Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 805




Chương 805

Anh ta mặc quần áo xong cũng vừa lúc đợi được thang máy, anh ta nhanh chóng vào thang máy, định ra khỏi thang máy sẽ gọi cho tổng giám đốc.

Nhưng anh ta vẫn chưa kịp gọi lại cho Nguyễn Hạo Thần, thì số điện thoại của Nguyễn Hạo Thần đã điện đến.

Mắt thư kí Lưu nhanh chóng sáng lên, sau đó run rẩy nhận điện thoại.

“Cậu ở đâu?” Giọng nói của Nguyễn Hạo Thần lúc này còn đáng sợ hơn cả diêm vương đòi mạng.

“Đang… đang ở dưới sảnh công ty, tổng giám đốc có chuyện gì sao?” Thư kí Lưu nghe thấy giọng nói của sếp mình, sợ đến mức hai chân mềm nhũn, suýt chút nữa thì ngã ra.

“Tôi đợi cậu ở phòng làm việc.” Nguyễn Hạo Thần nói xong lời này thì thẳng thừng ngắt luôn điện thoại.

Thư kí Lưu nếu như đã ở dưới sảnh vậy thì có chuyện gì đợi thư kí Lưu đến rồi hỏi rõ.

Thư kí Lưu không dám có một chút nào chút trì hoãn, nhanh chóng đi thẳng vào công ty, đi vào thang máy chuyên dụng, chỉ chưa mất đến hai phút.

“Dáng vẻ của tổng giám đốc thật đáng sợ, anh cẩn thận chút.” Thư kí Nguyễn nhìn thấy thư kí Lưu thì tốt bụng nhắc nhở một câu.

Thư kí Lưu âm thầm hít vào một hơi, sau đó đẩy cửa phòng làm việc bước vào.

Nguyễn Hạo Thần lúc này đang đứng trong phòng làm việc, anh nghĩ đến việc nếu như Tô Khiết làm thủ tục li hôn, thư kí Lưu chắc chắn sẽ hỏi anh, thư kí Lưu không nhận được sự dặn dò từ anh, chắc chắn sẽ không dám làm.

Cho nên, Nguyễn Hạo Thần lúc này trong lòng vẫn có chút hi vọng như vậy.

“Tổng giám đốc.” Thư kí Lưu đứng cách Nguyễn Hạo Thần ba mét, cẩn thận gọi một tiếng, không thể không nói mong muốn bình an của thư kí Lưu lúc này rất mạnh.

“Hôm qua cậu gặp cô chủ rồi phải chứ, cô chủ bảo cậu làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần Nguyễn Thị, còn có bảo cậu làm chuyện gì khác nữa không?” Nguyễn Hạo Thần nhanh chóng quay người lại, đôi mắt nhìn thẳng vào anh ta, thẳng thắn hỏi.

“Có, có ạ, cô chủ còn bảo tôi làm thủ tục li hôn với tổng giám đốc.” Thư kí Lưu ngây người, anh ta lúc này hoàn toàn không biết trong lòng sếp đang nghĩ gì, cho nên cứ nói thật là tốt nhất.

Lúc đó, cơ thể Nguyễn Hạo Thần bỗng cứng ngắc, hai tay bất giác nắm chặt lại, lúc đó anh đột nhiên cảm thấy hít thở cũng khó khăn. “Sau đó thì sao?” Nguyễn Hạo Thần hỏi một câu, giọng nói lức này ẩn chứa chút run rẩy.

“Sau đó tôi làm theo ý của tổng giám đốc.” Khi thư kí Lưu nói những lời này thì sắc mặt có chút vô tội, lúc này thư kí Lưu ở trước mặt Nguyễn Hạo Thần cũng không dám tức giận, đương nhiên càng không dám măng Nguyễn Hạo Thần.

“Làm theo ý tôi?” Nguyễn Hạo Thần cau mày lại, làm theo ý anh? Nếu như theo ý anh chắc sẽ không có vấn đề gì.

Chỉ là, thư kí Lưu biết ý của anh là gì sao?

“Đúng vậy, làm theo ý của sếp đó, lúc đó tôi gọi điện thoại cho sếp, sếp nói là biết chuyện này, sau đó sếp nói là cô chủ muốn làm gì cũng làm cho bà chủ, có điều cuối cùng bà chủ không muốn gì cả, bà chủ không phải là người tham tiền tài vật chất.” Thư kí Lưu nhắc đến chuyện này, vẫn không quên nói tốt cho Tô Khiết.

“Đúng rồi, cô chủ chỉ lấy mô hình ô tô ở trên giá, nói là chỉ cần mô hình ô tô đó, những thứ khác đều không cần.” Thư kí Lưu nhanh chóng bổ sung thêm một câu.

Cơ thể Nguyễn Hạo Thần cứng ngắc, bất giác châm chậm chuyển ánh mắt lên kệ, nhìn thấy vị trí có mô hình vốn đặt ở đó trống rỗng.

Nguyễn Hạo Thần nghĩ đi nghĩ lại tất cả mọi chuyện một lượt, sau đó liên kết lại với nhau.