" Dạ" Lee bỏ sách qua một bên, dù không muốn thì cũng phải đi dù sao nó cũng chỉ có một đứa em gái này
Cả hai chạy ra vườn chơi, Petter quay sang nhìn Nhã Linh " Ghê quá con quỷ, mày đừng gọi tao bằng cái giọng đây sợ thật"
Petter là thiếu gia của một gia đình giàu có nhưng cậu ấy lại bị gay
5 năm trước, Nhã Linh vừa bước xuống xe thì bị người ta giật đồ, mất hết tiền bạc, lang thang một mình ở một thành phố rộng lớn như vầy, cô thật sự vừa sợ vừa đói.
Cô ngồi trong công viên, nhìn mọi người hạnh phúc mà lòng cảm thấy trống vắng, hình ảnh Gia Luân cứ như thế hiện lên trong đầu cô.
Cũng chính lúc này, Petter đã đến bên cô, anh cũng không khá gì cô vừa bị người ta cướp hết tiền
" nè cô gái cô sao vậy?" Thấy bộ dạng tàn tạ này của Nhã Linh, Petter đành hỏi
" tôi....!tôi bị người ta giật đồ mất hết tất cả rồi " Không hiểu sao Nhã Linh cảm thấy khá yên tâm với người trước mặt cô kể cho Petter nghe
" Haizz xem ra cô cũng giống tôi, đều bị người khác lừa " Petter thở dài, không ngờ trong cảnh này anh cũng gặp được người cùng hoàn cảnh
" anh cũng bị lừa á?" Nhã Linh nhìn Petter hỏi
" sao lại là anh? phải là bà" Petter bĩu môi nói, Nhã Linh này cũng thật là nhìn người ta như này mà lại gọi là anh, đúng là chưa trãi sự đời
" bà...!bà cũng bị lừa á?" Nhã Linh gượng cười nói, cô không ngờ Petter là như vậy
" ừm thì đi chơi với trai ai mà ngờ nó lừa hết tiền của tôi, đúng là xui mà" Petter tức giận nói, cứ nghĩ gặp được người tốt ai mà ngờ
" kể ra hai chúng ta xui thật " Nhã Linh nói, đã nghèo còn xui nữa
" à cô tên gì?" Petter hỏi để tiện xưng hô
" Nhã Linh, còn anh...!à không bà?" Nhã Linh hỏi
" Petter, hân hạnh gặp cô" Petter đưa tay ra nhìn Nhã Linh mỉm cười
" hân hạnh gặp, mà bà là người nước ngoài à" Nhã Linh nắm lấy tay Petter hỏi
" ừm, là con lai, nhà tôi giàu lắm, số tiền mất kia cứ coi như là thí cô hồn đi " Petter lạc quan nói, đối với Petter tiền không là vấn đề, quan trọng là cậu muốn cảm nhận cuộc sống thôi
" mà nè, cô mới chuyển đến đây à" Nhìn bộ dạng quê mùa này của Nhã Linh, Petter liền đoán được ngay
" ừm, tôi mới vừa đến bà bị cướp luôn" Nhã Linh gật đầu nói
" kể ra thì cũng xui nhờ, mà thôi bà có muốn về nhà tôi không?" Petter rất thích Nhã Linh, tùy là lần đầu gặp nhưng trông cô cũng không phải dạng người toan tính như những người mà cậu đã gặp
" Ừm....!tôi..." Nhã Linh tuy cảm giác an tâm với Petter nhưng cô vẫn hơi lo
" yên tâm, tôi sẽ giúp bà rửa phèn, cuộc sống sau này rất tốt, nếu bà không tin thì có thể hỏi mọi người xung quanh đây ai cũng biết công ty nhà tôi cả" Đây là lần đầu tiên Petter muốn kết thân với một người đến vậy, có thể là do duyên số chăng
dù sao mình cũng không còn chỗ nào để đi, cứ đánh liều đại Nhã Linh nhìn Petter, cô suy nghĩ một lát rồi cũng đồng ý
Sau khi đưa Nhã Linh về nhà, ba mẹ Petter cũng rất thích tính cách của cô, rất thương cô, biết hoàn cảnh trước kia còn thương cô hơn
Nhã Linh ở đấy được một tuần thì phát hiện mình có thai, đứa bé chắc chắn là con của Gia Luân, có nghĩa tờ giấy khám kia chỉ là giả, là kế hoạch của Hàn Nhi, nhưng biết rồi thì sao? dù sao hai người họ cũng đã....!Cô chỉ còn cách âm thầm nuôi con
Vì Petter là gay nên ba mẹ Petter rất thương con của Nhã Linh, coi hai đứa như là cháu ruột của mình Lee tên thật là Gia Huy còn Lily tên thật là Nhã Hân, hai đứa từ bé đã rất ngoan, Petter cũng rất thích hai đứa trẻ này, không muốn chúng thiếu tình thương của ba nên câu tự nhận mình là ba của cả hai
Hai đứa trẻ rất thông minh biết Petter không phải là ba của chúng nhưng vẫn rất yêu thương Petter, chúng càng yêu thương mẹ của chúng hơn, đã hi sinh rất nhiều vì chúng
Bao năm qua cô vẫn thường xuyên liên lạc với gia đình cô, họ biết cuộc sống hiện tại của cô rất tốt nên cũng rất vui
Trải qua nhiều năm, cô luôn cố gắng quên đi Gia Luân, tự nhủ với lòng mình anh đang hạnh phúc bên người khác
trong bữa ăn
" Lily ăn đi con, dạo này ốm quá à" Mẹ Petter gắp thức ăn cho Lily, bà rất thích sự lạc quan của con bé, nhờ có con bé mà căn nhà này luôn tràn ngập tiếng cười
" không đâu, ốm mới xinh" Lily nói, con bé từ nhỏ đã được Petter chỉ rất nhiều về thời trang, người mẫu trên tạp chí rất ốm nên dần dần nó tự đưa ra một suy nghĩ là ốm mới xinh
" không đâu, cái đó là dành cho người lớn, mấy đứa bé phải mũm mĩm thì mới dễ thương, ăn đi nha" Mẹ Petter giải thích
" vậy hả? ok cảm ơn bà" Con bé nghe nói vậy liền ăn rất nhiều, đối với con bé đẹp luôn là tất cả.