Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 717




Chương 717

“Cậu chắc chứ?” Tuy đầu dây bên kia rất ôn ào, tiếng còi xe cũng phần nào che lấp đi nhưng âm thanh khác, nhưng Nguyễn Hạo Thần vẫn cảm nhận được vẻ gì đó gượng gạo trong giọng nói của cậu năm Tào.

Anh cảm thấy cậu năm Tào đang nói dối.

Nhưng anh lại không muốn tin là Tào Du lại lừa mình.

Tào du nghe giọng của Nguyễn Hạo Thần thì mí mắt lại giật vài cái, anh cũng rất muốn nói cho Nguyễn Hạo Thần sự thật, nhưng rồi lời của ông Lô lại vọng về trong tâm trí anh, nếu không thể phá án, linh hồn của người chết ở nơi chín suốt cũng không thể nào an nghỉ được.

Anh là một người cảnh sát, đây vốn là trách nhiệm của anh, cho nên anh không có sự lựa chọn nào khác.

Hơn nữa anh cũng thật lòng cảm thấy nếu anh ba đã kết hôn với Tô Khiết, vậy thì không nên dây dưa gì với người phụ nữ năm năm trước.

Tào Du âm thầm nghiến chặt răng, vẫn kiên trì nói tiếp: “Anh ba, bọn họ vừa quẹo vào đường khác rồi, em sẽ cố đuổi theo, anh nhanh chân lên.”

Tào Du sợ Nguyễn Hạo Thần sẽ nhận ra sự khác thường trong giọng điệu của mình, anh cũng sợ là Nguyễn Hạo Thần sẽ lại hỏi thêm gì đó, thế nên nói dứt lời thì anh liền cúp điện thoại.

Anh tiếp tục lái xe chạy vê trước, vì xe ở phía sau đang giục rất gấp nên anh đành phải tăng tốc độ lái xe.

Lúc này Nguyễn Hạo Thần đã chạy tới chỗ lúc trước cậu năm Tào dừng xe, cũng chính là nơi mà lúc trước Tô Khiết đã đứng, nhưng lúc này Tào Đình đã đi rồi, cả Tô Khiết và Đường Bách Khiêm cũng không còn ở đây.

Nguyễn Hạo Thần ngẩng đầu nhìn về phía trước, đầu đường vừa hay có lắp camera, nhưng hiện giờ anh không có thời gian đi tra video, hơn nữa anh biết có Đường Bách Khiêm ở đó, dù anh có đi tra thì cũng là uổng công thôi.

Tào Du đi về hướng đông.

Tào Du nói là mình đang đuổi theo Tô Khiết và Đường Bách Khiêm!

Nguyễn Hạo Thần lại nhìn về một hướng khác, vừa nãy Tào Du hẳn đã dừng ở bên cạnh trung tâm thương mại, mà không xa phía trước vừa hay có một ngã tư, có nghĩa là bốn hướng đều thông nhau.

Bọn họ có thể chọn bất cứ hướng nào.

Bốn chọn một, tỷ lệ là hai mươi lăm phần trăm, nếu chọn sai thì sẽ càng đi càng xa, trong tình huống này, nếu là người bình thường chắc chắn sẽ chọn đi theo Tào Du.

Dẫu sao tỷ lệ chọn những hướng khác có vẻ nhỏ hơn.

Nguyễn Hạo Thần híp mắt nhìn thoáng qua xung quanh, đôi môi dường như khẽ nhếch lên, ngay sau đó anh liền bước lên một chiếc taxi.

Trước giờ anh đi đâu cùng có xe riêng đưa đón, đây là lần đầu tiên anh đi taxi.

“Chào anh, xin hỏi anh muốn đi đâu?” Tài xế trông thấy cách anh ăn mặc thì ngẩn người ra, thái độ vô cùng lễ phép.

“Đi về phía trước quẹo phải, sau đó tôi sẽ chỉ đường.” Nguyễn Hạo Thần nheo mắt, trong đôi mắt ấy có vẻ gì đó rất lạnh lẽo, ngay cả giọng nói cũng có phần lạnh lùng.

“Vâng.” Tài xế sợ co người lại, tuy lời nói của cậu ba Nguyễn không rõ ràng, đến cả địa chỉ cụ thể cũng không có, nhưng người tài xế lại chẳng dám nói thêm lời nào.

Đi về phía trước quẹo phải chính là phía nam, chính là con đường mà Đường Bách Khiêm và Tô Khiết đã đi.

Tại sao cậu ba Nguyễn lại lựa chọn con đường này chứ?

Hiện giờ Tào Du đang đi về phía đông, giả như Tào Du không lừa anh, vậy hướng đó đã có Tào Du đi theo rồi, anh có thể cho người mau chóng theo đến đó cũng được.