Chương 660
“Anh quen tôi?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông trước mặt, phát hiện càng nhìn càng quen mắt, sau đó cô đơn trong lòng cô trở thành hư không.
Người trước mặt chính là Lý Vệ Lâm mà cô muốn tìm!
Cô có tám phần nắm chắc có thể lôi kéo được Tương Tuấn Tài, còn lại là Lý Vệ Lâm và An Gia Thụ tương đối khó giải quyết, không ngờ Lý Vệ Lâm lại tự mình đưa tới cửa, thật là trời cũng giúp cô.
Lý Vệ Lâm vội tắt điện thoại, tươi cười rực sáng với Thịnh Hoàn Hoàn: “Cô chính là tiểu thư đứng đầu Hải Thành, rất ít ai không quen biết cô! Nhìn cô ngoài đời xinh đẹp hơn mấy tấm ảnh trên báo lá cải nhiều.”
“Vậy sao, cảm ơn khen ngợi.” Từ nhỏ đến lớn, Thịnh Hoàn Hoàn đã nghe được quá nhiều những lời khen này nên không có cảm giác gì, cô cười cười với Lý Vệ Lâm: “Thực trùng hợp, tôi cũng biết Lý Vệ Lâm tiên sinh, anh ngoài đời đẹp trai hơn trên giấy chứng nhận nhiều.”
Lý Vệ Lâm nghi hoặc: “Giấy chứng nhận?”
Thịnh Hoàn Hoàn thành thật nói: “Không dám giấu giếm, tôi từng điều tra anh, tập đoàn Thịnh Thế rất cần nhân tài như Lý tiên sinh.”
Mặt Lý Vệ Lâm từ từ trầm xuống, hoàn toàn không còn vui sướng như vừa rồi, anh ta nhún vai: “Vậy thật đáng tiếc, tôi không có ý định gì với Thịnh Thế, mẹ gọi tôi về nhà ăn cơm, Thịnh tiểu thư chúng ta không hẹn ngày gặp lại.”
“Không, anh nói sai rồi, chúng ta sẽ thường xuyên gặp mặt.” Thịnh Hoàn Hoàn đi đến bên cạnh Lý Vệ Lâm, ấn nút đi xuống cho anh ta: “Tôi đoán Lý tiên sinh tính xuống bãi xe đúng không?”
Mặt Lý Vệ Lâm hoàn toàn sầm xuống, giọng điệu cũng hoàn toàn thay đổi: “Thịnh tiểu thư chuẩn bị lì lợm la liếm sao, chiêu này sẽ tổn hại thân phận tiểu thư đứng đầu của cô.”
Đối mặt với câu trào phúng của Lý Vệ Lâm, Thịnh Hoàn Hoàn không giận mà cười: “Tôi vừa nghe nói anh rất chờ mong cuộc đua quốc tế, cho nên muốn đánh cược với anh.”
Từ tư liệu Nam Tầm điều tra được, Lý Vệ Lâm là người yêu thích đua xe, nhưng vì công việc bận rộn nên chỉ có thể coi đó là sở thích nghiệp dư, nhưng với kỹ thuật của anh ta thì làm tay đua chuyên nghiệp cũng không thành vấn đề.
Gia thế của Lý Vệ Lâm không tồi, tiền anh ta kiếm được cơ bản đều dùng cho xe, xe thể thao, xe đua, motor, cho nên anh là một fan đua xe cuồng nhiệt, hơn nữa còn là fans của Kim Thần.
“Đánh cược? Tôi không có hứng thú đánh cược gì với Thịnh tiểu thư.” Lý Vệ Lâm cười lạnh, không chút do dự mà từ chối, lúc này thang máy mở ra, anh ta đi vào rồi ấn ngay vào nút đóng, hiển nhiên không muốn để Thịnh Hoàn Hoàn tiếp tục đi theo.
“Lý tiên sinh thật sự không có hứng thú sao?” Trước khi thang máy đóng lại, Lý Vệ Lâm thấy Thịnh Hoàn Hoàn tự tin mỉm cười: “Đánh cược thắng thì có thể nhận Kim Thần làm thầy thì sao?”
Thang máy đóng lại, Thịnh Hoàn Hoàn đứng bên ngoài bắt đầu đếm, còn chưa đếm tới hai mươi thì Lý Vệ Lâm đã thở hổn hển xuất hiện trước mặt cô: “Đánh cược thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười đi vào thang máy, Lý Vệ Lâm tung ta tung tăng đi theo vào rồi gặn hỏi: “Đánh cược thế nào?”
Kim Thần là thần tượng của anh, có thể bái thần tượng làm thầy là chuyện anh tha thiết ước mơ, đương nhiên Lý Vệ Lâm không muốn bỏ lỡ.
Thang máy tới gara ngầm, Thịnh Hoàn Hoàn đi ra ngoài, nhìn nhìn vết trầy trên người Lý Vệ Lâm rồi nhìn lướt qua gara: “Để tôi đoán xem chiếc nào là xe của anh.”
Đánh giá một vòng ở khu vực lân cận, Thịnh Hoàn Hoàn ngừng trước một chiếc Halley màu bạc, xoay người nhìn về phía Lý Vệ Lâm: “Mới mua đúng không, sao lại thành như vậy?”