Lam Tuyết viên, nhà riêng của Hiên Viên Liệt.
Vào một buổi sáng đẹp trời nào đó, Tư Đồ Lăng Tuyết dậy từ rất sớm.
Sau khi vệ sinh cá nhân xong xuôi, cô ra vườn chăm sóc cho mấy khóm mẫu đơn mới trồng.
Vừa tưới nước, Tư Đồ Lăng Tuyết vừa thở bất đắc dĩ.
Haizzz, lần trước, lúc Tiểu Triệt tam đệ đến đây tìm nhị đệ muội Vân Phiên Phiên đã cùng Hiên Viên Liệt làm cái giao dịch.
Giờ thì hay rồi.
Tất cả thông tin cá nhân về cô, hắn đều biết hết trơn á.
Và khi cô cùng hắn chuyển đến biệt thự Lam Tuyết viên ở tạm trong lúc đợi lâu đài Hiên Viên xây dựng trở lại sau vụ phóng hỏa giết người của bà cố thì bị cái vườn hoa hơn một nghìn mét vuông của hắn dọa cho phát khiếp luôn.
Một vườn toàn hoa mẫu đơn, xanh đỏ tím vàng đủ cả.
Mà theo như lời hắn nói thì: "Do sống cách xa nhau tới nửa vòng trái đất cộng với việc hành tung của em luôn bất định nên anh cũng chỉ biết là em thích hoa. Sau này thì vị tam đệ yêu quý kia của em mới tiết lộ cho anh rằng em thích nhất là những loài hoa màu đỏ, đặc biệt là hoa mẫu đơn. Nhưng tam đệ của em cũng nói thêm là hoa mẫu đơn thì màu gì em cũng thích."
Đúng là thằng nhóc thối mà. Dám bán đứng chị gái như vậy.
Nhưng mà, làm cho Tư Đồ Lăng Tuyết vốn đã bực lại càng thêm bực chính là vì cô đã về Bắc Kinh tới hơn một tháng nay mà Tư Đồ Hoàng Triệt cũng chẳng thèm mò đến mà giải thích một câu về vụ của Hạ Kiều Kiều.
Không chỉ thế, Sarah còn thông báo với cô: Tư Đồ Hoàng Triệt và Hạ Kiều Kiều đang hẹn hò.
Hẹn hò? Chúng còn dám hẹn hò.
Tư Đồ Lăng Tuyết nghe xong mà tức đến thiếu chút nữa thì đào mộ người ta. Nếu không phải bận nghiên cứu thuốc giải của "Tử thần" thì cô đã đi tìm thằng em mất nết đó cho một trận rồi.
...
Tư Đồ Lăng Tuyết chỉ mải miên man suy nghĩ mà không nhận ra vị hôn phu quý hóa của mình đã đứng ngay sau lưng cô.
Hiên Viên Liệt bất ngờ vươn tay ôm lấy Tư Đồ Lăng Tuyết. Khuôn mặt yêu nghiệt của hắn vùi vào trong tóc cô, cất giọng trầm khàn: "Đang suy nghĩ gì mà nhập tâm đến thất thần như vậy, hửm?"
Bị ôm bất ngờ, Tư Đồ Lăng Tuyết không kịp đứng vững, liền theo quán tính mà ngã vào lòng Hiên Viên Liệt.
Cho đến khi hai chân ổn định, cô mới quay lại nhìn tên yêu nghiệt ở đằng sau, dịu dàng hỏi: "Sao anh không ngủ thêm chút nữa mà đã dậy rồi?"
Hiên Viên Liệt đem chiếc bình phun trên tay Tư Đồ Lăng Tuyết đặt sang một bên, xoay người cô lại để hai người đối diện với nhau.
"Ở cùng với một con ma cuồng công việc như em thì dù muốn hay không cái đồng hồ sinh học ăn uống ngủ nghỉ rất chi là hợp lí của anh cũng bị đảo lộn lên hết cả."
"Vậy nên..."
"Lần sau muốn dậy sớm thì cũng phải đi ngủ sớm. Nhìn em đêm nào cũng dán mắt vào cái màn hình laptop đến 12 giờ khuya mà anh thấy thương em quá đấy!"
Trong lòng Tư Đồ Lăng Tuyết vì câu nói của Hiên Viên Liệt mà nổi lên một cỗ ngọt ngào không tên. Cô vùi mặt vào ngực hắn, thủ thỉ nói: "Biết sao bây giờ. Dù sao thì em hiện tại cũng là Tư Đồ gia tộc gia chủ, phải giải quyết chuyện gia tộc, chuyện tập đoàn."
"Đó là còn chưa kể đến Hắc Dạ đế quốc đấy!" Tư Đồ Lăng Tuyết âm thầm bổ sung trong lòng.
Hiên Viên Liệt có vẻ không hài lòng với câu trả lời của cô. Hắn nâng mặt cô lên, không vui nói: "Vậy những người khác đâu? Chẳng phải Tư Đồ gia tộc nổi tiếng là đông con nhiều cháu nhất trong ngũ đại gia tộc hay sao! Chưa kể đến ba đứa cháu ngoại con của Thanh Linh cô cô thì cũng có tới 11 người cháu là đích tôn, đích tôn nữ của Tư Đồ gia tộc cơ mà. Huống hồ, ông bà nội em mới chỉ hơn 50, ba mẹ và các chú các thím của em cũng vẫn còn khỏe mạnh trẻ trung cả. Vì sao tất cả lại đổ dồn lên đầu em?"
Tư Đồ Lăng Tuyết hơi mím môi, dùng ngón tay vẽ vẽ lên lồng ngực Hiên Viên Liệt, khẽ cười: "Gia tộc của em a, ai cũng bận cả. Ông bà cố thì không nói đi, họ đều gần 80 rồi. Còn ông bà nội đang bận bồi dưỡng tình cảm sau nhiều năm sứt mẻ. Ba mẹ và các chú các thím sau một thời gian dài tranh đấu đã rất mệt mỏi. Họ sớm đã đưa nhau đi trốn rồi."
"Về phần các em của em ấy hả? Tư Đồ Dạ Vũ đang bận ăn chơi nhảy múa cho đã đời trai trước khi phải lên làm gia chủ. Tư Đồ Túc Triết thì lo lắng về bạn gái của nó, cũng chính là cô em họ Vân Phiên Phiên yêu quý của anh cũng đã đủ đau đầu rồi chứ đừng nói đến việc gia tộc. Tư Đồ Hoàng Triệt thì anh biết rồi đấy, đang lượn lờ khắp Bắc Kinh với một kẻ mà em nhắc tên thôi cũng đã sôi tiết. Tư Đồ Dao Dao thì đang sống thử với vị hôn phu Phong Thần Dật. Tư Đồ Thiên Ái đang ở Anh bồi dưỡng tình cảm bạn bè khăng khít với cô công chúa bên đó. Tư Đồ Thiếu Hiên và Tư Đồ Húc Quân thì đột nhiên ăn phải bả. Một đứa đòi gia nhập quân ngũ, đứa còn lại nhất quyết phải học y. Hai con nhóc sinh đôi Noãn Tâm Hạ Nhĩ đang chuẩn bị tranh giải ảnh hậu và thiên hậu. Còn Khả Hinh thì vùi đầu vào mà học thuộc mấy quyển luật dày chẳng khác gì bách khoa toàn thư với hoài bão sẽ trở thành luật sư quốc tế ở tuổi 16 như mẹ nó."
Đối với bài diễn thuyết dài lê thê của vị hôn thê nhà mình, Hiên Viên Liệt chỉ phun ra hai chữ: "Nhảm nhí."
Biết hiện tại hắn đang phát cáu với mấy đứa em của mình, Tư Đồ Lăng Tuyết vội vàng cười lấy lòng: "Được rồi. Anh đừng tức giận. Tức giận sẽ có nếp nhăn, có nếp nhăn sẽ nhanh già. Em không muốn chúng ta đứng cạnh nhau sẽ bị lầm thành cha con đâu!"