Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 1188




Chương 1188

Lệ Hàn Ti không rõ vì sao Triệu Giai Ca lại nhảy với Diệp Sâm, chỉ có hai phút mà cô ta cũng không thể chờ sao?

Hình như cô ta quên mất hiện tại anh ta là vị hôn phu của mình.

“Triệu Tiểu thư, vị hôn phu của cô trông có vẻ không vui lắm.” Diệp Sâm dẫn Triệu Giai Ca tới gần Đường Nguyên Minh và Thịnh Hoàn Hoàn.

Diệp Sâm làm như vậy rất hợp ý Triệu Giai Ca, cô ta vừa nhảy múa vừa nói với Diệp Sâm: “Chỉ là nhảy một bài thôi, Lệ Hàn Ti còn chưa nhỏ mọn đến mức này, xin Diệp tiên sinh tập trung một chút.”

“Được.” Diệp Sâm nhếch môi mỏng lên, tốc độ bỗng tăng vọt.

Cũng may Triệu Giai Ca có cơ sở vũ đạo vững chắc nên có thể đuổi theo tốc độ của anh, cô ta thán phục kỹ năng nhảy và sức mạnh của Diệp Sâm, trong lòng lại cực kỳ thỏa mãn.

Bạn nhảy như vậy có thể giúp cô ta phát huy tất cả tiềm năng.

Thời khắc này Triệu Giai Ca đã trở thành tiêu điểm đáng chú ý nhất sân nhảy, đám người trầm trồ trước dáng múa của cô ta: “Không hổ là tài nữ Hải Thành, đồ đệ của Văn Phương, nhảy thật tốt, khó trách lại được cúp Hoa Đào mời.”

Triệu Giai Ca nghe bốn phía tán dương thì khóe miệng lộ ra một nụ cười kiêu ngạo, ngay vào lúc cô ta tùy ý xoay tròn thì Diệp Sâm lại đột nhiên buông tay.

“A…” Biến cố đột ngột này làm Triệu Giai Ca không khắc chế được mà sợ hãi thét lên.

Mà sau khi Diệp Sâm buông Triệu Giai Ca ra thì lại kéo tay của Thịnh Hoàn Hoàn một cái, đồng thời đẩy Triệu Giai Ca mặt mày trắng bệch qua chỗ Đường Nguyên Minh.

Diệp Sâm tinh ranh mà cười một tiếng với Đường Nguyên Minh: “Đường tổng, đổi bạn nhảy với anh nhé.”

Đường Nguyên Minh muốn ngăn cản đã không kịp, nhìn người phụ nữ nhào về hướng mình, anh bình tĩnh lui về phía sau mấy bước.

Đám người hít hà một hơi rồi nhìn Triệu Giai Ca chật vật té ngã xuống đất trước mắt họ, một tiếng hét thảm truyền đến từ sâu trong cuống họng của Triệu Giai Ca: “A…”

Triệu Giai Ca ngã thậtmạnh xuống đất, thân thể đập lên mặt đất cứng rắn làm cô ta đau đến nghiến răng nghiến lợi.

Nhưng so với sự chật vật hiện tại của cô ta thì đau đớn trên người không đáng kể chút nào, làm cô ta không chịu nổi nhất chính là phản ứng của Đường Nguyên Minh.

Dù chỉ là một người xa lạ thì dưới tình huống vừa rồi cũng sẽ đưa tay kéo cô ta một cái, huống chi họ đã từng triền miên như vậy.

“Giai Ca.” Lệ Hàn Ti đẩy đám người ra, xông lên trước đỡ Triệu Giai Ca lên: “Ngã đau ở đâu, anh đưa em đi bệnh viện.”

Triệu Giai Ca làm như không thấy Lệ Hàn Ti tràn đầy lo lắng, cô ta hận thù nhìn về phía Diệp Sâm: Người đàn ông này đang chơi cô ta.

Tiếp đó cô ta lại nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn bên cạnh Diệp Sâm, sắc mặt càng khó coi: Cô ta nên sớm nghĩ đến, người đàn ông này là cùng một bọn với Thịnh Hoàn Hoàn.

Là tiện nhân Thịnh Hoàn Hoàn này liên hợp với Diệp Sâm sỉ nhục cô ta!

Diệp Sâm và Thịnh Hoàn Hoàn cũng ngừng lại vì biến cố này.

Diệp Sâm cũng không ngờ Đường Nguyên Minh lại lạnh lùng như vậy.

Dù sao Triệu Giai Ca cũng là một cô gái yêu kiều, đã đưa đến trước mặt anh mà lại không biết thương hương tiếc ngọc như thế, thật là máu lạnh vô tình mà!

Diệp Sâm chỉ vào Đường Nguyên Minh mà giải thích với Triệu Giai Ca: “Xin lỗi, tôi không nghĩ tới anh trai này lạnh lùng như vậy.”

Bốn phía truyền đến tiếng cười trầm thấp.