" anh!.
anh đi xuống tìm cách cho mọi người đi chỗ khác đi " Nhã Linh đi đến bên giường nói
" Tại sao anh lại phải làm vậy?" Gia Luân nhìn Nhã Linh, chẳng lẽ cô định ngủ với người ta xong rồi chối bỏ trách nhiệm, anh quay sang ôm Lee nhắm mắt lại ngủ
" này, nhanh lên, tôi còn về xếp quần áo nữa " Nhã Linh thấy Gia Luân cứ nẳm lì ở đó cô liền lấy chân đá vào lưng anh, ra sức đẩy anh xuống giường
" em muốn đuổi họ thì tùy, anh bận ngủ rồi" Gia Luân nhắm chặt mắt, đầu tựa vào Lee, nhất định không bước xuống giường
" anh!.
" Nhã Linh biết không thể nhờ Gia Luân được rồi nên cô đành quay lưng đi về phía cửa, đành đánh liều đi xuống nhà vậy
Mọi người đang ở dưới nhà xem TV, còn có cả Lily nữa
Con bé này thấy mẹ nó vậy mà không kêu dậy Nhã Linh chần chừ cô không dám xuống, cứ đứng ở cầu thang
" Sao không xuống? muốn quay lại phòng sao?" Gia Luân đi xuống lầu thấy cô cứ đứng ở cầu thang anh liền nhẹ nhàng đi đến bên cô hỏi
" anh có giúp tôi không?" Nhã Linh khó chịu nói, nếu giờ cô bước xuống thì còn gì là mặt mũi của cô nữa
" tại sao anh phải giúp em? anh có lợi gì trong việc này? " Gia Luân nắm lấy tay cô, ép sát gần mặt cô
" Buông ra coi" Cô vô ý nói lớn, lần này rõ là cô bị sập bẫy của hắn, rõ ràng Gia Luân cố tình chọc tức để cô la lên mà
Mọi người nghe thấy liền đứng ở dưới cầu thang nhìn lên, cảnh tượng gì đây Gia Luân và Nhã Linh đang làm gì vậy? mà sao Nhã Linh lại ở đây?
" Anh cố tình?" Nhã Linh lườm Gia Luân, miệng hỏi nhỏ
" không có, rõ ràng là em nói lớn mà" Gia Luân cười nói
" Mẹ ơi, xuống ăn sáng nè " Lily lên tiếng phá bỏ không khí bây giờ
" Phải đấy chị hai, xuống ăn sáng, hai anh chị đứng trên đó chi vậy?" Gia Phát cười nói, anh hai cậu đúng là tài giỏi được, dụ được con gái người ta sang nhà luôn
" Không cần, tôi phải về xếp quần áo, mai kịp giờ bay" Nhã Linh đành phải bước xuống lầu đi thẳng ra cửa không quan tâm đến ai
" chị!.
" La Vy chưa kịp kêu thì Nhã Linh đã đi ra cửa trở về nhà
1 tiếng sau Lee cũng dậy, ba cha con họ đưa nhau đi mua đồ
Nhã Linh ở nhà đang phải xếp đồ, bà Năm cũng đang ngồi cạnh cô
" Ba mẹ ở nhà nhớ giữ gìn sức khoẻ, có gì thì gọi con, đừng tiết kiệm, nếu cần gì thì cứ mua, vài tháng nữa con sẽ xếp thời gian trở về " Nhã Linh vừa xếp quần áo vừa cẩn thận nhắc nhở
Lần này cô về không gặp được Minh Khang vì cậu và vợ cậu phải đi công tác ở nước ngoài, không về kịp, vợ Minh Khang cũng là một bác sĩ rất tài giỏi
" Ừm vậy con nhớ giữ gìn sức khỏe, nhớ phải thường xuyên gọi cho ông bà già này nghe chưa" Bà Năm xúc động nói, biết cọ gái lớn rồi còn phải đi làm nhưng bà có chút hơi buồn
" Ừm vậy con nhớ giữ gìn sức khỏe, nhớ phải thường xuyên gọi cho ông bà già này nghe chưa" Bà Năm xúc động nói, biết cọ gái lớn rồi còn phải đi làm nhưng bà có chút hơi buồn
" Con biết mà" Nhã Linh cười nói
Petter cũng đã xếp quần áo xong, cậu đang ngồi trước nhà ngắm cảnh
" mày mua vé hết chưa đấy?" Nhã Linh cẩn thận hỏi
" mua ba vé cho tao và hai con tao thôi, để mày ở lại, vừa lòng chưa" Petter thật sự quá mệt mỏi với sự lo xa của Nhã Linh
" mày mà để tao ở lại thử xem, tao sẽ ám mày cả đời này" Nhã Linh khoác lấy vai Petter
" Về thật à, không tiếc sao?" Petter nhàn nhạt hỏi, con bạn này của cậu chẳng lẽ mấy ngày qua chưa động lòng với Gia Luân
" Tiếc gì, có gì đâu mà tiếc " Nhã Linh quay mặt qua chỗ khác nói
" Không tiếc thì thôi, tại tao thấy chồng cũ của mày cũng ngon, bỏ uổng lắm đấy" Petter cười trêu chọc cô, cô đúng là chẳng biết yêu quý vẻ đẹp gì cả
" bắt đầu nói điên rồi đó, tao vô nhà đây" Nhã Linh đi vào nhà, ở đây một lát chắc cô sẽ không chịu nổi mất
Trưa này Lily và Lee không về, cô cũng không muốn ăn cơm đành vào phòng ngủ
Chiều đến Nhã Linh ngồi trước nhà, nhìn đồng ruộng, nhìn tất cả những gì gắn bó với tuổi thơ của cô, lại một lần nữa bỏ đi
" Mợ hai" Liên Nhi bước đến gần Nhã Linh sau đó ngồi xuống cạnh cô
" Nhi, lâu rồi không gặp" Nhã Linh vui vẻ nói, cô thật sự rất muốn nói chuyện với Liên Nhi và La Vy nhưng sợ họ sẽ nhắc đến Gia Luân, hỏi những câu mà cô không muốn nghe
" mợ hai giờ sống tốt chứ?" Liên Nhi vẫn như thế vẫn giành cho cô một sự tôn trọng nhất định
" Nhi, lâu rồi không gặp" Nhã Linh vui vẻ nói, cô thật sự rất muốn nói chuyện với Liên Nhi và La Vy nhưng sợ họ sẽ nhắc đến Gia Luân, hỏi những câu mà cô không muốn nghe
" tốt lắm, mà nhi đừng kêu tui là mợ hai nữa " Nhã Linh ngại ngùng nói, vì đối với cô hai từ mợ hai này không còn thích hợp với cô
" dù như thế nào thì mợ cũng là mợ của con, con quen rồi" Liên Nhi không muốn thay đổi thực sự không muốn
" ừm tùy Nhi" Cô cũng lười nói lại dù sao cô cũng đâu gặp nhiều nữa
" mà Nhi với Tèo cưới nhau khi nào vậy?" Nhã Linh hỏi cô thực sự chúc phúc cho họ, một mối tình kéo dài từ rất lâu, bắt đầu chỉ bằng tình cảm đơn phương nhưng thật sự họ đã trở về bên nhau.