Chương 581
“Tôi chính là muốn mang theo đó, anh có nó không?” Nguyễn Hạo Thần liếc nhìn anh ta rồi nhẹ nhàng đáp lại một câu.
Liên Cung: ”…”
Giờ Liên Cung đã bị cậu ba Nguyễn làm cho nghẹn họng, cảm thấy mình sắp ói ra máu rồi.
“Chắc chắn Khiết Khiết không tự nguyện gả cho anh, nhất định là do anh ép cô ấy gả cho anh.” Liên Cung nghĩ tới tình huống tối qua, rõ ràng Tô Khiết rất sợ Nguyễn Hạo Thần, nên chắc chắn cô bị anh ta ép buộc, bằng không cô sẽ không bao giờ đăng ký kết hôn với anh ta.
Câu nói này của Liên Cung là sự thật, nhưng trên mặt Nguyễn Hạo Thần không hề hiện ra vẻ khác thường nào, giọng điệu vẫn nhẹ nhàng như trước: “Vậy anh cũng đi ép buộc cô ấy thử xem.”
Lần này Liên Cung rất muốn mắng người, mẹ kiếp, Nguyễn Hạo Thần đã ép buộc Tô Khiết đăng ký kết hôn rồi, anh làm sao ép được nữa chứ?
Nguyễn Hạo Thần là đang cố ý khoe khoang, khoe khoang một cách trắng trợn!
“Nguyễn Hạo Thần, anh chính là tên cướp, anh tưởng ai cũng là tên cướp giống anh à?” Liên Cung ngẫm nghĩ một lát rồi đổi cách nói khác, giờ anh rất tức giận, nên nghĩ dù thế nào cũng phải đè ép sự kiêu ngạo của Nguyễn Hạo Thần xuống.
“Tên cướp ư? Ừm, có tác dụng là được, chỉ cần người phụ nữ của tôi thích thôi.” Nguyễn Hạo Thần mỉm cười, một nụ cười tự đắc, ấm áp như gió xuân.
Nếu anh không làm tên cướp, anh có thể cưới được vợ à? Có thể tối nào cũng được ôm vợ ngủ à?
Nên anh rất vui vẻ khi làm một tên cướp!
“…” Liên Cung lại bị nghẹn họng lần nữa.
Giờ nhìn thấy nụ cười của Nguyễn Hạo Thần, Liên Cung hận đến nghiến răng, muốn cắn nát nó đi, anh thật sự rất muốn hung hăng cắn xé nụ cười trên mặt anh ta.
Nguyễn Hạo Thần thật tàn nhẫn mà. Không những làm chuyện tàn nhẫn, mà lời nói cũng tàn nhẫn, miệng cực kỳ độc.
Có tác dụng là được!! Mặc dù Liên Cung đang hận Nguyễn Hạo Thần đến nghiến răng nghiến lợi, nhưng không thể không thừa nhận, anh ta nói rất đúng, chuyện giữa nam và nữ vốn không có ranh giới đúng sai rõ ràng.
Chỉ cần mọi chuyện bạn làm có tác dụng là được, miễn là bạn có thể cưới về người bạn thích là được.
Cuối cùng anh cũng chậm hơn Nguyễn Hạo Thần một bước.
“Nguyễn Hạo Thần, anh có thể cút được rồi, còn chuyện hôm nay, tôi tự nhận là do mình xui xẻo vậy.” Liên Cung cảm thấy, nếu anh còn oán giận Nguyễn Hạo Thần nữa, có lẽ sẽ bị anh ta chọc cho tức chết, vậy không bằng bảo anh ta mau cút đi.
Về chuyện này, anh vốn đã thua rồi, hơn nữa còn thua thảm hại, anh từng nghĩ, mặc kệ Nguyễn Hạo Thần hung hăng ngang ngược đến đâu, anh cũng sẽ không từ bỏ quyết định muốn cưới Tô Khiết.
Nhưng mọi chuyện không thể chống lại muốn cuốn sổ màu đỏ.
Nguyễn Hạo Thần đã đạt được mục đích rồi, nên tâm trạng cực kỳ vui vẻ, không hề để tâm đến thái độ lúc này của Liên Cung.
Vì anh biết từ nay về sau, Liên Cung đã hết hy vọng rồi, sẽ không còn chủ ý với vợ anh nữa.
Cậu ba Nguyễn mãn nguyện rời đi.
“Đại ca, theo thống kê cơ bản, những thứ quan trọng nhất, cốt lõi nhất đều còn nguyên vẹn, không bị phá hỏng.” Nguyễn Hạo Thần vừa rời đi, Minh Viên đã đứng sau Liên Cung một hồi lâu, mới đi tới báo cáo tình huống.