Chương 595
“Một tháng có tận hai mươi ngày an toàn? Đậu, tôi chỉ muốn hỏi những người mang thai là mang thai thế nào đấy?” Cậu năm Tào cảm thấy chuyện này vô cùng kỳ quặc.
“Anh ba, có phải chị ba biết mình đang ở trong thời kỳ an toàn, bởi thế mới không sử dụng biện pháp an toàn không? Chị ba thông minh như thế, lại còn là phụ nữ thì chắc chắn phải biết mấy chuyện này chứ.” Tiểu Thất quá ngây thơ, cậu ta không hề thăm dò xem anh ba của mình nghĩ như thế nào mà chỉ nói lời thật lòng.
“..” Nghe Tiểu Thất nói như thế, cậu năm Tào chỉ âm thầm hít sâu một hơi, anh ta cảm thấy Tiểu Thất cố ý đả kích anh ba nên mới nói như thế, anh ta dám chắc rằng anh ba vốn không hê muốn nghe những lời nói này.
Nhất thời cậu năm Tào lại không dám nói năng gì nữa.
“Khi nào là thời kỳ an toàn?” Một lúc sau, cậu ba Nguyễn bỗng dưng cất tiếng hỏi.
Anh muốn biết có phải bây giờ là thời kỳ an toàn của Tô Khiết hay không, anh càng muốn biết có phải Tô Khiết không tránh thai là vì đang ở trong thời kỳ an toàn hay không.
“Anh ba, chuyện này anh tra google là được mà, trên google có giải thích kỹ lắm đấy.”
Rồi cậu ba Nguyễn không nói năng gì nữa mà bắt đâu tra tìm trên google.
Sáng ngày kế, Tô Khiết bị đánh thức bởi nụ hôn của Nguyễn Hạo Thần.
“Kỳ kinh nguyệt tiếp theo của em là bao giờ?” Tô Khiết vẫn còn chưa mở to mắt đã nghe cậu ba Nguyễn hỏi như thế.
Mặc dù Tô Khiết vừa mới ngủ dậy, nhưng cô vẫn rất tỉnh táo, đầu óc cũng rất nhanh nhẹn, nghe anh hỏi như thế, cô lập tức nghĩ đến rất nhiều chuyện, khóe môi co rút mạnh, cô lườm anh: “Nguyễn Hạo Thần, có phải anh đang nghĩ đến chuyện gì khác trong đầu không.”
Có điều rõ ràng chuyện mà Tô Khiết nghĩ khác hẳn với chuyện mà cậu ba Nguyễn nghĩ, Tô Khiết đã hiểu nhầm ý của anh.
Nguyễn Hạo Thần sững sờ, thấy dáng vẻ của cô là biết ngay cô hiểu lầm, anh không khỏi bật cười: “Tôi chỉ muốn hỏi kỳ kinh nguyệt của em thôi, em nghĩ đi đâu thế?”
“Khoảng ngày 15 hằng tháng.” Gương mặt Tô Khiết ửng đỏ, cô ngẫm nghĩ một lúc rồi vẫn nói với anh.
Cơ thể Nguyễn Hạo Thần cứng đờ, ánh mắt bừng sáng, khóe môi không khỏi cong lên.
Ngày 15 hằng tháng? Hôm nay là ngày 2.
Khoảng thời gian này không phải là thời gian an toàn của cô mà ngược lại là thời gian nguy hiểm, theo như tư liệu mà anh tìm hiểu được, khoảng thời gian này phụ nữ sẽ dễ dàng mang thai nhất.
Bởi thế Tiểu Thất nói cô không tránh thai vì đang ở thời kỳ an toàn là không chính xác.
Nếu như bây giờ là thời gian nguy hiểm của cô ấy mà cô ấy vẫn không phòng tránh thai, chắc chắn anh phải cố gắng để cô mang thai con của anh.
Khóe môi của Nguyễn Hạo Thần cong lên, anh cúi đầu hôn lên môi cô.
Anh định bù đắp lại chuyện đã bỏ lỡ hôi tối hôm qua, cố gắng tạo ra một đứa bé. Bởi thế đương nhiên bước tiếp theo sẽ rất kịch liệt…
Căn phòng lại trở nên yên tĩnh thêm một lần nữa, không biết bao nhiêu thời gian đã trôi qua, Tô Khiết trừng mắt nhìn anh, cậu ba Nguyễn chỉ cười một cách thỏa mãn.
“Đây là gì?” Tô Khiết nhìn thấy bản hiệp nghị ở trên giường, cô cầm lên, vừa nhìn thấy nội dung trong ấy đã sững sờ.
“Đây là hiệp ước mới của chúng ta.” Cậu ba Nguyễn trả lời một cách tự nhiên, rõ ràng anh để bản hiệp ước ở đây là để cho cô nhìn thấy.