Chương 553
“Tin em chứ, đương nhiên là tin bà xã anh rồi.” Lúc này, nghe ra được câu trả lời của cậu ba Nguyễn rất ngoan ngoãn, đúng, không sai, chính là ngoan ngoãn! Sự ngoan ngoãn của riêng cậu ba!!
“Vậy thì được.” Cuối cùng thì cô cũng thở dài nhẹ nhõm, chuyện này chắc đã đến hồi kết rồi.
Úi da mẹ ơi, sao cô lại có cảm giác cậu ba Nguyễn này còn khó dụ hơn bé Kỳ của nhà cô! Còn so với bé Hạo thì cậu ba Nguyễn càng không bằng.
Chỉ có điều cậu ba Nguyễn ngoan ngoãn chưa được ba giây, giây tiếp theo anh liên kéo mạnh cô vào người mình và thô bạo hôn lên môi cô.
Lúc này đây, nụ hôn của anh có phần thô bạo, tay anh xoa mạnh vào làn da của cô khiến cho cô cảm thấy hơi chút đau.
Tô Khiết giật mình, vừa nãy không phải vẫn bình thường sao? Sao đột nhiên lại lên cơn điên rồi?
Thực tế cho thấy lúc nãy cô chỉ trấn an được tinh thần của anh, chứ không bao gồm những cái khác.
Nhưng có điều Nguyễn Hạo Thần lúc này vẫn còn có chút lý trí, anh biết giờ anh đang trên xe, Liên Cung và thư ký Lưu vẫn còn đang bên ngoài, cho nên anh không thể nào làm gì cô trên xe được.
Được lúc sau, anh chủ động buông cô ra, cố gắng đè nén cảm xúc của mình, sau đó anh lấy điện thoại và gọi coi thư ký Lưu: “Cậu lên và lái xe đi.”
Thư ký Lưu nghe lệnh liền lập tức mở cửa xe và bước lên xe.
Ngay khi cửa xe vừa được mở ra, Liên Cung đưa mắt nhìn Tô Khiết thông qua khe cửa, anh thấy cô không có chút gì khác thường, quần áo chỉnh tề, thần thái tự nhiên, giống như vừa rồi trên xe không hề xảy ra chuyện gì.
Liên Cung hơi bân thần, nhất thời ánh mắt của anh có phần khó hiểu, rốt cuộc thì vừa nãy trên xe, Nguyễn Hạo Thần có làm gì cô không?
Nhưng mà những câu hỏi này của anh sẽ không có ai trả lời anh được, và lúc này thư ký Lưu cũng đã lên xe và đóng cửa xe lại.
“Tổng giám đốc, giờ mình về phải không?” Thư ký Lưu lên tiếng thăm dò hỏi.
“Đến nhà họ Tô.” Nguyễn Hạo Thần liền trả lời, rõ ràng anh đã suy nghĩ từ trước chứ không phải đột xuất quyết định.
Liên Cung cũng đã đến nhà họ Tô hỏi cưới rồi, nếu anh còn không Tôh động thì rất có khả năng vợ anh sẽ bị người khác cướp đi.
“Đến nhà họ Tô? Sao? Sao lại đi đến nhà họ Tô?” Tô Khiết giật mình khi vừa nghe được câu nói của anh, vì sao lại đến nhà họ Tô? Anh ấy đến nhà họ Tô vào giờ này để làm gì?
“Em thử đoán xem?” Nguyễn Hạo Thần liếc thoáng qua cô và trả lời, nhìn dáng vẻ cô có vẻ như có chút gì đó không vừa ý lắm.
“Ông xã à, cũng không còn sớm nữa, chúng ta về nhà trước đi.” Tô Khiết đưa người dựa vào lòng anh và làm nũng.
Bản thân cô biết rất rõ anh đến nhà họ Tô và gặp ông nội thì sẽ như thế nào, cô không thể để anh đến nhà họ Tô được.
“Không sao, đến nhà họ Tô cũng không mất bao nhiêu thời gian.” Cậu ba Nguyễn đưa tay ôm cô vào lòng, tận hưởng cảm giác làm nũng và chủ động của cô, nhưng cũng không có ý định thay đổi quyết định.
“Không vội, tới nhà họ Tô không mất nhiều thời gian.” Cậu ba Nguyễn với tay kéo cô vào lòng, tận hưởng cái ôm và sự dịu dàng của cô vào lúc này, hoàn toàn không định thay đổi chủ ý.
Cậu ba Nguyễn cũng quá là đen tối đi, thật không biết xấu hổ!!