Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 898




Chương 898

Cuối cùng cô đã về rồi, cuối cùng cũng về rồi.

Lúc trước cô nhân lúc anh đi công tác đã làm thủ tục ly hôn rồi bỏ đi, qua hơn một tháng trời, cuối cùng cô cũng đã về.

Tuy mới chỉ có một tháng nhưng anh lại cảm giác như đã trôi qua thật lâu, thật lâu. Lân trước nhìn thấy cô ở nước M, tuy cô không thừa nhận nhưng sự thật chính là sự thật, cô chính là cô.

Chỉ tiếc đến cuối anh vẫn không thể không thả cô đi.

Còn bây giờ cô đã về rồi, có nhà họ Tô ở đây, có ông cụ Tô ở đây, anh biết lần này cô sẽ không chạy nữa.

“Vừa về chưa lâu, bây giờ đang ở bệnh viện rồi.” Thư kí Lưu trả lời ngay.

Không chờ thư kí Lưu nói xong, Nguyễn Hạo Thần đã đứng lên sải bước ra bên ngoài, dù biết lần này cô trở về sẽ không chạy nữa nhưng anh vẫn muốn nhìn thấy cô trước.

Nguyễn Hạo Thần đến bệnh viện bằng tốc độ nhanh nhất, đi thẳng tới bên ngoài phòng bệnh của ông cụ Tô.

Dù Nguyễn Hạo Thần không ra mặt nhưng bác sĩ là do anh sắp xếp, vì vậy đương nhiên anh biết được phòng bệnh của ông cụ Tô.

Nguyễn Hạo Thần cũng biết hôm qua ông cụ Tô đã tỉnh rồi, hiện đã vượt qua giai đoạn nguy hiểm, tạm thời sẽ không có nguy hiểm tới tính mạng.

“Bây giờ ông lo nhất là chuyện kết hôn của cháu, công ty giờ đang như vậy, ông nội sợ…” Nguyễn Hạo Thần đi đến bên ngoài phòng bệnh, cửa phòng không đóng chặt, bên trong truyền ra giọng nói yếu ớt của ông cụ Tô: “Nhưng cháu cứ yên tâm đi, ông nội nhất định sẽ tìm cho cháu một mối tốt.”

Nghe ông cụ nói vậy, Nguyễn Hạo Thần dừng bước, anh biết cô chưa từng nói chuyện đã kết hôn với anh cho ai biết, bao gồm cả ông cụ, ngược lại giờ anh muốn nghe xem cô sẽ trả lời thế nào.

“Ông nội, ông cứ nghỉ ngơi cho tốt trước đã, đừng lo lắng chuyện của cháu làm gì.” Tô Khiết trực tiếp nói tránh đi vấn đề này.

Nguyễn Hạo Thần hơi xụ mặt xuống, anh biết ngay cô sẽ không nói mà.

Dù bây giờ ông cụ Tô đang bệnh nặng thì cô cũng sẽ không nói chuyện mình đã kết hôn với anh ra cho ông cụ biết.

Trước kia cô chưa từng nói huống chỉ là hiện tại, bây giờ đối với cô thì bọn họ đã ly hôn, nhưng anh sẽ không thừa nhận chuyện ly hôn này.

“Haizz.” Ông cụ thở dài một hơi, tạm dừng một lát mới nhìn Tô Khiết bằng vẻ mặt nghiêm túc hỏi: “Khiết Khiết, có phải cháu vẫn đang trách ông không? Nên bao nhiêu năm như vậy rồi vẫn cố ý không lấy chồng?”

Cánh tay vừa muốn đẩy cửa của Nguyễn Hạo Thần ngay lập tức khựng lại, anh nhíu mày, ông cụ Tô nói vậy nghe có hơi kỳ quái.

“Dạ sao cơ?” Tô Khiết cũng sửng sốt, ánh mắt hiện ra vẻ khó hiểu, trong giây lát không hiểu được ông cụ có ý gì.

“Có phải cháu vẫn còn giận ông chuyện sáu năm trước không? Thế nên vẫn không lấy chồng?” Ông cụ lại thở dài lân nữa, giọng nói nghe có chút phức tạp.

Tô Khiết hơi nhướn mày, mím môi lại, không nói gì.

Nguyễn Hạo Thần đứng ngoài cửa hơi nheo mắt, vì chuyện sáu năm trước mà giận ông cụ? Sáu năm trước có chuyện gì?