CÔ VỢ CỦA ÔNG TRÙM ÂU MỸ
#Chương_47: Bá Đạo Như nhau
Cô ta nhìn cô bằng ánh mắt khinh thường giọng điệu đầy mỉa mai nói. Cô chợt nhìn cô ta ánh mắt lóe lên tia lạnh lùng. Gia đình cô ta như thế nào chứ? Có hơn được Tiểu Ngạn của cô không?
- " Tôi cho cô biết làm người đừng quá tự cao". Chân Ân nhìn cô ta lạnh lùng nói.
- " Tôi tự cao thì đã làm sao?". Cô ta nhìn Chân Ân khinh thường nói.
Cô vừa định lên tiếng thì từ cửa chính đi vào một nhóm người. Hai người đàn ông đi đầu tiếp theo đó là 2 người đàn ông khác đi theo sau.
Cả cái trung tâm mua sắm đột nhiên im lặng. 2 người đàn ông đi đầu chẳng mấy chốc trở thành điểm chú ý của mọi người.
Một người đẹp theo kiểu nhã nhặn thanh lịch. Một người đẹp theo kiểu bá vương vừa lạnh lùng vừa kiêu ngạo. Cả người họ quả thật là bạn thân không sai.
Đúng người vừa vào là Chủ Tịch của Tần Gia lớn nhất nhì thế giới. Và người đi cạnh anh không ai khác là Chủ Tịch của Hạ Gia - Hạ Khải Phong.
- " Quân, anh xem cô ta gây sự với em". Cô ta vừa thấy anh liền chạy tới chổ anh ôm ngan người anh. Những người ở gần đó cũng thấy chướng mắt vì cô ta vừa ăn cướp vừa la làng. Nhưng vì người bên cạnh cô ta là một nhân vật rất có tiếng nên đành im.
-" Cút". Anh lạnh lùng liếc nhìn cô ta. Cô ta thấy vậy liền rút tay lại hóng hách nhìn cô.
Cơ mà sự đắc ý của cô ta chưa bao lâu thì anh đã sảy bước đến chổ của cô. Vừa định ôm cô vào lòng thì cô đã vội tránh đi cái ôm của anh.
-" Đừng đụng vào em". Cô lạnh giọng nói ánh mắt sắt bén liếc nhìn cô ta.
Anh nhíu mày nhìn cô theo ánh mắt cô nhìn về phía cô ta. Lúc này anh mới hiểu ý của cô là gì.
-"Áo cho anh". Anh lại gần chổ cô phà hơi nóng vào cổ cô khiến cô bất giác rụt cổ. Bàn tay cũng nhanh chóng lấy chiếc áo đưa cho anh. Anh nhận lấy rồi đi vào phòng thay đồ.
Một lúc sau anh đi ra trên người đã thay chiếc áo sơ mi và quăng bỏ chiếc áo vest. Lúc này anh chỉ mặc một chiếc áo sơ mi trắng của Thom Browne, quần tây ban nảy và kèm đôi giày da màu đen.
- " Quân anh cô ta là ai?". Cô ta nhìn anh chỉ tay về phía cô.
-" Tôi là người có thể dùng khí oxi cả đời này để hôn anh ấy". Nói rồi cô nhón chân hôn môi anh.
-" Nghe rõ rồi chứ?". Anh liếc nhìn cô ta.
- " Tôi- Mạc Thiên An sẽ cho cô trả giá". Cô ta nói rồi nhìn chằm chằm vào cô.
-" Tôi không muốn ngày mai phải thấy công ty của Mạc Thiên Lâm trên thị trường nữa. Minh Khiêm gì quyết chuyện này". Anh nói rồi ôm ngang thắt lưng cô nhìn cô ta.
- " Vì cô ta nên anh mới không muốn kết hôn với em?". Nghe anh nói vậy cô ta chợt thấy lo lắng. Nếu không phải vì anh không đồng ý thì có lẽ cô ta và anh sắp kết hôn rồi cũng nên. Nhưng nay vì cô mà anh lại đối xử với cô ta như vậy thật sự cô ta không cam tâm.
-" Tôi đã nói người có thể ở cạnh Tiểu Ngạn và dùng oxi cả đời này hôn anh ấy chỉ có một mình tôi. Cô không nghe sao?". Cô lạnh lùng nói ánh mắt không một tia cảm xúc nhìn cô ta.
Trong lòng cô tự hỏi có cần mặt dày như vậy không? Muốn làm con giáp thứ 13 sao?
- " Quân là của tôi cô muốn cướp anh ấy sao? Đừng hòng". Cô ta liếc nhìn cô nói.
#Chát
Một tiếng tát tay vang lên. Không sai người bị đánh là cô ta và người ra tay là cô.
-" Tôi cảnh cáo cô. Tần Ngạn Quân chỉ dùng hơi thở và mạng sống của anh ấy để yêu thương tôi. Cấm cô tới gần anh ấy nếu không đừng trách tôi". Nói rồi ôm dựa vào người anh.
Thấy vậy anh liền bế cô lên theo kiểu công chúa. Cuối xuống khẽ hôn sâu vào đôi môi anh đào của cô. Anh khẽ nhá vài cái sau đó đi ra ngoài.
-" Tên tôi chỉ có Y Y được gọi". Đi ngan cô ta anh lạnh giọng nói rồi liền cùng cô đi nhanh ra xe.
-" Bá đạo như nhau". Hạ Khải Phong nhìn sang Chân Ân rồi nói. Chân Ân cũng gật đầu đồng tình sau đó cũng đi nhanh theo anh. Hạ Khải Phong cùng hai tên kia cũng vội đi theo.
Không ngờ có lúc Lạc Y cũng bá đạo như vậy? Liệu đây có phải là gần mực thì đen hay không?