Bố mẹ anh đang đi du lịch nghe tin mình chuẩn bị có cháu bế lập tức mua vé máy bay về nhanh nhất, nhưng lại không có chuyến nào về nước nhanh chóng cả, việc về để chào cháu nội không thể không chậm trễ cho nên ông Hoắc đã thuê hẳn chiếc máy bay riêng để bay về nước.
Bố mẹ anh đã chờ tin này lâu rồi, nên rất muốn nhanh chóng về nước gặp con dâu và cháu nội.
Hoắc Liên Hàn nghe bố mẹ nói đã lên máy bay về nước, anh liền tức tốc gọi cho Ninh Ninh và hai người cùng ra sân bay đón.
Vừa đáp máy bay xuống, cả chiếc máy bay chỉ có hai ông bà già bước xuống làm cho cả sân bay phải choáng ngợp bởi sự chịu chơi này.
Vừa ra bên ngoài, bà Hoắc thấy con dâu đã vội phi nhanh đến ôm lấy cô, rồi cuối người chào đứa cháu trong bụng.
“Chào cháu nội của bà nha, bà nhớ cháu quá!"
“Mẹ à, đứa bé còn chưa thành hình nữa!" Anh nhìn mẹ của mình bất lực.
“Mày thì biết cái gì, mẹ phải làm quen với cháu mẹ trước khi nó quen người khác!"
Triệu An Ninh cười mỉm, đứa bé còn chưa thành hình bà nội lại sợ đứa bé ở bên trong sẽ quen người khác.
“Chúng ta lại gặp nhau rồi!" Ông Hoắc tiến đến chào đứa con trai với phong cách bá đạo, cái chào nhau của tuổi trẻ bằng cách đập tay.
“Bố mẹ cũng chịu chơi nhỉ, thuê hẳn cả chiếc máy bay chỉ để bay về chào đứa cháu chưa thành hình thôi sao?"
“Tại nhiều tiền quá cũng không biết làm gì!"
Cũng phải, nhiều quá cũng chả biết làm gì, không biết tiêu thế nào, nhiều tiền quá cũng khổ!
“Ở ngoài này nóng, chúng ta vào trong xe chở mát!"
“Được rồi, con dâu con đi cẩn thẩn thôi!"
Trước chưa có cháu Hoắc Liên Hàn cũng đã bị chính bố mẹ ruột của mình cho ra rìa, bây giờ có cháu anh bị ra rìa nặng trong chính ngôi nhà của mình.
“Ninh Ninh, con mau lại đây ăn táo đi!" Bà Hoắc gọt táo
“Vâng, bố mẹ cứ để con tự nhiên!"
“Mẹ gọt táo sao? Cho con miếng!"
Hoắc Liên Hàn đưa tay muốn lấy một miếng táo được gọt sẵn trong dĩa, nhưng một bàn tay đã đã đánh cào tay anh.
“Gọt cho con sao? Cái này là để cho con dâu và cháu nội của mẹ ăn!"
“Sao mẹ lại lỡ đánh con cưng của mình vậy? Con cũng không thèm ăn!" Anh quay ngoắt đi, quay tay ngồi nhìn ra chỗ khác
“Anh ăn của em cũng được!" Cô đưa miếng táo trên tay cho anh.
“Em ăn đi anh không thèm, hứ! !"
“Kệ nó, để cho nó dỗi con không cần dỗ!"
Anh dỗi quyền của anh còn có người dỗ hay không thì không biết được.
Để xem anh dỗi được bao lâu.
Tất nhiên là chưa được hai giây rồi!
“Anh sẽ ăn nó!"
Cuối cùng cũng chịu lấy miếng táo trên tay cô đút vào miệng.
______________
Mang thai lần này Triệu An Ninh không còn chịu chứng của việc ốm nghén nữa thay vào đó là sự vui vẻ, cô ăn được tất cả mọi thứ nhưng chỉ có điều lần này Hoắc Liên Hàn không phải là người lo cho cô mà bây giờ cô là người lo lại cho anh.
Ốm nghén của cô đã bị chuyển sang cho anh, Triệu An Ninh cũng đã đi cùng anh đến bệnh viện kiểm tra bệnh viện bác sĩ kiểm tra lại cười.
“Việc chồng ốm nghén thay vợ là việc hết sức bình thường luôn diễn ra ở các cặp vợ chồng tương khác nhau, do người chồng quá quan tâm đến vợ và đứa con chào đời mới như vậy, và việc ốm nghén thay vợ sẽ diễn ra trong Tam Cá Nguyệt thứ nhất và thứ ba, nên hai vị yên tâm.
"
Nghe bác sĩ nói hai người cũng đã hiểu được sự việc.
Do cũng đa dạng từng chứng kiến việc vợ ốm nghén nên anh bây giờ nghén thay cũng đã biết được những phương pháp giảm nghén.
“Anh không sao chứ?"
“Anh không sao, chỉ là hơi mệt mỏi thôi!"
Nhìn sắc mặt anh cô lại càng lo hơn, bây giờ mới biết cảm giác lo lắng khi nhìn đối phương nghén là thế nào?
Nhưng như thế vẫn không làm cho tình cảm của hai người bị rạnh nứt.
Hai người vẫn vui vẻ với đứa con này.
Đang đi ra khỏi bệnh viện lại bắt gặp phải Bạch Huyền Y trong phòng bệnh bước ra.
Thấy hai người liền nhanh chân lại hỏi thăm.
“Nghe nói hai người có tin vui sao?"
“Sao anh biết anh quá vậy?"
“Anh giờ mới biết là muộn rồi, bây giờ chuyện phu nhân Hoắc thị có bầu đã chiếm hết dư luận trên mạng rồi!" Bạch Huyền Y cười.
“Vậy sao?"
Triệu An Ninh tỏ ra ngạc nhiên có lẽ là do lười lướt và cập nhật tin tức nên cô cũng không biết.
“ Liên Hàn, trông cậu mệt mỏi quá vậy? Hay là mắc bệnh ốm nghén thay vợ rồi!"
Bạch Huyền Y ý trêu đùa nhưng khi nhận lại được câu trả lời là gật đầu liền giật mình là lùi ra xa mấy bước.
“Cậu thật sự là! là! đang ốm nghén thay Ninh Ninh sao?"
“Có gì mà cậu hoảng loạn quá vậy, sợ tôi lây bệnh sao?"
“Không phải, một người lạnh lùng mắc bệnh sạch sẽ nặng lại đi ốm nghén thay vợ thì xem ra trời đã sắp sập rồi!"
Bạch Huyền Y không tin nổi một người lạnh lùng lại bá đạo đặc biệt không bao giờ tiếp xúc nữ giới quá một lần, vậy mà lại có thể tương khắc với vợ.
Xem ra tình yêu của anh người thật đậm đà và chất lượng.
Không bù cho mình và Tô Diễm, sau bữa đó liền không thể gặp nhau.
“Tôi đưa vợ về đây, ở bên ngoài đây rất nóng sẽ ảnh hưởng đến đứa bé!"
Không để Bạch Huyền Y đáp lại anh đã cùng cô ra đến xe, khi Bạch Huyền Y phản ứng sau khi nhớ ra chuyện hôm đó với Tô Diễm thì hai người đã lên xe đi mất.
Ngưỡng mộ quá đi!
Bạch Huyền Y ngưỡng mộ tình cảm say đắm của hai người, có cãi nhau cũng chỉ vài giây lại làm lành không giống như mình là Tô Diễm.
“Không được, phải gọi cho em ấy mới được, không để Hoắc Liên Hàn vượt mặt được!"
Hoắc Liên Hàn đương nhiên là hơn Bạch Huyền Y trong việc yêu đương là đương nhiên rồi.
Hơn chỗ đã có vợ là nắm chắc phần thắng rồi.
“Anh thấy trong người thế nào rồi, có thấy khó chịu chỗ nào không?"
Ngồi trong xe về biệt thự cô quan tâm hỏi.
“Rất là khó chịu!"
“Chỗ nào, anh mau nói cho em biết!"
“Chỗ này!" Hoắc Liên Hàn cầm tay cô đưa lên ngực của mình.
“Chỗ này của anh đập nhanh quá!"
“Cái anh này, nó vẫn đập bình thường mà!" Cô đập nhẹ vào vai anh.
“Anh không chọc, đập nhanh vì hôm nay vợ anh rất xinh!"
Lại dẻo miệng, nhưng cô lại thích tính dẻo miệng đó của anh.
Vừa về đến nhà Triệu An Ninh lại ngạc nhiên bởi cảnh tượng trước mặt, rất nhiều người đang đi ra đi lại để chuyển đồ gì đó, cô tiến đến hỏi một nhân viên mới biết bố mẹ chồng cô đang cho người đến dọn dẹp một căn phòng ở biệt thự của anh, để cho cháu nội một căn phòng chơi.
“Mẹ à, không cần phải chuẩn bị từ bây giờ đâu!"
“Chuẩn bị nếu không sẽ muộn, mẹ chờ ngày nghe tin con có con đã rất lâu rồi!"
Cả căn phòng chứa đầy đồ chơi và được trang trí rất dễ chịu phù hợp cho nam và nữ.
Bây giờ cô mới mang thai được một tháng đã như một bà hoàng trong một căn biệt thư xa hoa vậy!
Bà hoàng được cưng chiều nhất mọi thời đại.
Bà hoàng của vui chúa.
Anh nưng cô như nưng trứng còn bố mẹ chồng lại hứng cô như hứng kim cương vậy.
Ninh Ninh là một bà hoàng duy nhất ở trong biệt thự cần được nưng nịu.