“Loảng xoảng” Những mảnh vỡ từ chiếc gương của bàn trang điểm văng tung tóe xuống sàn nhà lát gỗ cao›cấp, tạo ra một âm thanh vang vọng khắp căn) phòng, Hoàng Ly nhìn tấm gương phản chiếu khuôn mặt xấu xí của mình đã vỡ tan thành nhưng. vẫn giận dữ đến phát run.
Chết tiệt, rốt cuộc là vì sao mà khuôn mặt cô lại thành ra như thế này. Vừa mới thở phào nhẹ nhõm vì đi kiểm tra không mắc bệnh xã hội chưa được bao lâu thì cô đã phải đối mặt với nỗi kinh hoàng mới Làn da trắng mịn vốn là niềm tự hào của Hoàng Ly bỗng nhiên trở nên sẩn sùi với những nốt mụn bọc, mụn mủ mọc khắp nơi.
Lúc đầu chỉ là mấy chiếc mụn nhỏ, cô tưởng do cơ thể phát nhiệt nên không quá quan tâm, nhưng càng về sau, chúng càng mọc. dày lên, sưng đỏ và ngứa ngáy khiến cô khó chịu vô cùng.
Mặc dù cô đã bí mật tới rất nhiều bệnh viện lớn để thăm khám, nhưng đáng tiếc lũ bác sĩ vô dụng đó vẫn không thể tìm ra nguyên nhân, chỉ nói rằng có lẽ cô bị dị ứng thứ gì đó, để nghị cô về kiểm tra lại chế độ sinh hoạt.
Từ trước đến nay cô luôn luôn khỏe mạnh, có thể bị dị ứng cái quỷ gì chứ? Chắc chắn là mấy người bất tài vô dụng đó tìm cớ để chống chế mà thôi.
Càng tức giận, cơn ngứa ngáy ở mặt lại càng nặng hơn. Hoàng Ly phải cố gắng kiểm chế dữ lắm mới không đưa tay lên gãi vì sợ để lại sẹo.
“Cốc, cốc, cốc.“ “Chị Ly, em vào được không?”
Ngoài cửa vang lên giọng nói quen thuộc của cô em họ thân thiết, Hoàng Ly nhíu mày không vui, định bụng làm lơ Hương Linh nhưng lại nghĩ mấy ngày nay đứa em này cũng chạy đôn chạy đáo khắp nơi hỏi han bệnh tình của cô nên đành rầu rĩ đáp lời: “Vào đi.” Cánh cửa mở ra, Hương Linh bước vào. So với bốn năm trước, hiện tại, Hương Linh ngày: càng trổ mã xinh đẹp.
Nhìn làn da mịn màng như trứng gà bóc của cô em, Hoàng Ly cáu kỉnh vì ghen ty nhưng khéo lão che giấu.
“Tại sao uống thuốc mấy ngày rồi mà mấy: vết mụn này vẫn không biến mất?” Hương Linh rất quan tâm đến chị gái mình: Ngay từ khi bước vào, cô đã vội vàng chạy tới chỗ Hoàng Ly, cẩn thận quan sát gương mặt của chị.
“Chị không biết, có lẽ vài ngày nữa sế đỡ:” Hoàng Ly nói một cách rầu rĩ, cân nhắc xem có nên tiếp tục đi khám ở các nơi khác không Mặc dù mấy năm nay cô rút lui khỏi làng giải trí, nhưng do chăm chỉ đi sự kiện và đóng quảng cáo, cộng thêm cái mác người yêu của tổng giám đốc tập đoàn Kings nên tên tuổi vẫn rất có sức hút.
Nếu để đám paparazzi bắt gặp thì sẽ rất phiền toái. Chính vì vậy, ngay cả khi đi khám bệnh cô cũng phải cân nhắc lựa chọn rất kỹ những địa chỉ uy tín, đảm bảo bí mật.
“Mà chị vẫn không tìm ra nguyên vì sao mặt mũi trở nên thế này à? Thật là…đang yên đang lành gương mặt xinh đẹp như hoa lại trở nên đáng sợ ghê. Nếu là em chắc sẽ không chịu nổi mất” Hương Linh không kiêng dè hỏi. Tuy cô có sự lột xác về ngoại hình, nhưng tính cách bộp.
chộp thì vẫn chẳng hề thay. đổi, nhiều khi khiến người khác cảm thấy rất phiền.
Hoàng Ly cắn răng ném cho Hương Linh một ánh mắt sắc bén làm cô ta nhận ra lời nói của mình không ổn nên vội bào chữa: “Không phải em chê chỉ…chỉ là…” “Được rồi, chị hiểu, nay em có chuyện gì không? Nếu không có thì về đi, chị muốn nghỉ ngơi sớm.” Đến lúc này Hoàng Ly chán không thèm để ý tới Hương Linh nữa. Cô muốn viện cớ để đuổi đứa em họ về cho bớt nhức đầu.
Hương Linh cũng nhận ra thái độ lãnh đạm của chị họ. Cô ảo não tự mắng mình miệng nhanh hơn não, biết rõ Hoàng Ly để ý đến nhan sắc thế nào mà còn vô tình xoáy sâu vào nối đau của chỉ.
Uy nhiên, giờ có xin lỗi thì cũng thật không ổn nên cô đành nói lảng sang chuyện khác: “À, em muốn tới mượn chị chiếc váy màu đen trễ vai để đi dự tiệc với nhóm bạn. Lần trước em mặc thử mà bọn nó khen quá trời luôn. Mắt thẩm mỹ của chị từ xưa đến nay vốn là số 1, chọn đồ nào cũng đẹp hết. ”
“Được rồi, được rồi, không phải nịnh, ở trong ngăn tủ thứ 2 từ trái qua phải.” Hoàng Ly thiếu kiên nhẫn nghe lời nịnh bợ của Hương Linh nên nhanh chóng chỉ vào tủ quần áo.
Từ lâu, cô phát hiện ra đứa em họ của mình có sở thích mượn đồ đạc của cô cho dù xét về gia cảnh thì nhà của Hương Linh giàu có hơn nhà cô nhiều, thừa sức mua những bộ váy đắt tiền hơn.
Trong khi cô thì lại cực kỳ không thích mặc chung đổ hoặc mượn đồ của người khác, nhất là mấy bộ váy dạ tiệc.
Đang ngán ngẩm nhìn Hương Linh hớn hở thử tủ quần áo của mình, bỗng Hoàng Ly nhớ ra một điều.
Váy dạ tiệc? Thôi đúng rồi, kể từ lúc mặc chiếc váy mà Cát Tiên đưa, cô bắt đầu cảm thấy thân thể bất ổn.
Ban đầu là ngứa ngáy, khó chịu ở chỗ kín, sau khi trở về nhà thì gương mặt dần dần biển thành như bây giờ.
Lại liên hệ với sự cố bị thứ gì đó bắn vào chân khiến cô mất đà ngã vào bàn đồ ăn, vừa mất mặt, vừa làm bộ váy đang mặc lấm lem bẩn thïu, Hoàng Ly có thể khẳng định, người hại mình không ai khác chính là Julia Trương.
Thì ra là thể, thảo nào cô ta sai vệ sĩ riêng ép buộc cô phải mặc bộ váy dạ hội màu trắng kia cho dù cô đã từ chối thằng thừng.
Chắc chắn Julia Trương đã dụng tay chân với chiếc váy, khiến nó làm cô bị dị ứng như bây giờ.
Đáng tiếc là ngay sau khi về nhà, cô lại ném chiếc váy đó vào sọt rác, hiện giờ có muốn mang hó đi kiểm tra cũng không kịp rồi.
Julia Trương, thủ đoạn của cô đúng là tỉnh vị, suýt chút nữa tôi đã bị cô lừa thê thảm rồi Ai mà có thể nghĩ chiếc váy đó lại chính là nguyên nhân gây ra những tổn thương trên mặt tôi như thế này chứ? Vốn dĩ đã muốn bỏ qua cho cô ngay cả khi cô sở hữu gương mặt của kẻ mà tôi căm ghét nhất, nhưng sau chuyện này thì hai chúng ta chính thức kết thù. Cô sẽ biết hậu quả của việc dám ngang nhiên đùa giỡn tôi.
Một ngọn lửa giận dữ bùng lên trong lòng Hoàng Ly. Ánh mắt cô lóe lên một tỉa tàn nhẫn, khiển cho gương mặt vốn sẩn sùi chỉ chít mụn càng trở nên đáng sợ.
Chính vì vậy, khi Hương Linh đang hí hửng cầm bộ váy và quay đầu lại, nhìn thấy bộ dạng này của Hoàng Ly, thiếu chút nữa đã hét ầm lên rỗi.
“Chị Ly, có chuyện gì vậy?” Hương Linh nuốt nước miếng, mở miệng hỏi khó nhọc. Chưa bao giờ cô cảm thấy toäng Ly trở nên xa lạ như thể, bởi chị họ cô vốn dĩ là một cô gái hết sức dịu dàng, đoan trang và lương thiện, rất hiếm khi tỏ ra giận giữ.
Nghe được âm thanh run run của Hương Linh, Hoàng Ly lấy lại bình tĩnh, biểu cảm trên gương mặt cũng thay đổi đột ngột làm Hương Linh sững S.
Trong lòng cô bỗng dâng lên cảm giác kỳ lạ, vừa sợ hãi, vừa nghỉ hoặc, không biết có phải cô vừa nhìn lầm không.
Đoán được bộ dạng vừa xong của mình bị Hương Linh nhìn thấy, Hoàng Ly nhanh chóng nở nụ cười tươi tắn, thái độ cũng mềm mại, ân cần hơn ban nãy nhiều.
“Không có chuyện gì đâu, em tìm được váy chưa? Có cần mượn thêm vài bộ không? Ở ngăn ừa đặt mua, nếu tủ thứ ba có hai bộ váy mới chị thích em có thể thử:” “Không..không cần đâu, em mượn chiếc này là được rồi.” Hương Linh lắp bắp nói, sau đó bỏ váy vào túi nhanh chóng tạm biệt Hoàng Ly để trở về.
Cánh cửa vừa khép lại cũng là lúc nụ cười trên môi Hoàng Ly vụt tắt. Cô bĩu môi khinh thường đứa em họ nhát gan. Nếu Hương Linh biết những việc cô đang che dấu, chắc sẽ sợ hãi đến trốn biệt luôn quá.
Tạm thời bỏ qua cảm xúc của Hương Linh, Hoàng Ly đứng dậy đỉ đi lại lại trong phòng, bắt đầu suy tính kế hoạch trả đũa Julia Trương.
Tuy nhiên, nhớ đến thân phận đặc biệt của cô gái này, Hoàng Ly tự nhắc nhở bản thân phải hết sức cẩn trọng.
Dựa vào những gì cô quan sát được trong bữa tiệc, Julia Trương không phải kẻ đơn giản, thậm chí so về thủ đoạn cũng chẳng hể kém cạnh cô. Nhất là cô ta còn có người chống lưng quyền lực như Denis Trần.
Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng, Hoàng Ly cũng tìm ra một kế sách hoàn hảo. Nếu việc này thành công, cô không những khiến Julia Trương mất hết mặt mũi mà còn khiến kẻ kia cũng chẳng thể ngóe gầu lên nổi.
- -----oOo------