Chương 727
Trước đó ở nhà họ An, khi Kế Chân vạch trần Ngọc Linh Lung, ông ta đã nói rằng Ngọc Linh Lung không chỉ là tình nhân bí mật trong nhiều năm của Lưu Triệt mà bà ấy đã sinh cho Lưu Triệt một cô con gái.
Lúc đó, Ngọc Linh Lung cũng không phủ nhận, còn nói bà ấy và Lưu Triệt là vợ chồng. Vậy đây là con gái của Ngọc Linh Lung?
Cha cô ta chính là Bắc Giang Vương Lưu Triệt?
Những chuyện xảy ra gần đây, Ngọc Linh Lung và Liễu Như Ngọc khiến Tần Thiên theo bản năng kiêng dè những người phụ nữ đẹp.
Người đứng trước mặt này không phải là vũ khí bí mật dùng để đối phó với mình chứ? Cho nên, hắn đã do dự.
“Tôi bảo anh vào, anh không nghe thấy sao?”
“Tôi có thể ăn thịt anh chắc?” Lưu Thanh Dao tức giận đi tới, muốn kéo Tần Thiên.
“Đừng động đậy!” Tần Thiên Hạ đề phòng theo bản năng, sát ý mạnh mẽ. Hắn cho rằng người phụ nữ này muốn ra tay với mình.
“Anh sao vậy?” Lưu Thanh Dao rùng mình trước sát khí đột ngột.
Khuôn mặt xinh đẹp của cô ta tái nhợt, nhìn Tần Thiên, trong đôi mắt to tròn chứa đầy vẻ sợ hãi.
Tần Thiên thở phào nhẹ nhõm, nhận ra là mình đã suy nghĩ quá nhiều.
Người trước mặt rõ ràng là một cô gái tay không tấc sắt căn bản không thể gây ra bất kỳ mối đe dọa nào cho bản thân.
Hắn có chút xấu hổ, từ khi nào mà mình lại trở nên hèn nhát như vậy, sau đó thở phào, kiềm chế sát khí, lúng túng nói: “Không sao.”
“Hoá ra là đại tiểu thư, cô đi trước đi.”
Khi Lưu Thanh Dao định thần lại, cô ta cảm thấy vừa rồi chỉ là ảo giác. Cô ta cong môi nói: “Thấy anh căng thẳng như vậy, nhất định là đã làm sai chuyện gì, sợ Lưu Triệt sẽ trừng phạt đúng không?”
“Đừng sợ, ông ấy là một người miệng hùm gan sứa.”
“Hừ, ngoài việc làm khó con gái mình ra, tôi thấy ông ấy không có bản lĩnh khác!”
“Đi, tôi sẽ làm chủ cho anh!”
“Đúng lúc, tôi cũng đang muốn tìm Lưu Triệt tính sổ!”
“Nếu hôm nay ông ấy không xin lỗi tôi, tôi sẽ không tên là Lưu Thanh Dao nữa!” Cô ta kéo tay Tần Thiên, giận dữ lao lên lầu.
Tần Thiên cảm thấy có chút kỳ lạ. Sao Lưu Triệt lại đắc tội với cô con gái bảo bối này, Lưu Thanh Dao thậm chí còn không gọi là cha.
Đúng như những gì hắn dự đoán, toàn bộ sức mạnh ngăn cản Lưu Triệt đều sử dụng ra bên ngoài còn toàn bộ toà Xung Tiêu này yên tĩnh và thanh bình, không có ai canh gác.
Khi lên lầu, cuối cùng hắn cũng nhìn thấy Lưu Triệt- Bắc Giang Vương uy danh hiển hách.
Vẻ ngoài này không tương ứng với những gì mà hắn tưởng tượng. Lưu Triệt nhìn có chút già, tóc mai đã bạc. Hơn nữa, sắc mặt của ông ta còn có chút xanh xao.
Khoảnh khắc ông ta lặng lẽ uống trà, giống như một vị trưởng lão tốt bụng, có khí chất của một người bậc trên.
Ngọc Linh Lung ngồi đối diện Lưu Triệt, khi nhìn thấy con gái mình cùng Tần Thiên đi lên, sắc mặt cũng có chút kỳ lạ nhưng bà ta không nói gì mà cúi đầu uống trà.