Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 779




Chương 779

Tô Khiết cầm chiếc xe mô hình muốn rời đi, nhưng đúng lúc này, cửa phòng làm việc của Nguyễn Hạo Thần bị đẩy ra.

Tô Khiết sửng sốt một chút, lúc mới vào cô đều tránh mặt mọi người, bây giờ bị người khác phát hiện không phải sẽ rất phiền phức sao?

Nhưng mà, lúc Tô Khiết nhìn thấy người đi vào, liên thở phào nhẹ nhõm.

“Bà chủ, sao cô lại ở đây?” Thư ký Lưu bước vào phòng làm việc, thấy Tô Khiết thì có chút ngẩn ra.

Nhưng mà, anh ta nghĩ đến tổng giám đốc gọi cho anh ta, bảo anh ta về gấp, nói rằng chuyện này có chút khẩn cấp.

Nhưng chuyến bay của anh ta bị trễ giờ, mà đúng lúc tổng giám đốc không có ở công ty, chuyện vào phòng làm việc tổng giám đốc và mở két sắt chắc chắn tổng giám đốc sẽ không để người khác đi làm đâu.

Cho nên, bà chủ đến công ty chắc là làm chuyện mà trước kia tổng giám đốc bảo anh ta mau trở về làm rồi.

Thư ký Lưu cẩn thận phát hiện máy tính của tổng giám đốc đã bị người ta động vào, cho nên càng chắc chắn hơn.

Xem ra, bà chủ đã làm chuyện đó rồi.

Chắc là do máy bay của anh ta đến muộn, không kịp nên tổng giám đốc mới nhờ bà chủ làm.

Tô Khiết vốn dĩ muốn rời đi, nhưng sau khi nhìn thấy thư ký Lưu thì cô lại dừng lại, cô nghĩ đến hợp đồng chuyển nhượng cổ phần mà ông cụ Nguyễn vừa giao cho cô.

Ông cụ Nguyễn không tín nhiệm người khác lắm, đôi khi làm việc đều dựa theo sở thích của mình, cô thực sự hơi lo lắng, sau khi ông cụ Nguyễn tỉnh táo lại sẽ hối hận.

Vì vậy, để an toàn, cách tốt nhất là nên hoàn thành mọi thủ tục càng sớm càng tốt.

Tất nhiên còn có…

Nhưng Nguyễn Hạo Thần đi công tác rồi, cô cũng không tìm được thư ký Lưu, chuyện như thế cô cũng không yên tâm giao cho người khác làm, cho nên nghĩ chỉ có thể đợi Nguyễn Hạo Thần về.

Nhưng giờ thư ký Lưu đã đến, chuyện này tất nhiên là có thể hoàn thành mau chóng, tránh việc đến lúc ông cụ Nguyễn đổi ý thì phiền toái rồi.

Hơn nữa giờ cô cũng muốn đi thăm bé cưng Minh Hạo, cho nên chuyện này phải nhanh.

“Thư ký Lưu, có chuyện muốn phiền anh.” Tô Khiết đặt túi lên bàn, sau đó đưa giấy tờ ông Nguyễn vừa đưa cho cô từ trong túi ra.

“Bà chủ có chuyện gì thế?” Thư ký Lưu hơi nghi hoặc, bà chủ có chuyện gì nhờ anh ta vậy?

“Anh xem cái này một chút đi.” Tô Khiết đưa bản hợp đồng chuyện nhượng ông Nguyễn đã ký cho thư ký Lưu.

“Giấy nhượng cổ phần ư?” Thư ký Lưu nhìn một cái liên hoàn toàn kinh sợ, nhìn thấy mặt sau ông cụ đã ký tên liền không nhịn được kinh hô: “Ông cụ đã ký tên rồi ư? Nói cách khác, chỉ cần chữ ký của tổng giám đốc, hoặc con dấu của tổng giám đốc là có thể làm thủ tục rồi, Nguyễn Thị sẽ rất nhanh là của tổng giám đốc, đúng là tốt quá rồi.”

Thư ký Lưu giờ phút này quả thực là vừa mừng vừa sợ.

“Ừm”” Tô Khiết chậm rãi gật đầu, đối lập với sự kích động của thư ký Lưu, cô tỏ ra rất bình tĩnh.

“Bà chủ, sao cô lại làm được?” Vẻ mặt thư ký Lưu nhìn Tô Khiết sùng bái, anh ta biết ông cụ khó đối phó thế nào.

Vì sự tồn tại của Nguyễn Tầm Trung, vì mẹ của tổng giám đốc, thực ra tổng giám đốc vẫn luôn nắm được cổ phần của Nguyễn Thị trong tay.