Cô Vợ Giả Mạo Rất Thần Bí

Chương 322




Đưa mắt nhìn máy bay rời khỏi, Đông Đình Phong và Ninh Mẫn ôm nhau đứng dưới ánh trời chiều.

Hà Cúc Hoa si ngốc nhìn máy bay biến mất không chút dấu vết, thì thào nói:

“Cẩn Chi, con có thấy A Tán rất giống cha của con không.. mẹ mới nhìn một chút thật đúng là rất giống!”

Trong lời nói mang theo nồng đậm nhung nhớ.

“Mẹ, cha đã ra đi hai mươi mốt năm.”

Đông Lôi đi lên ôm lấy mẹ, nhẹ nhàng thở dài: “Đừng suy nghĩ về ba nữa, mẹ nên nghỉ là lúc nào nên cùng Đường thúc đám cưới..”

“Mẹ nghĩ rồi, đời này không kết hôn, ở lại Đông gia , chăm sóc Kỳ Kỳ và Vãn Vãn cũng không tệ..”

Hà Cúc Hoa cuối đầu nói.

“Mẹ, bọn nhỏ đều sẽ từ từ lớn lên, sẽ rời khỏi chúng ta, sẽ có cuộc sống của bọn họ. Mẹ còn chưa tới tuổi cần dưỡng lão.. Hãy dũng cảm theo đuổi tương lại hạnh phúc hai mươi năm..”

Ninh Mẫn đẩy Đông Đình Phong ra, nhẹ nhàng khuyên mẹ chồng:

“Còn có cô Chung Đề. Nếu như bỏ xuống không được, vậy hãy dũng cảm nhặt lên..”

Người cô này, kể từ khi biết Hoắc gia gặp chuyện không may, cả người giống như không có hồn.

Bầu trời chiều chiếu sáng lên ánh mắt Chung Đề, tròng mắt của bà đột nhiên chuyển động, nặng nề thở dài:

“Ba mươi năm đau khổ của ta, coi như uổng công..”

Ninh Mẫn sững sờ, rồi lại cuời: “Biết đau khổ mới có ngọt. Khi vẫn còn cơ hội, cô đừng nên buông tha, đợi đến lúc không còn cơ hội, cô biết chạy đi đâu khóc lóc kể lể đây?”

Chung Đề cúi đầu im lặng, chẫm rãi đi đến nơi đầy nắng chiều, mới đầu rất chậm, thời gian dần qua, bà càng chạy càng nhanh, cuối cùng giống như cô gái mới lớn vội vàng chạy… mà bắt đầu.

Ừ, phía bà chạy tới, không phải là ra cửa, mà là ra đại sảnh mua vé.

“Cô đã nghĩ thông suốt! Mẹ, còn mẹ thì sao?”

Một luồn gió chiều thổi qua, mang theo một mùi hương không biết tên, Đông Đình Phong cỡi áo khoác khoác lên người vợ hắn.

“Mẹ muốn suy nghĩ một chút!”

Hà Cúc Hoa chỉnh lại tóc gió thổi qua, nhìn về phía con trai, con dâu, và con gái.

Thoáng một cái đã hơn ba mươi năm, con trai đã hơn ba mươi tuổi, côn gái xinh đẹp như hoa, mà bà đã không còn tuổi thanh xuân, Đông viên, là nơi bà sinh sống nhiều năm như vậy, người đàn ông kia, bà yêu nhiều năm như thế, rời đi để gả cho người khác, bà có chút không thích ứng được.

Còn A Đường, những năm gần đây luôn bên cạnh bà, bà cũng làm mất thời gian của ông, lúc này để bà chọn, bà cũng sẽ khổ sở. Trên đời này, người đàn ông khiến bà để tâm nhất, cũng chỉ có ông.

“Cẩn Chi, đừng quan tâm tới chuyện của mẹ, còn con, để tâm đến bọn phóng viên tối nay gặp… có nắm chắt thắng lợi không?”

Bà quan tâm hỏi.

“Dạ!”

Hắn gật đầu, vẻ mặt đầy tự tin, lộ ra sắc mặt rạng rỡ.

Hắn ôm mẹ và vợ cùng một chỗ, nói:

“Hôm nay, quái vật Đông viên thì ít mà người đeo auto thì nhiều, buổi tối, mẹ dẫn theo A Ninh, còn có Kỳ Kỳ và Vãn Vãn, và Lôi Lôi tới vườn Tử Kính đi, một là giúp con chuẩn bị bên kia một chút, hai là tránh ở chỗ thanh tịnh. Mọi người yên tâm, đêm nay về sau, con sẽ không còn phiền toái quấn trên người nữa..”

Hà Cúc Hoa mỉm cười, gật đầu: “Được, mẹ chờ tin tốt của con.”

Đứa nhỏ này, chưa bao giờ để bà thất vọng, tin tưởng lúc này cũng giống vậy.

Hơn bảy giờ bốn mươi phút, phòng hội nghị cực lớn bên trong Đông viên, đã ngồi đông nghịt người của các truyền thông cả nước.

Tám giờ tối, buổi họp báo ở Đông gia, Đông Đình Phong bước vào phòng hội nghị liền bắt đầu.

ở chỗ này, mấy trăm nhà truyền thông tụ tập trên đất, vô số đèn flash đều quay về phía người đàn ông mặc âu phục, chụp và ghi âm dáng vẻ và giọng nói cảu hắn, từng câu từng chữ sắc bén, càng gay gắt, mà không chút lưu tình.

“Xin hỏi Đông tiên sinh, bên ngoài đều nói rằng anh lấy Hàn Tịnh sáu năm chưa từng có làm tròn trách nhiệm của một người chồn. Vợ anh mang thai đến khi sinh, cũng chưa từng chăm sóc cô ấy, cái này có thật hay không?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, vợ anh khi sinh con được mấy tháng, sau đó bởi vì chứng uất ức sao khi sinh mà thiếu chút nữa bóp chết con của anh, nhưng anh chẳng quan tâm tới cô ấy, ngược lại đưa cô ấy tới Hoa Châu… lời này có thật hay không?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, Đông thái Hàn thiếu phu nhân cũng không có lên chuyến bay X, sao anh lại nghĩ đến xin chính phủ chứng minh cô ấy chết. Nếu anh muốn tái hôn, có thể ly hôn Hàn Tịnh, rồi tái hôn. Cách làm như vậy, trái với suy nghĩ cảu người bình thường. Người ngoài đoán là anh không muốn chia tài sản cho vợ anh, mới nghĩ tới cách ám muội như vậy, đối với cái này, ah cảm thấy như thế nào?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, Đông thái Hàn Tịnh đâu rồi, nghe nói lúc trước anh có gặp mặt cô ấy, vì sao giờ chỉ có luật sư, mà không có cô ấy? Chúng ta muốn gặp cô ấy… Không biết có được hay không?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, lần dự tuyển sắp tới, anh cùng đệ nhất thiếu ở Quỳnh Thành ồn ào bị người gièm pha, hai chuyện này xảy ra đúng luscc như vậy, có người nói là âm mưu, anh nghĩ sao?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, về dự tuyển anh cảm thấy mình và Hoắc thiếu còn có tư cách tham gia sao? Anh cho rằng mình có năng lực được toàn dân ủng hộ sao?”

“Xin hỏi Đông tiên sinh, người vợ thứ hai của anh ra sao, từ đầu tới cuối không lộ diện ra ngoài ánh sáng, anh là bảo vệ cô ấy sao? Anh rất yêu cô ấy hả?’

“Xin hỏi Đông tiên sinh, có người nói, Hàn Tịnh sinh con trai, là đứa con của anh và người vợ hiện tại, nếu việc này đúng như lời bọn họ nói, vậy thì không thể tưởng tượng nổi rồi, anh có thể giải thích kỹ càng chuyện này không?”

..

Đông Đình Phong lẳng lặng ngồi ở chỗ đó, kế bên là Trần Tụy, ngồi một bên là người đại diện của Hàn Tịnh luật sư Mễ Cơ, và Kiều Sâm.

Sau khi mấy người đó chất vấn, hắn mỉm cười liền đứng lên,một tay đỡ bàn một tay giơ lên để bọn họ yên tĩnh lại.

Hoàn cảnh nơi đây, khi đèn flash phát ra, biểu hiện của hắn chững chạc và ưu nhã.

Một người như vậy, mặc cho ai cũng nghĩ không ra, sẽ là loại người ngược đãi vợ mình, nhốt vợ, còn ngụy trang thành quân tử.

Tất cả mọi người đều ngậm miệng lại, bọn họ đều muốn nghe thử người truyền kỳ này sẽ nói như thế nào để bảo vệ danh dự trong thời gian qua của hắn.

Phóng viên im lặng, một làn nữa yên tĩnh chưa từng có.

Sau một khắc, Đông Đình Phong theo thói quen giọng nói thong dong mà lanh vang lên khắp phòng:

“Các bạn truyền thông, phóng viên, cám ơn các bạn chô tôi thời giam xử lý chuyện trùng hôn xảy ra hai ngày trước. Hôm nay, tôi Đông Đình Phong mời mọi người đến đây, chính là muốn nói rõ chân tướng việc này.

Đúng vậy, Hàn Tịnh đúng là vợ tôi, bảy năm trước, tôi cùng cô ấy thông qua cách hợp pháp mà đăng kí kết hôn, chứng hôn là Phó Viện Trưởng bệnh viện Mai Loan Kiều Sâm.

Về đoạn hôn nhân này, có không ít người hoài nghi, tôi, Đông Đình Phong với tư cách trưởng tôn họ đệ nhất Ba Thành, theo như kết hôn nên bày tiệc rượu lớn, đãi khách và bạn bè, đây là trình tự bình thường khi kết hôn, Đó là tôn trọng vợ mình, và tôn trọng gia tọc của vợ.

Nhưng, tôi và Hàn Tịnh kết hôn đến nay, chưa có từng công khai thừa nhận đoạn hôn nhân này, cũng không có dẫn cô ấy tham gia các yến hội quan trọng. Sauk hi Hàn Tịnh tự ký giấy kết hôn, chính là một ẩn hình tồn tại. Cái này tự nhiên có nguyên nhân. Hôm nay tôi sẽ nói cái nguyên nhân này ra.

Thứ nhất, tôi và Hàn Tịnh không phải vì yêu mà kết hôn.

Tôi với Hàn Tịnh không có bất cứ tình cảm nào.”

Nói tới đây hắn dừng lại một cái, xuống trước mặt người đông nghịt phía trước, nói thẳng thắng, không chút đuối lý, hơn nữa còn cười khẽ:

“Các vị nghe đến đó, có phải muốn hỏi tôi: Nếu đã không có tình cảm, tại sao lại kết hôn phải không? Đông Đình Phong, hôn nhân rất thần thánh không thể không tôn trọng, anh làm như vậy, thật sự không tôn trọng hôn nhân! Nguyên nhân chỉ có một.”

Hắn duỗi ngón tay ra, nhấn mạnh:

“Bởi vì hiếu thuận,

Chữ Hiếu Thuận sẽ khiến tôi và Hàn Tịnh ký xuống cuộc hôn nhân này.

Với tôi mà nói, thì không cách nào làm trái ý của bà nội, vì hoàn thành tâm nguyện khi còn sống của bà nội, tôi không có lựa chọn.

Hàn Tịnh cũng giống như vậy.

Cô ấy và tôi chưa từng có tình yêu.

Lúc gả cho tôi, Hàn Tịnh đang học đại học, cô có một người yêu còn định tiến tới hôn nhân. Bọn họ định đăng ký kết hôn, hơn nữa lúc ấy cô đã mang thai. Nhưng vì hoàn thành tâm nguyện của Đông lão thái thái khi còn song, cô không thể không chấp nhận kết hôn.

Nói cách khác, cái này chẳng qua là hình thức hôn nhân. Chẳng có ý nghĩa gì cả. Với tôi mà nói, thực ra rất bắt đắc dĩ, với Hàn Tịnh, chính là nghĩa cử. (làm việc vì chính nghĩa).

Mấy câu nói đó vừa nói ra, mọi người kinh sợ xôn xao.

Có phóng viên lập tức nhắc tay hỏi:

“Xin hỏi Đông tiên sinh, theo ý anh nói: Bây giờ đời thứ tư của Đông gia cũng không phải là con cháu huyết mạch của Đông gia sao?’

Đông Đình Phong đứng thẳng, lấy hai tay đè ép áp, lại để các phóng viên đó yên tĩnh rồi nói:

“Hỏi thật hay, đây cũng là một chuyện khác tôi muốn nói. Chẳng qua tạm thời tôi sẽ không trả lời. Bây giờ chúng ta tiếp tực nói rõ, vì sao Hàn Tịnh lại có nguyên nhân này.”

Phóng viên kia nói: “Cám ơn, tôi sẽ chú ý.”

Đông Đình Phong gật đầu, tiếp tục nói:

“Bây giờ chúng ta nói tới nguyên nhân thứ ha..”

Hắn dừng một chút, thay đổi một tư thế đứng, lần nữa ném bom mạnh hơn:

“Nguyên nhân thứ hai: Sauk hi kết hôn không bao lâu, tôi và Hàn Tịnh đã thỏa thuận ly hôn. Chuyện này vẫn chưa từng công bố ra ngoài.”

Những phóng viên một lần nữa kinh sợ xôn xao.

Lúc này mọi người nhìn thấy, đối diện là TV trước mặt trên tường, đột nhiên nhảy ra một hình ảnh.

Đông Đình Phong nghiêng người, ngón tay đặt trên mặt bàn chạm vào khóa tìm kiếm một chút, trong âm thanh ầm ĩ hắn tìm một hình, giọng nói tỉnh táo ung dung từ từ giải thích:

“Bây giờ các vị thấy chính là giấy thỏa thuận ly hôn của tôi và Hàn Tịnh, phía trên có chữ ký tôi và Hàn Tịnh tự tay ký. Còn có con dấu của chính phủ. Mời các vị xem ngày trên con dấu này. Tất cả mọi người biết rõ cái này là không thể động tay động chân gì hết.”

Đèn flash không ngừng lóe ra.

Các phóng viên đều chụp hình, trên mặt đều là vẻ hưng phấn: Không có hắn, tin tức này thật sự là đủ sức bạo nổ.

Lúc này, lại có phóng viên đưa ra nghi khác:

“Không sai a, lúc trước chúng tôi điều tra, ở bên trong hệ thống đăng ký hôn nhan của chính phủ, anh và Hàn Tịnh vẫn cũ là quan hệ vợ chồng. . .”

Có thể đi vào chính phủ điều tra tư liệu về một người, bình thường đều cũng có lai lịch đấy.

Đông đình phong xoay người, nhìn về phía vị phóng viên đặt câu hỏi kia , là phóng viên do quân sự đặc chủng khu Đông phái tới. Hẳn là Thần Huống bên kia phái tới đây.

Hôm nay những thứ này truyền thông hoặc phóng viên, đều là nghe theo người giật dây tới đây làm khó dễ thôi, cũng có ít là đồng minh cử tới đây giúp, cũng có người bình thường giới truyền thông nghĩ đến đoạt tin tức giật gân xem, ý đồ mổ xẻ chân tướng trước mọi ngừoi. . .

Hắn nhìn người nọ nhẹ gật đầu:

“Đây chính chuyện tôi mươn nói rõ với mọi người. . .”

Phóng viên nói một câu: “Cảm ơn Đông tiên sinh giải đáp!” Ngồi xuống.

Đông Đình Phong nhìn thẳng tất cả mọi người, bình tĩnh nói:

“Chính xác là sáu năm trước đây. Điểm này không cần hoài nghi.

“Nhưng bởi vì hệ thống đăng ký hôn nhân của chính phủ xuất hiện trục trặc, nhân viên công tác tuy rằng có lưu trữ, chuyện lạ là ly hôn cũng không có thấy. Dựa theo chuyên gia giải thích, cái này lệ thuộc tính kỹ thuật cao cấp bị trục trặc.

“Tôi nói như vậy, có lẽ có người biết nói: Đông tiên sinh, trên đời này nào có chuyện trùng hợp như vậy. Đông Ngải Quốc nhiều người như vậy, mỗi ngày đều có người kết hôn ly hôn, sao đến chỗ của ah, liền gặp được một vấn đề trục trặc. Cái này chỉ sợ là anh lợi dụng đặc quyền ở sau lưng đùa thủ đoạn nham hiểm đi. . .

“Đương nhiên, nếu như mọi người cho rằng như vậy, tôi cũng không thấy đến đây nên khó có thể lý giải.

“Nhưng mà, các bạn truyền thông phóng viên các bằng hữu đều có lẽ hiểu rõ một sự thật, cái đó chính là bất kỳ hệ thống đăng ký hôn nhân ở một cái thành thị nào, đều cùng hệ thống quốc gia cấp bậc cao nhất là network đấy.

“Nói cách khác, vô luận anh ở đâu trong trấn nhỏ của thành thị này khi kết hôn, cuối cùng, cũng sẽ ở bảy mươi hai tiếng đồng hồ ở trong tụ tập đến cùng một cái hệ thống. Do đó hình thành một cái toàn bộ mạng lưới liên minh quốc tế.

“Đều nói Đông gia chúng tôi ở Ba Thành tài cao thế lớn, có thể ngoài Đông gia rồi, có gia tộc khác quyền cao ngất người, không phải là không có đi!

“Mấy thứ này, Đông gia chúng tôi tạo không được giả.

“Cũng giống như nói, đăng ký cuộc hôn nhân này, vô luận là ly hôn hay là kết hôn, đều được thông qua cái hệ thống này, tài năng đạt được nhận thức. Nếu như không có trải qua cái hệ thống này, ai có thể nói người nào cùng ai là vợ chồng? Người nào lại cùng người nào đã người lạ?

“Các vị trước tiên có thể nhìn TV bức tường. . . Phần tài liệu này, mấy vị cho rằng có thể làm giả sao?”

Ánh mắt mọi người, giờ phút này toàn bộ rơi vào TV trên tường, trước hết nhất cho thấy đến thình lình thấy tên của Hàn Tịnh cùng Đông Đình Phong, thời gian là một ngày sáu năm trước, con dấu trên ngày đồngmột mặt trời. con dấu Đông Ngải Quốc, mỗi một ngày ngày đều là duy nhất đấy, qua ngày hôm nay, liền gõ không ra cái này ngày.

Này đây, đủ để chứng minh phần thỏa thuận ly hôn này, tuyệt đối là chân thật tin cậy đấy.

“Có thể đưa ra bản gốc không, để cho chúng ta chụp một hình sao chép lại?”

Vị kia đến từ Đông khu phóng viên lại lần nữa vấn đề.

“Không có vấn đề. . .”

Đông Đình Phong thoải mái kêu người ta đưa phần tài liệu đã chuẩn bị đi ra ngoài.

Các ký giả truyền thông nhao nhao đối với nó chụp ảnh, trong miệng đều nghị luận.

Lúc này trên màn hình lại có một phần tư liệu nhảy ra ngoài, là một cái hệ thống giao diện, cái giấy kết hôn, nhảy ra tên Đông Đình Phong, tên vợ bên trong tên là: Hàn Tịnh. Biểu hiện thời gian lànày 5 tháng 3 năm 2012.

Ngay sau đó lại đặt song song nhảy ra cái giao diện hệ thống khác, cũng là bảng đăng ký kết hôn, tên Đông Đình Phong, vợ tên là: Ninh Mẫn, ghi chú vợ là: vợ trước chết, tái hôn.

Cuối cùng, cái giao diện hệ thống thứ ba lại lần nữa đặt song song, ghi chú bên trong bất ngờ điền “Ly dị tái hôn” bốn chữ. Ly hôn thời gian là sáu năm trước. ấn mở văn kiện đính kèm, là thỏa thuận ly hôn.

“Xin hỏi, anh chứng minh như thế nào, cái kỹ thuật này bị trục trặc tính là chân thật!”

Sau một hồi ầm ĩ trao đổi, lại có người bén nhọn hoài nghi.

Lúc này, video chuyển một cái, nhận được tin tức trực tiếp thứ nhất, phía trên chính phát hình một cái tin tức mới:

Nội chính bộ nội vụ đang côn khai công bố một đoạn xin lỗi, tỏ vẻ bởi vì sáu năm trước kỹ thuật tin tức điện tử bị trục trặc, dẫn đến cả nước gần có mấy trăm người đăng ký xuất hiện sai lầm. Những thứ này tại mỗi năm tháng nào ngày nào thời gian tiến hành qua ly hôn hoặc là kết hôn đăng ký người trong nước, đăng ký ở địa phương đều được sửa lại. . . Bởi vì vấn đề kỹ thuật, những tin tức này không có biện pháp tự động sàng lọc tuyển chọn đi ra, chỉ có thể thông qua một mình đổi mới.

Cái này tức thì tin tức chân thật nói rõ một sự kiện: Đông Đình Phong sở dĩ sẽ xuất hiện vấn đề trùng hôn, nguyên nhân là kỹ thuật trục trặc. Cái này kỹ thuật trục trặc tạo thành tin tức sai lầm, chuyện xảy ra không chỉ có trên người Đông Đình Phong.

“Bây giờ mọi người có thể tin tưởng việc này chính là sự thật rồi chứ?”

Đông Đình Phong nhàn nhạt nhìn chung quanh hỏi lại.

“Có. . .”

Có người giơ lên cao tay, Trần Tụy chỉ chỉ phóng viên kia.

“Nếu như Đông tiên sinh cùng Hàn Tịnh thiếu phu nhân là hình thức kết hôn, lại là hòa bình ly hôn, như vậy, tại sao phải sau bảy năm, công khai tuyên bố tin tức cho truyền thông, chỉ trích anh trùng hôn, còn nói rõ anh giam lỏng cô ấy? tình huống như vậy, hiển nhiên cùng lời vừa anh mới nói là những sự thật kia, có mâu thuẫn, có xung đột.”

Cái này vừa hỏi, cực kỳ sắc bén.