Chương 445
Phùng Việt gõ cửa tiến vào văn phòng giám đốc: “Boss, Cố Nam Thành tới.”
Lăng Tiêu cũng không kinh ngạc, không ít sản nghiệp của Hải Thành đều bị Lăng thị lũng đoạn, Cố thị muốn vực dậy thì chỉ có thể hợp tác với hắn.
Lăng Tiêu không nâng đầu mà nói: “Cho anh ta vào.”
Một lát sau, Cố Nam Thành dẫn thư ký của mình đi vào.
Lăng Tiêu vẫn vùi đầu làm việc, sắc mặt Cố Nam Thành hơi thay đổi: Ra vẻ ta đây thật.
Phùng Việt nghênh đón: “Cố tổng mời ngồi, Boss chúng tôi đang bận, gần đây công ty làm ăn quá tốt, đơn hàng quá nhiều, Boss thật sự lo liệu không hết, xin hai vị chờ một lát.”
Đây là ra oai phủ đầu bọn họ.
Cố Nam Thành cười cười: “Vậy Lăng tổng cứ làm việc đi, tôi có rất nhiều thời gian.”
Phùng Việt khom người, thu lại ý cười trên khóe miệng, lui đến bên cạnh Lăng Tiêu.
Cố Nam Thành tiếp nhận máy tính từ trong tay thư ký, bình thản ung dung xử lý công việc trong văn phòng của Lăng Tiêu, cả Phùng Việt cũng phải bội phục.
Cố Nam Thành chờ một hơi đến tận nửa giờ.
Lăng Tiêu xử lý xong tất cả hồ sơ trên bàn mới nhìn về phía Cố Nam Thành: “À, Cố tổng tới, anh xem, tôi bận quá nên quên mất.”
Tuy miệng nói như thế, nhưng trên mặt Lăng Tiêu không có chút áy náy nào, giọng nói cũng rất thản nhiên.
Cố Nam Thành cũng không giận, gã khép máy tính lại, tươi cười thân thiết nhìn về phía Lăng Tiêu: “Lăng tổng quá bận rộn, là tôi không mời mà tự đến làm phiền, lần này tôi tới là có vụ làm ăn muốn bàn với anh.”
Nói xong, gã nhìn về phía thư ký bên cạnh, thư ký lập tức đưa hồ sơ trong tay đến trước mặt Lăng Tiêu: “Đây là phương án của chúng tôi, mời Lăng tổng xem qua.”
Lăng Tiêu cầm lấy hồ sơ, đọc lướt qua nhanh như gió, đôi môi hơi nhếch lên: “Dự án không tồi, sao Cố tổng lại nghĩ đến chuyện hợp tác với Lăng thị?”
Cố Nam Thành thong dong nói: “Lăng thị là xí nghiệp dẫn đầu Hải Thành, có vô số độc quyền trong tay, cũng có con đường tuyên truyền không tồi, mà kỹ thuật của Cố thị chúng tôi cũng rất nổi trội, thương hiệu có danh tiếng tốt đẹp, hai công ty chúng ta hợp tác cùng tiến lên, chắc chắn là cục diện win win.”
Lăng Tiêu nghe xong thì buông hồ sơ trong tay xuống: “Cố tổng không biết rồi, trước mắt trên tay công ty chúng tôi cũng có dự án tương tự đang khai phá, tôi không nhìn thấy điểm gì nổi bật trong phương án của Cố tổng.”
Cố Nam Thành cười nói: “Lăng tổng nói đùa, nếu có dự án tương tự thì Lăng thị đã sớm thông báo khắp nơi rồi, không phải sao? Cần gì chờ tôi tự mình tới cửa?”
Ý của Cố Nam Thành là, nếu Lăng thị có dự án tương tự thì đã sớm giành trước, cho dù sau này có rất nhiều công ty noi theo, nhưng khi nhắc tới mọi người sẽ nói là của Lăng thị, đây là chênh lệch giữa bản gốc và bắt chước.
Nhưng Lăng Tiêu không công khai, chứng minh Lăng thị không có dự án tương tự, Cố Nam Thành rất chắc chắn điểm này, sở dĩ Lăng Tiêu nói như thế chỉ vì muốn đàn áp gã, tranh thủ được chia phần cao hơn mà thôi.
Hai ánh mắt giao nhau trên không trung, sắc bén, nhạy bén, mang theo sự sắc nhọn đấu trí đấu dũng, im lặng hình thành áp chế trong vô hình, cứ như nhìn một cái là có thể phân chia thắng thua.