vào chuyện của Khả Hân.” Sáng nay đến công ty, Đình Phong đã chuẩn bị sẵn tư tưởng nhìn thấy các thông tin làm sáng tỏ thân phận thực sự của Khả Hân, Bao gồm việc giải thích lý do tại sao cô không chết mà lại trở thành con gái của vợ chồng chủ tịch tập đoàn K.D và sau này là vị hôn thê của Denis Trần. Thêm cả nguyên nhân cô khỏi câm và trở nên xuất chúng đến thế.

Ôm hi vọng là vậy mà hiện tại thứ anh nhận được chỉ là vài tờ giấy nói về cuộc sống của một cô gái tên Julia Trương không có liên quan gì đến Khả Hân cả.

Thậm chí, trong đống tin này còn có viết rõ cả sở thích cá nhân của cô, chẳng hề giống một chút nào với Khả Hân.

Chưa kể nhìn mấy dòng chữ nói về mẫu đàn ông cô ghét, không hiểu sao Đình Phong có cảm giác rất khó chịu..Phan Thành nhìn bộ dạng tức giận của Đình Phong, khẽ thở dài. Thực ra, hắn thấy những thông tin này rất cụ thể, bao gồm việc mô tả chỉ tiết thân thế của Julia Trương trước khi được nhận về lẫn thời gian thích nghỉ cuộc sống của một tiểu thư nhà giàu.

Có lẽ, Julia Trương thật sự không phải là Khả Hân, chẳng qua cô ta có bộ dạng quá giống với Khả Hân nên mới khiến Đình Phong khăng khăng một mực như vậy.

Tuy nhiên, hắn không dám khuyên nhủ Đình Phong lúc này bởi biết anh đang mất bình tĩnh nên đành nói: “Vâng, em sẽ liên hệ lại với phía bên đó để yêu cầu họ xác minh thông tin một lần nữa. Dù sao, chúng ta đã bỏ một khoản tiền lớn như vậy, cũng có quyền yêu cầu này kia” Nghe Phan Thành nói vậy, Đình Phong mới bắt đầu nguôi ngoai. Anh đảo mắt nhìn tập hồ sơ đang mở trên bàn, chán nản gấp lại quầng sang tột bên.

“Cốc, cốc, cốc.” Tiếng gõ cửa chợt vang lên, nhưng Đình Phong vẫn ngồi bất động trên ghế bóp trán, không có vẻ gì là muốn mở miệng nên Phan Thành nhanh chóng hô lớn: “Mời vào.” Cô thư ký xinh đẹp bước vào, trên tay cầm một phong bì, cẩn thận đưa đến trước mặt Đình Phong.

“Sếp, có thư từ bệnh viện gửi đến cho anh” ‘Vừa nghe thấy mấy chữ này, Đình Phong lập.

tức ngồi thẳng lưng, vội vã nhận lấy chiếc phong Đúng rồi, hai hôm trước anh có gửi mẫu tóc của Julia Trương và bé Bin đến một bệnh viện uy tín để làm xét nghiệm, hôm nay là ngày họ gửi kết quả cho anh.

Cô thư ký bước ta ngoài và đóng cửa lại cũng là lúc Đình Phong xé chiếc phong bì đó và mở giấy bên trong ra.

Ảnh mắt anh nhìn chằm chằm vào kết quả ghi phía cuối. Sau đó, khuôn mặt tái di, tờ giấy trên tay rơi xuống.

Phan Thanh kinh ngạc vì phản ứng của Đình Phong nên mau chóng cầm tờ giấy đó lên xem.

Đây là giấy báo kết quả xét nghiệm ADN, trên đó ghi rất chỉ tiết các thông số xét nghiệm.

Ký hiệu của Julia Trương là D138B và bé Bin là D138C Khi nhìn đến dòng chữ phía dưới, cuối cùng Phan Thành cũng hiểu được vì sao Đình Phong lại như thế.

D138C không phải là con của D138B.

Điều này có nghĩa là, Julia Trương và bé Bìn không có quan hệ huyết thống.

Đang muốn mở miệng an ủi Đình Phong, Phan Thành bỗng thấy anh ngẩng lên, vẻ mặt lạnh lẽo ra lệnh: “Cậu ra ngoài đi, tôi muốn ở một mình.” “Vâng, thưa sếp.” Phan Thành có chút lo lắng cho Đình Phong.

Hấn biến tâm trạng lúc này của anh rất bất ổn, nhưng cũng không thể làm trái lời anh nên đành rời khỏi phòng làm việc.

Chẳng qua, hắn cũng chưa vội trở về phòng riêng ngay mà đứng ở cửa, nghe ngóng động tĩnh.

Đúng như Phan Thành dự đoán, chỉ vài phút sau, hẳn nghe tiếng động lạ phát ra từ bên trong, giống như tiếng đồ đạc bị ném vỡ, €ó lẽ Đình Phong nhất thời không chấp nhận sự thật nên mới phát tiết cơn giận dữ trong lòng.

Sau khi không nghe thấy bất kỳ âm thanh nào nữa, Phan Thành mới yên tâm trở về làm việc, âm thầm tự nhủ một lát nữa sẽ cho người qua dọn dẹp.

Trong phòng làm việc, Đình Phong thất thần ngồi giữa một đống đổ nát. Bình hoa, đồ trang trí bằng pha lê đắt tiền đều bị anh ném vỡ.

Tất cả đống tài liệu trên bàn cũng bị anh gạt xuống đất, rơi lả tả mỗi thứ một nơi.

Hai cú đả kích liên tiếp khiển Đình Phong suy sụp. Anh đã hi vọng biết bao nhiêu Julia Trương chính là Khả Hân.

Cho dù cô đã thay đổi đến mức nào, hay oán hận anh ra sao, anh cũng có tự tin sẽ mang cô trở lại được. Nhưng hiện giờ…

Dòng kết quả in đậm trên tờ xét nghiệm ADN đâm vào mắt Đình Phong làm tim anh đau nhói.

Chẳng lẽ anh đã nhầm, Julia Trương không phải là Khả Hân? Như vậy thì tại sao chỉ một lần gặp gỡ, anh có cảm giác mãnh liệt đó chính là cô, Tại sao? Tại sao? Đình Phong nếm được vị ngai ngái trong cổ họng. Anh ôm lấy ngực, đè nén cơn đau đớn và chua xót đang gặm nhấm trái tim mình.

Không ai có thể hiểu được cảm giác của anh lúc này, khi tưởng chừng sắp phát hiện ra toàn bộ sự thật, nhưng chẳng ngờ sự thật ấy lại hoàn toàn trái ngược với niềm tin chắc chắn của bản thân.

Từ bỏ ư? Không, anh vẫn không tin nổi đây là sự thật cuối cùng. Anh muốn làm gì đó để tiếp tục chứng minh nhận định của mình là đúng.

Nói anh cố chấp, điên cuồng hay mù quáng cũng được, dù sao mất đi Khả Hân, cuộc đời này của anh cũng coi như bỏ đi một nửa.

Nghĩ vậy, Đình Phong dần dần tỉnh táo lại.

Dù vẻ mặt vẫn tái nhợt, nhưng ánh mắt đã lóe lên một tia kiên định.

Nếu thông tin của tổ chức Dark và kết quả xét nghiệm ADN không dùng được, vậy thì anh chỉ còn cách tìm đến một người. Đó chính là Quốc Bảo, người thân duy nhất của Khả Hân trên đời này.

Hì vọng, hắn có thể giúp anh xác minh chuyện Khả Hân có đúng là em gái ruột của hắn hay không.

“Tờ kết quả xét nghiệm ADN đã tới tay Hoàng Đình Phong rồi đúng không?” Denis Trần cầm một tách cafe đen đặc đưa lên môi nhấm nháp, sau đó hỏi Antony.

“Đúng vậy, cả tin tức giá một triệu đô cũng đã được chuyển đến cho hắn. Có lẽ lúc này hắn đang tức điên lên không biết chừng.” Antony hào hứng nói. Boss của hắn quả nhiên là liệu sự như thần, đoán được Hoàng Đình.

Phong sẽ nghĩ ra cách này nhằm chứng thực thân phận của Julia.

Tuy nhiên, xui xẻo cho hắn là bị Boss theo dõi từ lâu nên khi người của họ báo hắn trực tiếp đến bệnh viện để gửi mẫu xét nghiệm đã lập tức vạch ra kế hoạch tráo đổi.

Việc này không thể không nhắc đến công lao của Minh Kiên. Mặc dù tính tình có chút quái dị, nhưng mỗi khi nhận được mật lệnh của Boss, hắn đều thực hiện rất hoàn hảo.

Thực chất, bọn họ vốn không biết Đình Phong sẽ lựa chọn bệnh viện nào để tiến hành gửi mẫu tóc xét nghiệm nên đã chuẩn bị sẵn kế hoạch cử người tới bệnh viện, giả làm bác sĩ hay y tá để trà trộn vào, sau đó tìm cách đổi mẫu.

Không ngờ, bệnh viện Đình Phong tới lại chính là nơi Minh Kiên được mời về để làm nghiên cứu.

Bởi vậy, Minh Kiên dễ dàng xử lý hai mẫu tóc mà Đình Phong đem đến và không để lại bất kỳ dấu vết nào.

Xong xuôi, bọn họ chỉ việc chờ đợi người của bệnh viện tiến hành xét nghiệm và trả lại kết quả cho Đình Phong vào hôm nay.

“Tiếp tục theo dõi động tĩnh của Hoàng Đình Phong. Tôi có linh cảm hẳn vẫn không chịu chấp nhận kết quả này và sẽ làm gì đó để tìm ra sự thật. Báo cho Julia tất cả những chuyện chúng ta đã làm và nhắc nhở cô ấy cẩn thận.” “Yes, sìrt” Antony nhìn Denis gật đầu. Đột nhiên, hắn phát hiện trạng thái bất thường của Denis. Nhớ đến điều gì, vẻ mặt hắn thay đổi trong nháy mắt.

“Boss, có phải hôm nay là…“ Denis Trần gật đầu, cố gắng giữ vẻ bình tấn và mở miệng nói: “Phải, cậu ra ngoài trước đi, có chuyện gì tôi sẽ gọi cậu.

“Nhưng mà…” “Đi đi” Denis vẫy tay tỏ ý muốn đuổi người. Sau khi trông thấy Antony đã đóng cửa cẩn thận, anh mới đứng dậy bước về phía góc tường, nơi đặt một chiếc tủ khá lớn bày biện đống vũ khí mà anh thích sưu tầm, bắt đầu vươn tay tìm kiếm.

“Lạch cạch.” Nhấn nút công tắc ẩn dưới một trong những món đồ trên tủ, chiếc tủ ngay lập tức xoay ngang, để lộ ra một căn phòng bí mật.

Hai tay Denis Trần siết thành nắm đấm, chậm rãi đi vào bên trong, hoàn toàn biến mất sau khi chiếc tủ xoay trở về vị trí ban đầu.

- -----oOo------