Cô Vợ Gả Thay Đáng Yêu: Cửu Gia, Hãy Ôm Em

Chương 131: C131: Nữ anh hùng an đào đào




Đến khi chạy tới gần, cuối cùng Hoàng Sâm và anh Đàm cũng nhìn thấy rõ dáng vẻ của An Đào. Đào.

Thật sự là chị dâu!

Nhưng mà bây giờ dáng vẻ của cô rất chật vật, quần áo đều ướt sũng, toàn thân bị cây cối cào xước, thậm chí mắt cá chân cũng sưng tấy, nhưng. cô vẫn rất kiên cường, không hề than đau.

"Hai người đi theo tôi, bây giờ Lục Sóc vẫn còn đang ở trong hang động, chúng ta phải lập tức cứu anh ấy." An Đào Đào nắm lấy quần áo của Hoàng Sâm, xoay người dẫn vào trong rừng.

||||| Truyện đề cử: Mùa Xuân Của Tiểu Đào |||||

Hoàng Sâm vừa nghe đã sợ ngây người.

Vậy là chị đâu đội mưa tới đây để cầu cứu, còn Cửu Gia nhà bọn họ giống như cô vợ nhỏ nằm trong hang động chờ cứu viện à? Tại sao anh ta cứ. cảm thấy như tráo đổi thân phận vậy nhỉ?

Chị đâu nhỏ nhắn thoáng chốc đã trở thành nữanh hùng, khắp người tỏa ra một tầng ánh sáng chói mắt!

Hoàng Sâm thoáng chốc tỉnh táo lại, lập tức ngăn cản hành động của An Đào Đào: "Giờ mà chạy tới đó thì quá chậm, chúng ta ngồi trực thăng đi."

An Đào Đào ngẩng người, nhanh chóng rút tay. về: "Cũng đúng, bụng trái của Lục Sóc bị trúng. đạn, không thể vận động mạnh được, chúng ta phải đến đó ngay lập tức.”

Thẩm Hoa Ho đang đi xuống từ cửa cabin,, lập tức cảm thấy căng thẳng: "Chị nói cái gì? Anh Lục Sóc bị thương à?"

"Ừ bị thương." An Đào Đào ngước mắt lên nhìn cô ta một cái, hơi nghỉ ngờ không biết tại sao cô ta lại ở chỗ này: "Nhưng mà tôi đã sơ cứu cho. anh ấy và đã qua cơn nguy hiểm, da thịt mới đã mọc ra, có điều không thể vận động mạnh. Nếu. các người lo lắng, lát nữa có thể cho anh ấy đến. bệnh viện kiểm tra kiểm tra lại một lần nữa."


"Thẩm Hoạ Hoạ nghe xong vẫn không yên tâm, cô ta không quá tin tưởng ý thuật của cô, nhưng ngoài miệng lại nói: "Mau lên, chúng ta nhanh chóng đi tìm anh Lục Sóc."

Đây là trực thăng tư nhân của Lục Sóc, bên. trong rất lớn và rộng rãi, An Đào Đào ngồi trên.

ghế, hơi lo lắng chỉ đường cho bọn họ: "Bên trái, tiếp tục bay."

Chị dâu, chị có muốn xử lý vết thương trước. không?" Hoàng Sâm nhìn vết thương nhỏ chằng. chịt trên người An Đào Đào, chỉ cảm thấy đau răng.

Nếu như bị Cửu Gia nhìn thấy thì sao đây?

Thấy sắp tới hang động, lúc này An Đào Đào. mới lấy tăm bông và rượu ra bắt đầu khử trùng, khử trùng xong cô liền rắc bột thuốc chống viêm.

Thẩm Hoạ Hoạ nhìn thoáng qua An Đào Đào. một cái rồi nhanh chóng đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cô ta lo lắng cho Lục Sóc, trên mặt tràn đầy lo lắng và hoảng sợ: "Bên kia có một cái hang, động, có phải anh Lục Sóc ở bên trong không?"

An Đào Đào đứng đậy nhìn, cũng kích động như Thẩm Hoạ Hoạ: "Đúng, chính là hang động này, Lục Sóc ở bên trong."

Hoàng Sâm và anh Đàm liếc nhau, lập tức đi xuống hỗ trợ.

Thẩm Hoạ Hoạ đi tới cửa cabin, vén váy lên nghĩ ngợi một chút nhưng bị ngăn lại, cô ta mím. môi, cảm thấy rất sốt ruột và lo lắng.

Cô ta đi đi lại lại ở cửa cabin, sau khoảng mười phút, rốt cuộc Hoàng Sâm và anh Đàm cũng, mang Lục Sóc trở lại, cô ta lập tức đi lên đón anh, đưa tay ra đỡ Lục Sóc và hỏi: "Anh Lục Sóc, tại sao anh lại bị thương? Anh có biết em lo lắng cho anh. thế nào không?"

Thấy bên cạnh Lục Sóc có rất nhiều người vây quanh, An Đào Đào nhún vai, im lặng ngồi bên cửa sổ.

Nhiều người quan tâm anh như thế, có thêm cô hay bớt đi cô thì cũng chẳng sao, cứ như vậy đi.

"Sao cô lại ở đây?" Lục Sóc lạnh lùng nhìn Thẩm Hoạ Hoạ, ánh mắt u ám khó chịu, anh bình tĩnh rút tay về, sau đó nhìn chằm chằm An Đào Đào cách đó không xa: "Lại đây đỡ tôi."

Thẩm Hoạ Hoạ sững sờ tại chỗ, sắc mặt trong. chốc lát đông cứng.

"Hả?" An Đào Đào không ngờ Lục Sóc lại nói thẳng như vậy, cô lập tức sửng sốt.

"Mau lại đây." Lục Sóc cau mày, giọng điệu không vui.

Cuối cùng An Đào Đào cũng hoàn hồn, lảo đảo. tiến lên trước, dùng một tay đỡ lấy anh: "Anh thật lắm chuyện, ngồi nghỉ ngơi ở đây đi, kẻo miệng. vết thương rách ra bây giờ."

Lục Sóc nhướng mày, không ngờ cô dám nói anh lắm chuyện, đúng là càng ngày càng lớn mật.

An Đào Đào đỡ Lục Sóc như đỡ một ông già ngồi xuống ghế bên cạnh.

Lục Sóc ngước mắt lên, phát hiện trên người cô chẳng chịt những vết sẹo nhỏ dày đặc, mắt cá chân cũng sưng đỏ, những vết sẹo đó xuất hiện. trên làn đa trắng như tuyết rất nổi bật làm cho. người ta khó có thể bỏ qua.


"Vừa rồi em bị thương à?" Lục Sóc đưa tay. vu.ốt ve vết thương của An Đào Đào.

Ngón tay anh rất nóng, chọc cho An Đào Đào rụt người lại, cô mím môi nhỏ giọng đáp lại.

"Đúng là muốn chết." Giọng nói Lục Sóc hơi lạnh lùng, khàn khàn và âm trầm.

An Đào Đào mở to hai mắt, không thể tin nhìn anh, cô vì anh mà biến thành dáng vẻ quỷ quái này, mà anh còn hung ác xấu xa như vậy?

Quả nhiên là đại ma vương!

Nhìn thấy đáng vẻ muốn tức giận nhưng lại không dám của cô, trong lòng Lục Sóc cảm thấy vui vẻ, anh đưa tay vu.ốt ve nốt ruồi của cô, động. tác dịu đàng mang theo một loại cảm giác tê dại không nói nên lời.

An Đào Đào hừ nhẹ một tiếng, lập tức né tránh tay anh.

Lục Sóc híp mắt, ánh mắt trở nên u ám hơn: "Mắt cá chân bị làm sao đó?"

"Bị treo." An Đào Đào hờ hững nói, sau khi quay lại, cô định tự xoa bóp cho mình, nó sẽ nhanh chóng hồi phục.

"Đưa cho tôi xem." Lục Sóc thì thẩm bên tai cô, giọng nói khàn khàn nhuộm đỏ vành tai An Đào Đào.

An Đào Đào đỏ mặt nói:

"Không cẩn, tôi là bác sĩ, tôi đã tự khám cho mình rồi, không nghiêm trọng đâu."

Lục Sóc vu.ốt ve cằm cô: "Ngoan, nghe lời"

An Đàn Đào hơi run rẩy đột nhiên cảm thấy giọng điệu của Lục Sóc trở nên rất nguy hiểm, cô chỉ có thể cẩn thận nhấc chân lên, Lục Sóc đưa tay bắt lấy chân cô đặt lên đùi mình.

Cảm nhận được hơi nóng từ đùi anh, An Đào. Đào cảm thấy hơi chóng,


Lục Sóc đưa tay sờ lên cổ chân sưng đỏ của cô, cô theo bản năng rụt chân lại, Lục Sóc hơi híp mắt, trầm giọng hỏi: "Đau không?"

An Đào Đào cụp mắt, nhẹ nhàng nói: "Không. Sao."

Lục Sóc không nói gì mà bắt đầu xoa bóp chân cho An Đào Đào, kỹ thuật của anh rất điêu luyện, lực đạo cũng vừa phải, rất nhanh xoa tan chỗ sưng. đỏ của cô.

Lúc đầu, An Đào Đào đau đến mức suýt nhảy dựng lên, nhưng dần dần, cô trở nên nghiện cách. xoa bóp của Lụe Sóc, cô không thích ứng được nên. giật chân, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng.

"Cửu Gia đã đủ rồi, tôi hết đau rồi, đừng xoa. nữa." An Đào Đào đỏ mặt nhẹ giọng nói, cô lặng lẽ quay đầu lại, phát hiện Hoàng Sâm và anh Đàm không chú ý đến tình hình bên đây, trong lòng, không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Lục Sóc không nói gì, tiếp tục nhẹ nhàng xoa. bóp cho cô, không biết qua bao lâu, anh mới buông cô ra.

An Đào Đào hơi nhúc nhích, phát hiện thật sự. không còn đau nữa, cô mấp máy môi, vui mừng nói: "Cảm ơn Cửu Gia, thật sự không còn đau nữa, tay nghề anh thật tốt."

Lục Sóc im lặng nhìn chằm chằm đôi mắt sáng như sao của cô.

"Anh Lục Sóc, lát nữa chúng ta đến bệnh viện kiểm tra lại một chút đi." Thẩm Hoạ Hoa đúng lúc nói, trên mặt lộ ra vẻ nghiêm túc: "Mặc dù miệng, vết thương đã mọc ra thịt mới, nhưng vì để an. toàn, chúng ta vẫn nên đến bệnh viện."

Lục Sóc yên lặng, lạnh lùng nhìn cô ta một cái nói:"Sao cô lại ở đây?"

"Thẩm Hoạ Hoa đối điện với ánh mắt lạnh lẽo của anh, cơ thể đột nhiên cứng đờ, nhưng vẫn bình tĩnh cười nói: "Em đến nước S có chút việc phải làm, vừa khéo lúc đặt phòng thì gặp Hoàng Sâm, em nghe nói anh xảy ra chuyện nên vội vàng. đi theo."

Lục Sóc hừ một tiếng, giọng nói trở nên trầm hơn:" Phải không?"