Cô Vợ Giả Ngốc Của Tổng Tài

Chương 486




Chương 486

Tiêu Nhi vừa nói dứt lời, bầu không khí trong nhà ăn bỗng chốc trở nên yên tĩnh.

Nhưng đột nhiên, Kenny Đinh thẳng thắn cười hả: Nhi, lời này của cô quá khách sáo rồi. Không có ai hiểu rõ tính tình của con gái tôi hơn tôi.

Từ nhỏ tính tình con bé đã phản nghịch, những việc mà càng không cho con bé làm, thì con bé càng khăng khăng chấp. Nếu như con bé thật sự chịu nghe lời khuyên, thì sao có thể ầm ĩ đến cùng mức thi đấu với cô? Tôi cũng có thể tưởng tượng ra, nếu như cô nói với con bé trong nước có Rùa lưỡi tím, con bé sẽ chỉ cảm thấy là cô đang cố giở trò mê hoặc hù dọa nó.”

Tiêu Nhi vui mừng gật đầu: “Thật không dám giấu giếm, tôi làm như vậy cũng chỉ muốn trừng trị con gái anh một chút thôi. Nếu không sẽ không để anh kịp thời đến đó vớt cô ấy lên như thế. Anh Kenny, vẫn mong anh không trách tội.”

Con của Kenny Đinh đột nhiên co lại. Con gái của mình, mình dạy dỗ là một chuyện, nhưng mà người khác dạy dỗ thì..

Nhưng mà, anh ta còn chưa kịp mở miệng, Tiêu Nhi đã giải thích: “Cũng không phải là do tôi muốn đứng ở góc độ của Đức Mẹ dạy dỗ con gái thay anh, chỉ là vì tôi ích kỷ, đơn giản chỉ vì tôi ích kỷ.”

Cô thẳng thắn nhấn mạnh nói: “Bởi vì tôi sợ con gái của anh có thể làm ra chút chuyện khiến công trình hệ thống của chúng ta bị trì hoãn, từ đó hưởng đến thời gian rời khỏi nơi này của tôi và chồng tôi. Anh cũng biết sức khỏe của anh ấy không tốt lắm. Mặc dù hoàn cảnh ở đây rất tốt, nhưng chúng tôi còn muốn đi thăm quan thêm nhiều chỗ khác ở nơi này, trải qua thế giới chỉ có hai người chúng tôi. Nếu như tôi có chuyện gì, anh ấy cũng sẽ không yên tâm làm việc.”

Những lời này, Hoắc Kiến Phong cũng từng nói một lần.

Kenny Đinh kìm nén sự không vui trong lòng, giơ ngón tay cái lên tán thưởng: thắn. Cô Nhi, tôi rất yêu thích sự thẳng thắn của cô và anh Phong.

Quả thật là Thanh Thanh có chút quá đáng, chỉ cần không gây nguy hiểm đến tính mạng của con bé, bên phía tôi nhất định sẽ không có ý kiến gì.

Chỉ là, nếu như lần sau con bé có mạo phạm chỗ nào, vẫn mong cô Nhi có thể hết lòng nhắc nhở, đừng làm cho thân thể con bé bị thương nghiêm trọng như vậy nữa. Rốt cuộc vẫn chỉ là một đứa trẻ thôi, nói chung cũng không tiện lắm.”

Quả nhiên là bố con tình thâm, đến cả hệ thống xưng bá thế giới cũng không sánh bằng.

Trong lòng Tiêu Nhi cười lạnh xem thường, trên mặt lại bối rối nói: “Anh Kenny, chuyện này đương nhiên tôi sẽ tận lực cố gắng. Nhưng mà có đôi khi cũng không dễ khống chế như vậy, thuộc hạ bên người con gái anh, chưa chắc đã chịu nghe theo tôi.”

“Cũng không sai.” Sau đó Kenny Đinh cũng từng hỏi bọn Tiểu Hắc, nếu như bọn họ chịu xuống nước trước, có lẽ Đinh Thanh Thanh cũng không bị thương đến mức nghiêm trọng như vậy.

Anh ta nghĩ nghĩ: “Như vậy đi, sau khi trở về tôi sẽ nói thông báo với thuộc hạ của con bé một tiếng, bảo bọn họ phối hợp với cô.” “Được, vậy tôi cũng đảm bảo sẽ dốc hết khả năng không tiếp tục để cô Thanh bị thương nữa.” Tiêu Nhi phóng khoáng nâng ly, đáy mắt nhanh chóng xẹt qua chút gian xảo.

Kenny Đinh cúi đầu uống rượu, bỗng nhiên nhận ra có phải mình đã cho quyền hạn hơi lớn rồi không?

Anh ta đang muốn thay đổi chủ ý, đúng lúc đó Hoắc Kiến Phong lại chuyển chủ đề: “Anh Kenny, mấy ngày nay tôi đã tìm hiểu rõ ràng tất cả cơ cấu trong hệ thống rồi, cũng đã lập ra kế hoạch đầu tiên. Nếu như chút nữa anh có thời gian, tôi sẽ đưa kế hoạch thiết kế qua cho anh xem trước một chút.”

Hai mắt Kenny Đinh sáng lên, đến cả nếp nhăn trên mặt cũng lộ ra vẻ vui mừng: “Có thời gian, tất nhiên có thời gian rồi. Vậy chúng ta ăn cơm trước, ăn xong lập tức đi xem được không?” Hoắc Kiến Phong biết nghe lời đúng gật đầu.

Kenny Đinh lập tức tăng nhanh tốc độ ăn cơm.

Hoắc Kiến Phong không chút dấu vết nhìn thoáng qua Tiêu Nhi một chút, Tiêu Nhi hiểu rõ nhướng nhướng mày với anh.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi ánh mắt chạm nhau, hai người đều ngầm hiểu lẫn nhau mà giương khóe môi lên một chút.

Trong lòng Kenny Đinh, không có bất cứ thứ gì có thể quan trọng hơn kế hoạch lớn bá chiếm toàn thế giới trong sự nghiệp vĩ đại kia, bao gồm cả con gái ruột của anh ta.

Cơ sở chính.

Trong phòng làm việc độc lập của Hoắc Kiến

Phong.

Sau khi Kenny Đinh xem hết các kế hoạch hiển thị trên máy vi tính thì vui vẻ cười vang vọng khắp phòng: “Ha ha ha, tốt tốt tốt, anh Phong, anh đúng là một thiên tài. Có thể đề ra kế hoạch tuyệt vời như này, không hổ là người liên tục đạt số nhiều năm trong giới hacker, cũng không uổng công tôi khổ sở đợi anh nhiều năm như vậy.”

Hoắc Kiến Phong thoát khỏi hệ thống, cười nhạt một cái: “Nói đến tất cả những thứ trước mắt này, thì cũng chỉ là lý luận trên kế hoạch. Nếu như thuận lợi thì có thể hoàn thành trong vòng ba tháng đến nửa năm tới, nhưng nếu như giữa chừng xảy ra vấn đề gì đó, vậy thì lại là một chuyện khác.” “Tôi hiểu, tôi hiểu mà.” Kenny Đinh tương đối hài lòng với khoảng thời gian đó.

Quan trọng nhất là phải hoàn thành trước khi Hoắc Kiến Phong như đèn đã cạn dầu, thời gian này vừa đủ.

Nơi này là địa bàn của anh ta, anh ta có năng lực khống chế không cho bất cứ tình huống gì đột nhiên phát sinh. “Anh Phong, cần có thiết bị gì, sức người sức của bao nhiêu gồm phương diện kỹ thuật nào và tiền vốn, anh cứ xác định đi, tôi sẽ cho người đưa đến cho anh bằng tốc độ nhanh nhất.”

Kenny Đinh dừng một chút, rồi bổ sung thêm: “Chỉ cần hệ thống thành công, chẳng những tôi sẽ phái người đưa hai người về đoàn tụ với người nhà, mà hai người muốn gì tôi cũng sẽ cho. Đợi tôi trở thành bá chủ của thế giới này thì anh chính là công thần lớn nhất của tôi.”

Chỉ cần vừa nghĩ tới ngày đó, Kenny Đinh đã cảm thấy máu nóng sôi trào, cả người tràn đầy năng lượng.

Hoắc Kiến Phong ung dung gật đầu: “Được rồi. Về phương diện tài chính, mặc dù tôi ông có bao nhiêu, nhưng cũng không thiếu. Nếu như có thể, trái lại tôi cũng có hứng thú với hệ thống này, anh Kenny có thể cho tôi tham gia một đoạn đường dài được không?” “Không thành vấn đề, hoàn toàn không thành vấn đề.”

Kenny Đinh hào phóng đồng ý nói: “Chỉ cần anh đồng ý, bên phía tôi cầu còn không được, đến lúc đó nếu đột nhiên phát sinh bất cứ tình huống nào, anh cũng có thể kịp thời giải quyết giúp tôi. Đối với tôi mà nói là trăm lợi mà không có một hại nào cả.” “Được, vậy tôi cảm ơn anh Kenny.

Hoắc Kiến Phong khẽ vuốt cằm, tiếp tục nói: “Ngoài ra trước đây anh nhờ tôi giúp anh điều tra chuyện của Hỉ Dương Dương, tôi cũng đã tìm được chút manh mối.” “Ö?”

Kenny Đinh mừng rỡ nhíu mày, xúc động nói: “Quả nhiên là cao thủ có khác, dù chỉ cách có mấy vị trí, kỹ thuật lại gần như đè ép. Anh Phong, anh quả thật là thiên tài hacker lợi hại nhất mà tôi từng

Hoắc Kiến Phong cười nhạt không nói, trước hết in địa chỉ IP từ trên máy vi tính xuống giao cho Kenny Đinh rồi nói: “Cũng không phải là địa chỉ cụ thể, chỉ xác định được phạm vi chung chung, hẳn là bên Bắc Âu. Người làm nghề này, trước giờ đều cẩn thận, sẽ không sống lâu dài ở một

Kenny Đinh nhìn nửa tờ giấy địa chỉ IP lít nha lít nhít kia, khách sáo tâng bốc nói: “Không không không, như vậy là tốt lắm rồi. Trước đó ngay cả phương hướng bọn họ cũng không tìm được.”

Anh ta dừng một chút, lại hỏi thêm: “Anh Phong, lúc anh và tên Hỉ Dương Dương này giao đấu với nhau, anh cảm thấy anh ta là người như thế nào? Có thật là top 3 danh xứng với thực không?” “Đương nhiên rồi.”

Giọng điệu của Hoắc Kiến Phong kiên định: “Nếu như có thể lôi kéo anh ta về phe của chúng ta, toàn bộ kế hoạch của anh nhất định có thể tiến thêm một bước dài về phía trước, chắc chắn là làm ít mà hiệu quả cao.”

Kenny Đinh hiểu rõ nhíu mày: “Quả nhiên là vậy, những năm nay người này chuyển đi hơn mấy trăm triệu đô la Mỹ của chúng tôi, tôi đã biết là năng lực của anh ta không tầm thường rồi. Coi như chỉ nhìn vào mức tiền, tôi cũng không cách nào bỏ qua được. Nhưng dường như anh ta càng giỏi ẩn núp hơn, thậm chí còn thần bí hơn cả anh nữa, chúng tôi không có cách nào tìm được anh ta.”

Hoắc Kiến Phong nói: “Nếu như anh Kenny muốn lôi kéo anh ta về phe của chúng ta, bên phía tôi có thể giúp anh để ý một chút.”

Muốn lôi kéo anh ta về phe của mình, tất nhiên phải xóa bỏ chuyện đã qua.

Kenny Đinh hiền hòa cười một tiếng: “Anh Phong, không ngờ anh cũng là người yêu quý nhân tài đó.” “Chẳng qua là có cùng chí hướng mà thôi.” Hoắc Kiến Phong thuận miệng nói, đúng lúc chuyển chủ đề: “Ngoại trừ Hỉ Dương Dương, bên phía Bắc Âu thật ra còn có những thiên tài tiềm ẩn ở các phương diện khác, trong tay bọn họ còn có một số hướng dẫn ở phương diện bản quyền sáng chế kỹ thuật nữa, nếu như anh Đinh có thể thu về dùng cho mình, rồi phối hợp với mạng lưới 10G của anh ở đây, tôi tin là sẽ có thể thực hiện được mục tiêu của chúng ta nhanh hơn.”

Ánh mắt của Kenny Đinh bỗng chốc sáng lên, còn chưa kịp mở miệng, Hoắc Kiến Phong đã bổ sung: mà hành tung của bọn họ bí hiểm, vô cùng khó tìm. Haiz, được rồi, chúng ta vẫn nên tìm từ từ “Khó tìm cũng không sao, chỉ cần có thể tìm là được.”

Ngữ điệu của Kenny Đinh kiên định, hai mắt tỏa sáng: Phong, anh có thể nói lại kỹ hơn một chút không?”