Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 172




Chương 172

Nghe xong những lời nói của Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương, mọi người cảm thấy nếu đúng như họ nói thì Trần Phỉ Phỉ cũng coi như trọng tình trọng nghĩa.

Dù sao Vũ Yến đã không bằng trước kia, nếu hợp đồng đã đến kỳ thì Trần Phỉ Phỉ hoàn toàn có quyền lựa chọn tiền đồ tốt hơn, nhưng cô ta còn ở Vũ Yến thêm nửa năm, vậy xem như đã rất có lương tâm.

Hơn nữa Lý Tinh Vũ đã chết, Trần Phỉ Phỉ không thể vì tình cảm ngày trước với anh mà phải ở lại Vũ Yến cả đời đúng không?

Lúc này Lý Hưng Hoài không thể nhịn được mà cả giận nói: “Trần Phỉ Phỉ, cô đừng quên, lúc trước cô tới được Vũ Yến là vì quan hệ với Tinh Vũ, hai năm trước cô chỉ là một tay mơ không có tiếng tăm gì, nếu cô không hứa hẹn với tôi sẽ vĩnh viễn ở lại Vũ Yến thì tại sao tôi phải tốn nhiều tâm huyết và tiền tài như vậy để bồi dưỡng cô?”

“Tôi dồn hết mọi thứ bồi dưỡng cô, hơn nữa không yêu cầu cô sửa đổi hợp đồng trước đó là vì cô đã nói sẽ thay Tinh Vũ chăm sóc tôi, tôi tin tưởng cô nên mới bồi dưỡng cô như con gái ruột của mình, cô xem hợp đồng của người khác đi, có ai kỳ hạn chỉ có hai ba năm không?”

Mọi người vừa nghe Lý Hưng Hoài nói thì lại cảm thấy rất có lý.

Ai đều biết, bồi dưỡng một tay đua xuất sắc cần một số tiền kếch xù trên trời, bỏ vào càng nhiều thì đoàn xe yêu cầu ký hợp đồng càng dài, dù sao đoàn xe cũng phải gánh vác nguy hiểm rất lớn.

Loại hợp đồng chỉ có hai ba năm như Trần Phỉ Phỉ không tồn tại trong đoàn xe loại nhỏ, dù sao lợi nhuận và đầu tư chênh lệch quá lớn.

Muốn hợp đồng ngắn hạn, trừ phi bạn đã là tay đua minh tinh, tự mang theo đầu tư vào đội, hợp đồng như vậy đều ký theo năm.

Còn có một loại chính là tay đua trả phí, tự bỏ vốn bỏ tiền, muốn ký bao lâu thì ký, nhưng bình thường loại này đều là người yêu thích nghiệp dư, hơn nữa còn là người giàu lắm tiền.

Giống như Lý Hưng Hoài đã nói, hai năm trước Trần Phỉ Phỉ chỉ là một tay mơ, nếu không được Lý Hưng Hoài giúp đỡ thì cô ta không có khả năng quật khởi nhanh như vậy.

Nhưng Lý Hưng Hoài và cô ta không thân không thích, nếu không phải cô ta hứa hẹn sẽ vĩnh viễn ở lại đoàn xe Vũ Yến thì ông sẽ không tốn nhiều tiền tài và tâm huyết như vậy để đi bồi dưỡng cô, dù sao người ta cũng không phải ngốc.

Cẩn thận nghĩ lại, mọi người liền biết là ai đang nói dối.

Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Trần Phỉ Phỉ, đáy mắt có chút trào phúng, xem ra tính tình cô ta vẫn như ngày xưa, chẳng thay đổi chút nào cả.

Thịnh Hoàn Hoàn biết rõ cách làm người của hai chị em Trần Phỉ Phỉ và Trần Do Mỹ này nhất, bởi vì trước kia bọn họ không ít lần qua lại với nhau.

Điều kiện của Thịnh gia rất khá giả nên đã trở thành đối tượng cho các thân thích ăn bám.

Mà Thịnh Xán là người lương thiện, lại là cháu đích tôn ba đời, nhưng ông không có anh chị em gì, cho nên có thể giúp được thì luôn giúp đỡ đám thân thích bà con này.

Hai anh em Trần Văn Hưng và Trần Văn Huy là con trai của anh của bà ngoại Thịnh Hoàn Hoàn, mấy năm nay cả Trần gia đã nhận không ít ân huệ của Thịnh gia.

Từ tiểu học đến cấp ba, Trần Do Mỹ và Trần Phỉ Phỉ thường xuyên đến Thịnh gia chơi, cho nên Thịnh Hoàn Hoàn biết rõ cách làm người của họ nhất.

Lúc trước Thịnh Hoàn Hoàn cũng biết Trần Phỉ Phỉ tiếp cận Lý Tinh Vũ vì nhìn trúng tên tuổi như mặt trời ban trưa của Lý Tinh Vũ.