Chương 580
“Nguyễn Hạo Thần, anh thật tàn nhẫn.” Giờ Liên Cung đã hận đến nghiến răng nghiến lợi, anh đã tốn năm năm, không dễ gì mới có được thành như hiện tại, không ngờ lại bị Nguyễn Hạo Thần phá hủy.
“Anh cướp người phụ nữ của tôi thì đừng trách tôi độc ác.” Trước giờ Nguyễn Hạo Thần luôn làm mọi chuyện một cách công khai, chưa từng chơi ngầm, nên câu nói này của anh cũng rất rõ ràng.
“Có ai quy định cô ấy là người phụ nữ của anh chứ, yểu điệu thục nữ quân tử hảo câu, tôi và Khiết Khiết là nam chưa vợ gái chưa chồng, anh có thể quản được chuyện tôi muốn cưới cô ấy à?” Đến nước này rồi mà Liên Cung vẫn chưa hiểu rõ tình huống, hơn nữa còn chưa chịu từ bỏ ý định.
“Nguyễn Hạo Thần, anh có bản lĩnh thì giết tôi đi, bằng không tôi nhất định sẽ cưới Tô Khiết.” Liên Cung bỗng cười lên, trong ý cười không hề che giấu vẻ kiên định và khiêu khích không hề khuất phục, cho dù Nguyễn Hạo Thần phá hủy sự nghiệp của anh, anh cũng không bao giờ chịu khuất phục, không bao giờ từ bỏ Tô Khiết như thế.
Cho dù Nguyễn Hạo Thần có tàn nhẫn, lợi hại đến đâu, cũng không dám giết anh, nên anh nhất định sẽ cưới được Tô Khiết.
“Anh cảm thấy anh vẫn còn cơ hội đó à?” Nguyễn Hạo Thần nhướng mày, trong ánh mắt đó có chút cười khẩy.
“Tất nhiên rôi, Nguyễn Hạo Thần, anh đừng đề cao bản thân quá, Khiết Khiết rất thích bó hoa mà tối qua tôi tặng cho cô ấy, chúng tôi còn trò chuyện rất vui vẻ nữa, nếu cạnh tranh công bằng, để chính Khiết Khiết lựa chọn, chưa chắc cô ấy đã chọn anh, có thể cô ấy sẽ chọn tôi, nên người không có cơ hội không phải là tôi, mà là anh đó.” Dù ở trong tình huống này, Liên Cung vẫn không thể chịu thua trước mặt Nguyễn Hạo Thần được.
Hơn nữa anh cảm thấy Nguyễn Hạo Thần quá ngông cuồng, ngang ngược, chỉ biết cưỡng ép Tô Khiết, cùng lắm cô chỉ sợ anh ta thôi, chứ không thể nào thích anh ta được.
Lần này, Nguyễn Hạo Thần không nói gì hết, chỉ lạnh nhạt nhìn lướt qua anh ta, rồi lấy ra một cuốn sổ màu đỏ, ném tới trước mặt anh ta.
“Thứ gì thế?” Liên Cung vốn không vừa ý, nên chỉ dùng khóe mắt nhìn lướt qua đó.
Nhưng vừa nhìn lướt qua đó, anh đã hoàn toàn sửng sốt, rồi vội vàng nhìn lại, anh nhìn chằm chằm cuốn sổ màu đỏ này nửa ngày, rồi mới vươn tay cầm lên, mở nó ra.
Liên Cung vừa mở cuốn sổ màu đỏ này ra, đã nhìn thấy tấm ảnh và hai cái tên nằm trên đó, khóe miệng anh giật giật, khóe mắt cũng co giật mấy lần, nhưng không nói ra được một chữ.
Sau đó anh đóng cuốn sổ này lại, nhìn chằm chằm năm chữ trên cuốn sổ màu đỏ này nửa ngày, như thể không nhận ra ba chữ này.
Năm chữ này rất bình thường nhưng lại không bình thường – Giấy chứng nhận kết hôn.
Giờ Liên Cung đã hoàn toàn sửng sốt, đầu óc nhất thời trống rỗng, anh thật sự không ngờ rằng, Tô Khiết đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi.
Hôm qua, Tô Khiết đã nói cho anh, cô đã kết hôn với Nguyễn Hạo Thần rồi, nhưng anh không hề tin, giờ giấy chứng nhận kết hôn của bọn họ đang đặt trước mặt anh, anh không thể không tin được.
Mẹ kiếp, Nguyễn Hạo Thần thế mà có giấy chứng nhận kết hôn rồi, anh ta cầm tới ném thẳng vào mặt anh cho anh xem không được à, cần gì phải tàn nhẫn phá hết sự nghiệp của anh chứ.
Nhưng giờ Liên Cung không thể nói ra những lời này, nếu không anh sẽ mất mặt.
Liên Cung rất muốn nói với Nguyễn Hạo Thần một câu, anh có giấy chứng nhận kết hôn thì ghê gớm lắm sao? Nhưng trong lòng anh lại hiểu rõ, có giấy chứng nhận này thật sự rất ghê gớm.
Nguyễn Hạo Thần và Tô Khiết là vợ chồng hợp pháp, được luật pháp bảo vệ, cho dù anh có làm gì đi chăng nữa cũng không thích hợp.
Giờ Liên Cung cảm thấy trong lòng khó chịu bức rức, anh kiềm nén nửa ngày, cuối cùng mới thốt ra một câu: “Nguyễn Hạo Thần, anh bị bệnh à? Đi ra ngoài còn cầm theo giấy chứng nhận kết hôn.”