Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

Chương 143: C143: Tôi muốn lấy lại mọi thứ




"Coi như là quen biết đi." An Đào Đào cau mày nói: "Trước đây từng gặp một lần."

Khung cảnh gặp gỡ cũng không đẹp để gì cho cam.

Chu Mễ nắm chặt cổ tay cô, nói: "Đào Đào, cậu muốn đi thật à? Tôi thấy người tới không có ý tốt đâu.

An Đào Đào hơi xoắn xuýt, lát sau thì gật đầu.

Chu Mễ sợ cô bị ức hiếp nên vô cùng căng thẳng: "Đào Đào, nếu không tôi đi cùng cậu nhé?

Tâm trạng An Đào Đào vốn đang buồn bực liền. trở nên tốt hơn, cô lắc đầu, trong lòng thấy ấm áp: "Không cần đâu, có một số việc tự tôi phải xử lý, yên tâm đi, sẽ xử lý xong nhanh thôi."

Chu Mễ cũng nhìn ra giữa họ có chuyện cá nhân cần xử lý nhưng An Định Nhiên rất hung đữ, Đào Đào nhà cô ấy lại hiền vậy, lúc đó chắc chắn sẽ bị bắt nạt.

Không được!

Đến lúc đó cô ấy sẽ lén đi theo, nếu xảy ra sự cố gì, cô ấy có thể cứu viện kịp thời!

An Đào Đào hít sâu, chuẩn bị sách vở lên lớp, vốn dĩ cô không muốn quan tâm chuyện của An Định Nhiên nhưng vẫn bị ảnh hưởng nên cả ngày hôm nay đều ngu ngơ, không ngừng suy đoán ý định đến của An Định Nhiên.

Không phải là cô ta hối hận, muốn trở lại thân. phận của mình, trở lại nhà họ Lục chứ?


Nghĩ tới đây, An Đào Đào rùng mình.

Nếu mọi chuyện không phát triển đến mức đó thì An Đào Đào sẽ rất vui. Nhưng bây giờ đã lĩnh giấy chứng nhận, mọi chuyện đã ẩm ï trên Weibo tồi.

Nếu nói với Lục Sóc cô dâu của anh là giả, cô dâu thật là An Định Nhiên, còn An Đào Đào cô chỉ là một đứa con ngoài giá thú lớn lên ở nông thôn mà thôi.

“Một kẻ thần kinh như Lục Sóc, sau khi biết chuyện chắc chắn sẽ nổi điên, sẽ hại chết người đấy!

An Đào Đào đứng ngồi không yên, mãi cho đến lúc tan học cô vẫn không thể lấy lại tinh thần.

Gần trường học có một quán cà phê, làm ăn không tốt lắm, có vẻ như sắp đóng cửa, chọn chỗ này để nói chuyện cũng khá khuất.

Lúc An Đào Đào đi vào thì An Định Nhiên đã ở trong phòng riêng.

Thấy cô đến, An Định Nhiên quay đầu, nhìn cô với ánh mắt khinh thường. Khi nhìn thấy. gương mặt thanh tú xinh đẹp còn hơn cả hoa hồng. thì biểu cảm của An Định Nhiên trở nên vi diệu.

Lần đầu tiên nhìn thấy An Đào Đào, cô ta phát hiện cô con gái riêng này rất đẹp, nhưng bởi vì ăn mặc rách rưới nên cô ta không chú ý lắm.

Nhưng bây giờ An Đào Đào mặc chỉn chu, mà ăn uống cũng đàng hoàng nên càng xinh đẹp hơn, cũng có đa có thịt hơn, xinh đẹp đến mức khiến người ta ghen tị.

An Định Nhiên trừng mắt với cô, không hề che giấu sự ghen tị trong mắt: "Xem ra cô sống. khá tốt đấy nhỉ."

An Đào Đào nhíu mày, đi đến giữa phòng hỏi thẳng vào vấn để: "Tôi thấy cô tới không phải để ôn chuyện cũ nhỉ, bỗng trở về nước S là muốn làm

"Tôi hối hận rồi, tôi muốn lấy lại mọi thứ của mình." An Định Nhiên đứng lên, cô ta và An Đào. Đào cao ngang nhau nên không thể dùng chiều cao để áp đảo.

An Đào Đào nghe thấy cô ta nói xong thì mày nhíu chặt hơn: "Mọi thứ của cô ưữ"

"Đúng vậy, mọi thứ hiện tại của cô đều là của tôi." An Định Nhiên nhìn cô chằm chằm, trong mắt tràn đầy sự điên cuồng: "Nếu không phải tôi cho cô mượn tên, cô sẽ trở thành vợ Cửu Gia sao? Cô sẽ trở thành người phụ nữ mọi người đều ngưỡng mộ tôn kính sao?"

An Đào Đào bĩu môi, cô được thế giới ngưỡng, mộ tôn kính khi nào chứ?

"Tất cả đều là của tôi, là của tôi." An Định Nhiên bỗng nắm chặt vai cô, nói: "Tôi mới là vợ của Cửu Gia, còn cô chẳng qua chỉ là con ngoài giá thú mượn tên tôi thôi."

Một đứa con gái ngoài giá thú vốn nên sống. trong cống rãnh, mãi không thể ngước mặt nhìn trời.


Hiện giờ cô ta rất hối hận vì đã chắp tay nhường cơ hội tốt như vậy cho người khác, nếu như không nhường thì hiện tại cô ta sẽ là tiêu điểm của toàn thế giới, còn có được người đàn ông hoàn hảo như Lục Sóc.

Nhưng hiện tại cô đã trở về, mọi thứ còn kịp!

An Định Nhiên kéo cô ra khỏi phòng riên; "Bây giờ chúng ta phải nói với Cửu Gia, cô là đồi giả, tôi mới là cô Cả của nhà họ An."

Cô ta nghĩ rất đơn giản, một cô gái thôn quê như An Đào Đào chắc chắn là một kẻ nhu nhược, bất tài, có thể bị cô ta đắt mũi.

Nhưng An Định Nhiên phải thất vọng.

An Đào Đào hất tay cô ta ra, lạnh lùng nói: "Tôi không đi."

Nghe vậy An Định Nhiên kinh ngạc, lập tức cao giọng, âm thanh the thé khó nghe:" Gì chứ, cô không đi? Tôi biết ngay mà, cô gái quê mùa như cô chắc chắn không nỡ từ bỏ cuộc sống tốt đẹp này, nhưng hôm nay cô không di cũng phải đi."

An Đào Đào thực sự chịu không nổi nữa, điểm vào ma huyệt của cô ta.

An Định Nhiên cảm thấy cả người đau đớn, tê đại, cô ta lập tức ngồi phịch xuống ghế sofa, trợn mắt nhìn: "Cô làm gì tôi vậy?"

Chỉ điểm ma huyệt thôi, tôi hi vọng cô có thể yên lặng nghe tôi nói đã." An Đào Đào ngồi xuống, bình tĩnh nói: "Ban đầu, tôi không phải tự nguyện mà là mấy người tự ý biến tôi thành thế thân, mấy người có từng hỏi ý của tôi chưa. Hiện tại cô lại xuất hiện kêu tôi đi nói rõ ràng mọi chuyện với Lục Sóc, mấy người biết Lục Sóc là ai không? Mấy người đã quên tin đồn về Lục Sóc rồi sao? Anh ta là ma đầu giết người không chớp mắt, nếu anh ta biết chúng ta lửa anh ta, đùa giỡn anh ta như kẻ ngốc, anh ta sẽ bỏ qua cho chúng ta sao?

An Định Nhiên trừng mắt, nhất thời không. nói được gì.

Đúng vậy, bị lừa đối như vậy người chết không. chỉ riêng An Đào Đào mà An Định Nhiên cũng xong đời.

Nhưng cô ta thực sự không cam lòng!


Cô ta cho rằng chỉ cần đến nước S, cô ta có thể. thể hiện tài năng của mình, nhưng một cá hotsearch đã đảo lộn toàn bộ thế giới của cô ta.

Hotsearch đó là của An Đào Đào và Lục Sóc. Lúc đầu toàn thế giới đều chửi mắng tình nhân. như An Đào Đào, ngay cả cô ta cũng thẩm tán thưởng.

Nhưng đần đần hướng gió thay đổi, đến khi Lục Sóc tung ra tờ giấy đăng ký kết hôn lại khiến thế giới náo động, ngay cả cô ta cũng bị doạ tận mấy ngày.

Cô ta cảm thấy, An Đào Đào chắc chắn không, thể sống nổi ở nhà họ Lục, con ngoài giá thú như cô phải táng thân trong tay nhà họ Lục mới là kết cục tốt nhất. Nhưng ai ngờ cô ta lại chuyển mình, trở thành vợ của Lục Sóc.

Cô trở thành sự tồn tại mà cả thế giới đều hâm mộ!

Lúc đó cô ta vô cùng căm hận và hối hận, nhờ vào thân phận của mình mà cô con gái riêng này trở thành vợ của Lục Sóc. Cho nên rõ ràng người mà Lục Sóc quan tâm và yêu là cô ta, sao có thể là An Đào Đào chứ?

Nhưng lúc đó cô ta vẫn sợ Lục Sóc, đù sao anh. là ma đầu giết người không chớp mắt.

Cho đến khi gặp nhau ở sân bay nước S, cô ta thấy Lục Sóc từ xa, người đàn ông mặc áo gió màu. đen với khuôn mặt nghiêm túc và đáng kinh ngạc.

Chỉ một cái liếc mặt đã câu hồn cô ta đi rồi, nên cô ta mới quyết định trở về, quyết định lấy lại mọi thứ.

"Vậy cô muốn thế nào, cô muốn chiếm luôn thân phận của tôi sao?" An Định Nhiên nói sâu xa, trong mắt là sự không cam lòng và hung ác.

An Đào Đào nhìn cô ta, cảm thấy hơi đau đầu: "Nếu không phải đo mấy người tự quyết định, tôi sẽ phải ở lại cái nơi quỷ quái kia sao?"