Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3618




Chương 3618

Mặc Thành không nghĩ nhiều như vậy, lần này anh ta đủ chắc chắn, chuyện lo lắng duy nhất là Vũ Kỳ và Minh Hạo không đồng ý, nhưng hôm nay nhìn thấy chúng chơi với Trương Minh Hoàng vui như vậy, chắc là không có vấn đề gì đâu.

Sáng sớm hôm sau, Đường Vũ Kỳ sửa soạn tươm tất cho mình, túm cả Đường Minh Hạo dậy, hai đứa ngồi bên bàn đợi ăn cơm, lúc Trương Minh Hoàng xuống liền nhìn thấy hai đứa bé xinh xắn ngồi trước bàn cơm, có điều một đứa vẻ mặt hưng phấn, một đứa thì mặt mũi lại tối sầm xuống.

“Sao các cháu lại xuống đây sớm vậy?” Trương Minh Hoàng tò mò, lúc trước Vũ Kỳ và Minh Hạo chưa từng xuống sớm như vậy, thường thu dọn xong xuống đúng lúc ăn cơm, hôm nay làm sao vậy?

“Chào buổi sáng ông ạ!” Đường Vũ Kỳ lanh lảnh nói, tươi cười chào hỏi, nhìn về phía sau Trương Minh Hoàng, nghi hoặc hỏi: “Ô, chú Mặc Thành đâu ạ? Chú ấy nói hôm nay đưa chúng cháu ra ngoài mà!”

Đường Vũ Kỳ không thấy Mặc Thành, hơi hoài nghi, lẽ nào chú ngủ nướng sao?

Trương Minh Hoàng hiểu ra, Đường Vũ Kỳ đang đợi Mặc Thành đưa cô bé ra ngoài chơi, nếu nhớ không nhầm, hình như là đi mua quần áo, thật đúng là trẻ con mà!

Ông ta bật cười, chậm rãi trả lời: “Mặc Thành đi thể dục rồi, chắc một lát nữa sẽ về.”

Đường Minh Hạo bị hấp dẫn, mới sáng ra đã đi tập thể dục rồi, cậu bé có thể đi theo không? Hôm nay lúc ra ngoài thử hỏi xem!

Bữa sáng dần được mang lên, cũng đúng lúc Mặc Thành về, vừa định chào hỏi thì đã thấy ba người trên bàn cơm ngơ ngác nhìn anh ta chằm chằm, vậy là bị dọa cho giật mình, anh ta làm gì sao? Sao vẻ mặt họ lại như vậy? Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo nhìn anh ta với vẻ mặt đầy hưng phấn, còn Trương Minh Hoàng thì bình tĩnh nhìn anh ta, ánh mắt mang theo chút… đố kỵ? Mặc Thành cảm thấy như mình đang ở bên vách núi vậy… có phải hai người này đã nói gì rồi không!

“Chú ơi, chúng ta mau ăn cơm đi, lát nữa chúng ta ra ngoài chơi.” Đường Vũ Kỳ thúc giục, Mặc Thành nhớ tới chuyện đã đồng ý tối hôm qua, nhịn không được mà bật cười, trẻ con, đặc biệt là bé gái, không có năng lực từ chối được quần áo đẹp.

Anh ta đi tới, vỗ vỗ đầu Đường Vũ Kỳ: “Sao hả, sợ chú đổi ý à? Cửa hàng mà chú muốn đưa mấy đứa đến tới bốn giờ chiều mới mở cửa cơ, không vội.”

Đường Vũ Kỳ hơi thất vọng, phải tới tận bốn giờ chiều sao, còn lâu như vậy, cô bé dậy sớm thế này chẳng phải lãng phí sao? Nhưng nghĩ lại thì cửa hàng đặc biệt như vậy, quần áo bên trong chắc chắn rất tuyệt vời, vậy là càng hứng thú hơn.

Hôm nay Mặc Thành còn muốn thương lượng chuyện giám định huyết thống với Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, cũng muốn sớm đưa chúng ra ngoài, trở về chỗ của mình thong thả nói: “Thật ra, chúng ta có thể đi sớm một chút đấy? Có thể tới nơi khác chơi.”

Hai mắt Đường Vũ Kỳ sáng rực lên, nhìn về phía Đường Minh Hạo, Đường Minh Hạo gật đầu, Đường Vũ Kỳ bèn nói: “Được, vậy lát nữa chúng ta đi luôn.”

Trương Minh Hoàng ở bên cạnh nhìn, nở nụ cười hiền từ, nhìn Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo giống như nhìn cháu trai cháu gái vậy. Sau đấy ông ta lại nhìn Mặc Thành, có hơi bất mãn, đã lớn hơn Đường Thấm Nhi rồi mà đến bạn gái cũng không có! Có phải cháu trai cháu gái của ông ta hết hy vọng rồi không?

Mặc Thành cảm giác được ánh mắt của Trương Minh Hoàng, sao đột nhiên lại bất mãn thế?

Trương Minh Hoàng không nói thẳng, chỉ ném cho anh ta một ánh nhìn tự hiểu, sau đấy tiếp tục ăn cơm, bàn ăn vui vẻ náo nhiệt, chỉ có mỗi Mặc Thành là không biết chuyện gì xảy ra, nhưng Trương Minh Hoàng đã không nói, anh ta nghĩ cũng không chẳng có gì đâu, vậy là vui vẻ thản nhiên vừa ăn vừa nói chuyện với Vũ Kỳ và Minh Hạo.

Trương Minh Hoàng không nói, Mặc Thành nghĩ cũng không chẳng có gì đâu, vậy là vui vẻ thản nhiên vừa ăn vừa nói chuyện với Vũ Kỳ và Minh Hạo.