Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 287




Chương 287

Nam bác sĩ không tiếp tục hỏi, chỉ lịch sự cười nói với Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi tên là Tề Lãng, là bác sĩ trị liệu của cô, có vấn đề gì cô cũng có thể tìm tôi.”

Nói xong, anh ta đưa danh thiếp cho Thịnh Hoàn Hoàn.

Thịnh Hoàn Hoàn đã loáng thoáng hiểu ý bác sĩ Tề, vì lễ phép nên cô nhận lấy danh thiếp, nhưng bác sĩ này không có ý rời đi, cô nhíu mày hỏi: “Bác sĩ Tề còn có chuyện gì sao?”

“À à, đã không có, Thịnh tiểu thư nghỉ ngơi cho khoẻ, có gì không thoải mái thì tìm tôi, trên đó có số điện thoại của tôi.”

Rốt cuộc cũng tiễn bác sĩ Tề đi được, Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng thở ra, cô sắp nghẹn hỏng rồi, rất muốn đi WC!

Nhìn dịch truyền còn lại một phần ba, Thịnh Hoàn Hoàn đành giơ bình lên đi WC, vừa xuống giường cả người đã loạng choạng, may mắn cô lập tức nắm lấy giường bệnh, nhưng dịch truyền lại rơi xuống mặt đất, máu nhanh chóng chảy ngược ra.

Thịnh Hoàn Hoàn hơi hoảng loạn, lúc này một bóng người đi nhanh vào từ ngoài cửa, nhặt cái chai trên mặt đất lên rồi nâng cao.

Là bác sĩ Tề vừa đi ra ngoài.

Trong lòng Thịnh Hoàn Hoàn có một tia thất vọng chợt lóe qua, cảm xúc tới nhanh mà đi cũng nhanh, cả cô cũng không biết mình đang thất vọng cái gì.

Lúc này, bác sĩ Tề lo lắng nhìn Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư, cô không sao chứ?”

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Chỉ hơi choáng váng thôi.”

“Choáng váng là hiện tượng bình thường, tôi đỡ cô ngồi xuống!”

Nói xong, Tề Lãng đưa tay về hướng Thịnh Hoàn Hoàn, đỡ cô ngồi xuống mép giường.

Không biết có phải ảo giác của Thịnh Hoàn Hoàn hay không, cô cảm thấy bác sĩ này đang sờ tay cô.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn người đàn ông hào hoa phong nhã trước mặt, nghĩ thầm chắc anh ta không phải cố ý, chỉ vô tình cọ qua tay cô.

Thịnh Hoàn Hoàn không muốn nghĩ xấu cho người khác, đặc biệt đối phương còn là nhân viên y tế cứu người.

Nhưng ngay sau đó, bác sĩ Tề lại ngồi xuống bên cạnh cô, tay còn đặt sau lưng cô nhẹ nhàng vỗ vỗ, giọng nói đặc biệt dịu dàng: “Hiện tại có phải cảm thấy khá hơn nhiều không?”

Thân thể Thịnh Hoàn Hoàn cứng đờ: “Bác sĩ Tề, xin tự trọng.”

Tề Lãng không cho là đúng: “Chắc Thịnh tiểu thư là người ngoài tỉnh, một mình tới Hải Thành phấn đấu, có phải rất mệt hay không?”

Đây hoàn toàn là kịch bản của tra nam, Thịnh Hoàn Hoàn muốn nghe xem anh ta sẽ nói ra “Trò cười” gì.

Tề Lãng nghĩ Thịnh Hoàn Hoàn trầm mặc là cam chịu, tiếp tục nói: “Cô gái xinh đẹp như Thịnh tiểu thư nên được đàn ông cẩn thận nâng niu trong tay che chở, sống như công chúa, mua túi xách và quần áo tùy thích.”

Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Hiện tại thu nhập của bác sĩ đều cao như thế sao?”

Tề Lãng tràn đầy tự tin, ngón tay làm càn vuốt vuốt sau lưng Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh tiểu thư có điều không biết, tôi là người địa phương, gia đình có mấy toà nhà và mấy cửa hàng cho thuê, mỗi tháng chỉ thu tiền thuê thôi đã có mười mấy vạn, mỗi năm trong nhà còn được chia không ít chia hoa hồng, làm bác sĩ chỉ là hứng thú cá nhân, hơn nữa tôi nói cho cô biết, rất nhanh tôi sẽ được thăng chức lên thành trưởng khoa.”

Thịnh Hoàn Hoàn nhướng mày: “Phải không, mạo muội hỏi bác sĩ Tề, anh lái xe gì, tài khoản ngân hàng có mấy con số, đứng tên bao nhiêu bất động sản?”