Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 346




Đông Đình Phong trở lại tầng trệt, lúc đó thư ký Khiết Mễ ra đón:

“Thưa ngài, phu nhân đã tới, đang ở trong văn phòng... “

Trước đây, Khiết Mễ là một trong những thành viên của ban thư ký cũ của cựu Thủ tướng, cô nắm rõ các công việc hàng ngày của Thủ tướng.

Khi Đông Đình Phong tiếp nhận vị trí Thủ tướng, không thể ngay lập tức vận hành bộ máy trơn tru được, phải có thời gian làm quen. Do đó, có một số vị trí cũ anh cho là phù hợp đã giữ lại tiếp tục làm việc.

Và Khiết Mễ là một trong số những người đó.

Khiết Mễ năm nay 30 năm tuổi, đã ly dị, khả năng làm việc rất tốt, đi theo Đông Đình Phong mấy tháng nay, đã dần dần hiểu được tính cách của tân thủ tướng:

Tác phong quyết đoán, phán đoán chính xác, làm việc cẩn trọng, lúc bình thường rất quan tâm tới cấp dưới, trong việc công việc cực kỳ nghiêm túc. Đã dùng người thì không nghi ngờ, mà đã nghi thì không dùng, rất dứt khoát.

Về phu nhân Thủ tướng, Khiết Mễ cũng rất tò mò.

Cô nghe nói, người đàn ông này đã từng tặng cho vợ mình một hôn lễ vô cùng long trọng, nhưng vẫn không công khai diện mạo của vợ trước truyền thông.

Bình thường trong lúc làm việc, Thủ tướng- người đứng đầu chính phủ thường rất bận rộn, nhưng bận rộn đến đâu, cũng luôn luôn nhớ rõ phải gọi điện thoại cho vợ mình.

Khiết Mễ đã gặp rất nhiều lần, khi thì nhìn thấy người đàn ông này ngồi tựa lưng vào ghế, hoặc là đứng trước bụi hoa, hoặc là ngồi ở trong xe tranh thủ lúc rảnh rỗi, nhẹ nhàng, thân mật trò chuyện với vợ.

Khi đó, Đông Đình Phong hoàn toàn quên đi vẻ mạnh mẽ, quyết liệt trong công việc mà thay vào là vẻ mặt dịu dàng, tình cảm.

Thậm chí, còn vì bà xã mà thay đổi lịch làm việc, để dành thời ăn trưa cùng nhau, hoặc đi mua tặng bà xã một món quà nhỏ.

Hôm nay, cuối cùng cô cũng gặp được người phụ nữ bí ẩn của Thủ tướng, dịu dàng, trang nhã, mỹ lệ xuất chúng - -

Nhất thời làm cho cô ngạc nhiên, vợ cũ và người vợ hiện tại của Thủ tướng rất giống nhau.

Cô đã nhìn thấy hình ảnh vợ cũ của Thủ tướng trên internet:

Gò má hơi gầy, hai mắt đờ đẫn, luôn cúi đầu, có phần thiếu sức sống.

Nhưng ở người vợ hiện tại này, gương mặt hồng hồng, xinh đẹp, quyến rũ, mái tóc tự nhiên, hai mắt sáng long lanh, luôn ngẩng đầu mà bước đi rất thong dong, tự nhiên, phong thái cực kỳ tôn quý - -

Vợ trước và người vợ hiện tại, hình dáng có ít nhất sáu - bảy phần giống nhau. Nhưng ở người này khí chất toát ra vẻ cao quý, quyến rũ hơn.

Có lẽ là do nguyên nhân này, nên Thủ tướng không có công khai diện mạo của người vợ hiện tại.

Thân là phu nhân Thủ tướng, nhất định sẽ bị mọi người xoi mói. Mà trước đó rắc rối với vợ trước về chuyện trùng hôn vừa mới lắng xuống, giờ lại xuất hiện tin tức hình dáng hai người vợ của Thủ tướng có phần giống nhau, chắc chắn sẽ dẫn đến một cuộc tranh luận nảy lửa. Mượn lý do đang trong thời gian mang thai, sức khỏe không phù hợp để ra mắt công chúng đúng là một giải pháp hợp lý nhất.

“Tôi biết rồi!”

Đông Đình Phong phất phất tay để cho cô đi ra ngoài, bỗng gọi lại:

“Đúng rồi, Khiết Mễ, phiền cô chuẩn bị ít bánh ngọt, bà xã tôi thường ăn nhẹ vào buổi chiều.”

Khiết Mễ ngây ra một lúc, vội vàng gật đầu đi chuẩn bị.

Trần Túy nghĩ muốn đi theo vào, Đông Đình Phong quay đầu:

“Cậu cứ đi làm việc của cậu đi. Nếu cần tôi sẽ gọi cậu!”

Trần Túy chần chờ một lúc.

Đông Đình Phong không nói nhiều lời, quay đầu bước vào văn phòng, rồi đóng cửa lại.

Vào cửa, Đông Đình Phong liếc mắt một cái nhìn thấy Ninh Mẫn Mẫn đang ngồi ở ghế làm việc của anh, sắc mặt có phần trắng bệch, ánh mắt lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ, lộ ra vẻ khác thường, đôi tay nhẹ nhàng xoa xoa lên bụng.

Nghe thấy tiếng động, cô nhìn lại, ánh mắt bình tĩnh.

“Có chuyện gì mà tới đây vậy?”

Đông Đình Phong dịu dàng hỏi.

Ninh Mẫn Mẫn im lặng, từ trong túi lấy ra hai cái điện thoại, một cái là của cô, một là của Đông Đình Phong, chúng là một đôi của hãng Phillip; đó là loại điện thoại cũ rất đơn giản. Cũng không biết cô tìm được ở đâu.

“Đưa di động cho em, em muốn làm một thí nghiệm cho anh xem!”

Đông Đình Phong đến gần, nhưng cũng không đưa ra:

“Không cần. Di động của em, anh có thay đổi một chút: Chỉ có thể nghe được một vài số điện thoại, số lạ không thể gọi tới được!”

Ninh Ninh Mẫn Mẫn tự nhiên cười, gật đầu, anh thừa nhận rất thật thà:

“Tốt tốt, có lý do để nói

Nói cho em nghe!”

Cô chưa bao giờ nghĩ anh lại hẹp hòi như vậy. Mà anh cũng không phải là loại người đem nắm chặt vợ ở trong lòng bàn tay. Việc này chắc phải có nguyên nhân.

“ Mạc Thần gây rắc rối cho anh.”

Anh tiến sát, ngồi trên mặt bàn làm việc của mình, cùng đối mặt với cô:

“Anh không muốn để cho hắn tìm đến em. A Ninh, em hiện tại cần yên tĩnh dưỡng thai. Anh không hy vọng em vì chuyện khác, mà cảm thấy không thoải mái!”

Bốn mắt nhìn nhau, Ninh Mẫn Mẫn biết vì chuyện này nên anh mới làm như vậy, không có nói dối.

Anh làm bất cứ việc gì, cũng là vì bảo vệ cô.

Cô liếm liếm môi, giọng nói nhẹ nhàng:

“Chuyện này xảy ra khi nào?”

“Tối hôm đó, sau khi đưa em trở về!”

“Có phải anh đã bị Mạc Thần đe dọa?”

“Cũng không sai lắm!”

Đông Đình Phong im lặng, gật đầu.

“Em đã thấy video clip rồi!”

Cô đột nhiên nói.

Ánh mắt Đông Đình Phong lập tức quay lại nhìn vào máy vi tính của mình.

“Đúng là xem ở trong này. Em vào hòm thư của anh.”

Đông Đình Phong cười khổ, năng lực của bà xã, làm cho người ta khó có thể đề phòng được.

“ Mạc Thần đích thực là một kẻ điên!”

Ánh mắt Ninh Ninh Mẫn Mẫn đỏ lên, vẫn xoa xoa bụng, nhất thời nắm chặt tay tạo thành nắm đấm, gương mặt bình tĩnh giờ hiện ra một màu hận thù.

Cái vẻ mặt này làm cho Đông Đình Phong nhớ tới lúc anh vạch trần thân phận của cô, khuôn mặt của cô khi đó cũng biểu hiện vẻ mặt như thế này. Nhưng biểu hiện lúc này tức giận, hận thù hơn khiến cho người khác cảm thấy khiếp sợ.

Anh đứng lên, đi tới bên cô, tay nhẹ nhàng xoa đỉnh đầu của cô:

“Hứa với anh, đừng kích động, chuyện này anh sẽ giải quyết!”

Anh ôm lấy đầu cô, dựa vào bụng mình, nhẹ nhàng thở dài:

“Ngày đó em một mình hành động khiến anh sợ hãi. Vì vậy, đã sửa điện thoại của em, cũng là do em bắt anh phải làm như vậy. Em xem thân làm chồng, làm cha.. Nếu em có sơ xuất gì, thì anh phải làm như thế nào?”

Tiếng nói dịu dàng của anh ở bên tai cô, rất chân thành tha thiết, Ninh Mẫn Mẫn ngẩng đầu nhìn lên, nỗi hận thù trong cô đã giảm đi phần nào.

“Lần sau không được lấy lý do này nữa!”

Cô nói thật nhỏ:

“Em không phải tiểu cô nương không biết gì, vì vậy anh không cần ra sức nghĩ bảo vệ em nữa, nên kể cho em biết, một từ cũng không được giấu diếm. Anh càng giấu, em lại càng suy nghĩ lung tung.”

“Được!”

Đông Đình Phong đồng ý, cúi đầu hôn một cái lên trán cô.

“Cũng bởi vì chuyện này, mà em chạy tới đây à?”

“Không phải!”

Ninh Mẫn Mẫn lắc đầu.

“Còn có chuyện gì?”

“Em không gọi được Cố Hiểu. Hiện tại Khải Hàng cũng không thấy đâu. Em nghĩ muốn anh hỗ trợ tìm họ!”

Có một dự báo chẳng lành xuất hiện trong tâm trí cô.

“Anh lập tức cho người đi tìm.”

Ninh Mẫn Mẫn bắt lấy tay anh:

“Tìm được cho em biết trước tiên!”

“Được!”

Ninh Mẫn Mẫn thở dài, quay đầu và nhìn vào thời gian trên máy vi tính đã, 3 giờ rưỡi:

“Anh đi làm việc đi! Em về trước đây!”

“Ninh Ninh, sắc mặt rất mệt mỏi, đến bên trong nghỉ ngơi một chút. Lát nữa, chúng ta cùng về!”

Cô nghĩ muốn rời đi, lại bị anh kéo lại.

“Không cần!”

“Anh đưa em về!”

“Không, em muốn đi một mình!”

Cô lắc đầu, đi ra ngoài, vừa lúc gặp ngay thư ký trưởng đem điểm tâm vào.

“Phu nhân muốn đi sao?”

Khiết Mễ giơ giơ điểm tâm trên tay:

“Mời phu nhân dùng điểm tâm.”

“Không cần, điểm tâm các cô để ăn đi. Xin lỗi đã làm phiền!”

Ninh Mẫn Mẫn hạ thấp người, định đi qua nhưng chưa ra khỏi cửa, đã thấy một nhân viên với vẻ mặt sợ hãi chạy tới. Nhìn Ninh Mẫn Mẫn khi đó, ngây ra một lúc, sau đó thấy Đông Đình Phong theo sau liền báo cáo:

“Ngài mau tới đây nhìn xem. Đã xảy ra chuyện, bọn hắn giết con tin...”

Giọng nói hoảng loạn, vội vàng.