Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 926




Chương 926

Đau, thật sự rất đau, bởi vì Tô Khiết đang trong trạng thái say rượu nên không biết khống chế sức lực, cô hoàn toàn cắn thật, hơn nữa không không chế được sức lực cho nên thật sự rất đau.

Nhưng mỗi lần cô cắn anh thì môi cô dán lên da thịt anh, cảm giác đó làm cho Nguyễn Hạo Thần càng phát điên.

Môi Tô Khiết lại rơi xuống da thịt của anh, lần này lại ở vị trí nhạy cảm nhất của cậu ba Nguyễn.

“Tô Khiết.” Cả người Nguyễn Hạo Thần cứng đờ, khi môi cô môi rơi xuống chỗ đó thì giống như có dòng điện chạy qua, nhanh chóng truyền khắp cả người, anh không nhịn được mở miệng gọi cô, giọng nói rõ ràng mang theo nghẹn ngào. Anh muốn ngăn cản cô, lúc trước anh luôn không ngăn cản cô, mặc kệ cho cô cắn, nhưng hiện tại…

Nhưng cuối cùng anh vẫn không đành lòng dùng sức đẩy cô ra, lúc anh thoáng do dự thì Tô Khiết đã cắn tiếp. Thật ra Tô Khiết cắn nửa ngày nên đã mệt mỏi, cũng không dùng sức như trước, cho nên lần này cũng không quá đau, nhưng cô cắn làm cho Nguyễn Hạo Thần suýt nữa mất khống chế.

Anh vốn chỉ cần đụng vào cô thì sẽ không nhịn được mất khống chế, huống chỉ hiện tại cô cắn anh như vậy, còn cắn ở vị trí nhạy cảm nhất của anh.

Nhưng Tô Khiết không hề phát hiện, lúc này cô cũng không ngẩng đầu, môi lướt qua da thịt của anh, lại đổi chỗ khác cắn tiếp.

Lúc này Tô Khiết cắn đến mệt mỏi, cho nên lúc này sức lực càng nhẹ nên không thể coi như là cắn, ngược lại giống như một loại khiêu khích.

Hơn nữa hiện tại cô cũng không ngẩng đầu, môi lướt qua da thịt anh hết lần này đến lần khác làm cho Nguyễn Hạo Thần cảm giác mình sắp chết mất.

Cậu ba Nguyễn đột nhiên nghĩ tới một câu đó chính là tự làm bậy thì không thể sống.

Anh muốn cô chịu tội, hiện tại người chịu tội, chịu tra tấn lại là anh!!

Hiện tại trong lòng anh chỉ có có suy nghĩ, điên cuồng muốn cô.

Nhưng Tô Khiết đang say, cho nên cô không biết bây giờ chuyện gì đang xảy ra?

“Tô Khiết, chúng ta đổi cách khác nhé, nếu em sợ đau tay thì lấy đồ đánh anh, đừng cắn được không?” Nguyễn Hạo Thần cảm thấy nếu tiếp tục như vậy thì anh sẽ nổi điên, sẽ hỏng mất, cho nên anh thử thương lượng với Tô Khiết.

“Không cần, em muốn cắn.” Nhưng Tô Khiết không nghe anh nói, người say rượu rất tùy hứng, hơn nữa không thể nói lý, tùy hứng không có lý do.

Tô Khiết nói xong lại cúi đầu cắn tiếp.

Nguyễn Hạo Thần thở ra một hơi.

Lúc này cơ thể Nguyễn Hạo Thần đã nhẫn nhịn đến cực hạn, anh muốn cô, điên cuồng muốn cô, mà lúc này cô lại không ngừng cắn anh, kích thích đến từng dây thần kinh trên người anh, kích thích anh điên cuồng.

Nhưng Nguyễn Hạo Thần biết mình không thể muốn cô vào lúc này được, nếu hiện tại anh thật sự muốn cô thì chờ ngày mai cô tỉnh lại, không chừng có thể giết anh. Cho nên dù Nguyễn Hạo Thần khó chịu thế nào cũng chỉ có thể chịu đựng, cố gắng chịu đựng.

Anh muốn đẩy cô ra đi tắm nước lạnh, nhưng anh lại không đành lòng đẩy cô ra.

Hơn nữa anh ta biết hiện tại cô là trạng thái say rượu, anh sợ cô như vậy đẩy cô, cô lại chỉnh ra khác đa dạng tới.

Bây giờ anh thật sự rất sợ.

Anh muốn nhẫn nhịn, nhìn dáng vẻ của cô thì sẽ nhanh chóng mệt mỏi, có lẽ cũng không lăn lộn được bao lâu.

Đúng vậy, lúc này Tô Khiết không còn sức, cho nên cô cắn ngày càng nhẹ, nhưng vị trí cô cắn ngày càng thấp xuống.