Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu

Chương 112




Chương 112

Không ai khống chế được sự cố, tất nhiên Thịnh Hoàn Hoàn sẽ không trách Lăng Kha: “Cậu với Lệ Hàn Ti là chuyện gì?”

Khuôn mặt Lăng Kha đỏ lên, vừa thẹn vừa mừng: “Chính là vào bữa tiệc thân cận đêm hôm đó ở Lăng gia, rượu của Hàn Ti bị người ta động tay chân, tớ trùng hợp gặp phải, tụi tớ… Tụi tớ đã phát sinh quan hệ.”

Lúc này Thịnh Hoàn Hoàn mới nhớ đến, đêm đó Lệ Hàn Ti và Lăng Kha cũng có mặt, nhưng cô không nhìn thấy bọn họ, không ngờ họ đã ở bên nhau.

“Các cậu làm ở Lăng gia?”

“Không phải, làm sao có thể, lúc đầu tụi tớ định đi khách sạn, nhưng trên đường Hàn Ti thực sự nhịn không được, ngay trên xe…”

“Dừng lại, không phải là được.” Thịnh Hoàn Hoàn vội vàng ngăn Lăng Kha nói tiếp: “Cho nên hiện tại cậu và anh ta có quan hệ gì?”

Thịnh Hoàn Hoàn không thích Lệ Hàn Ti, cô luôn cảm thấy người đàn ông này rất giả dối, tính tình Lăng Kha trời sinh đơn thuần ngay thẳng, cô vẫn luôn không đồng ý Lăng Kha quen Lệ Hàn Ti, không nghĩ tới vẫn xảy ra chuyện.

Trên mặt Lăng Kha tràn đầy thẹn thùng: “Chính là bạn trai bạn gái, mấy ngày nay tớ luôn đi với ảnh, Hoàn Hoàn, tớ cảm thấy mình như đang nằm mơ, không biết phải thật không, cậu mau véo tớ xem.”

Nhìn Lăng Kha như vậy, Thịnh Hoàn Hoàn không đành lòng nói thêm cái gì.

Lăng Kha trúng độc của Lệ Hàn Ti, đã sớm trầm luân, hơn nữa không phải dạng bình thường, cô muốn kéo cũng kéo không trở lại.

Chỉ mong cô ấy có thể luôn vui vẻ như vậy!

Thịnh Hoàn Hoàn véo véo gương mặt xinh đẹp của Lăng Kha: “Không phải cậu đang nằm mơ, chúng ta nên ra ngoài, đừng để Hàn Ti của cậu đợi lâu.”

Lăng Kha nhíu khuôn mặt lại: “Hoàn Hoàn, nếu không cậu trở về đi, tránh khó chịu vì gặp phải đôi tiện nhân kia.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười cười: “Không có gì, cũng nên đối mặt, hơn nữa người sai không phải tớ, vì sao tớ phải trốn tránh bọn họ?”

Trở lại phòng lần nữa, Thịnh Hoàn Hoàn trực tiếp bỏ qua Mộ Tư và Bạch Tuyết, ngồi xuống bên cạnh mẹ con Nam Tầm.

Tiểu Hoan Hoan đã lâu không gặp lập tức dính lấy cô, ngọt ngào kêu lên: “Dì, Hoan Hoan rất nhớ dì.”

“Dì cũng rất muốn Hoan Hoan.” Thịnh Hoàn Hoàn ôm lấy cô bé, hôn một cái lên khuôn mặt nhỏ mũm mĩm.

Cố Hoan Hoan trông rất giống Nam Tầm, là một cô bé xinh đẹp.

Nam Tầm trêu ghẹo: “Hoan Hoan vừa nghe em cũng tới thì mừng rỡ nói nhỏ mãi bên tai chị, làm người mẹ này thật đố kị.”

Lúc này, cô bé lập tức chui vào trong ngực Nam Tầm, hôn một cái lên mặt cô, bập bẹ mà nói: “Manh Manh thích dì nhưng cũng rất yêu mẹ.”

Nam Tầm dở khóc dở cười: “Bé con lém lỉnh này.”

Thịnh Hoàn Hoàn cười nói: “Còn không phải giống chị.”

Mộ Tư nhìn Thịnh Hoàn Hoàn cười duyên dáng, sau khi đi ra từ toilet, cô không có liếc anh ta lấy một cái, triệt để không nhìn anh.

Trong lòng cô nhất định đã hận anh cùng cực!