Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3576




Chương 3576

“Không thể nào, anh vĩnh viễn không bao giờ buông em ra! Liễu Ảnh, tin anh đi. Em sẽ không bao giờ trốn thoát được anh đâu.

Chỉ cần anh không muốn, em mãi mãi chỉ có thể là người phụ nữ của anh!” Tư Đồ Không tức điên người, nói với giọng uy hiếp!

Anh ta là Tư Đồ Không, muốn loại phụ nữ nào mà không có được? Chỉ cần anh ta muốn, Liễu Ảnh sẽ vĩnh viễn không thoát khỏi lòng bàn tay anh ta “Ai là người phụ nữ của anh?” Liễu Ảnh hất văng tay Tư Đồ Không. Anh ta cũng dám nghĩ quá nhỉ.

“Em đó! Em đã quên những chuyện chúng ta đã làm trong năm năm qua rồi sao? Em quên chúng ta đã chung chăn chung gối, quên những chuyện chúng ta đã làm trên giường rồi sao! Em đã từng cười vui vẻ như vậy, dịu dàng như vậy… Em mãi mãi cũng chẳng thể quên được đâu!” Tư Đồ Không cố ý nói, còn áp sát Liễu Ảnh từng chút một, hết sức mờ ám.

Liễu Ảnh như phải gánh chịu sự sỉ nhục tột cùng, mặt đỏ rần rần: “Tư Đồ Không, anh đừng có quá đáng!”

“Xem ra là em chưa quên nhỉ! Cũng phải, sao em có thể quên được cơ chứ? Anh là người đàn ông đầu tiên của em. Chúng ta đã từng mây mưa, cơ thể của em vẫn sẽ nhớ đấy.” Tư Đồ Không ve vuốt gò má, cần cổ Liễu Ảnh, thủ thỉ từng lời bên tai cô.

“Anh đủ rồi đấy!” Liễu Ảnh lùi về sau, va trúng cạnh giường: “Tư Đồ Không, sao anh lại vô liêm sỉ tới như vậy!”

“Thế này sao có thể gọi là vô liêm sỉ được? Anh là người đàn ông của em, em là người phụ nữ của anh, nói những lời như vậy không phải là rất bình thường sao?” Tư Đồ Không không quan tâm tới những gì mà Liễu Ảnh nói. Bây giờ nhìn cô, anh ta không thể phủ nhận rằng, anh ta muốn cô, muốn cô vĩnh viễn nằm bên dưới anh ta.

“Tôi không phải người phụ nữ của anh, chúng ta chỉ ở bên nhau theo thỏa thuận thôi. Bây giờ đã chia tay rồi!” Liễu Ảnh nghiến răng nghiến lợi nói: “Kể ra thì cùng lắm tôi cũng chỉ là một tình nhân mà thôi, còn là một tình nhân mà không dám để cho ai khác biết!

Lẽ nào đến cả tình nhân mà Tư Đồ Không anh cũng không buông tha sao?” Liễu Ảnh cũng bị ép trở nên hung hăng, cô gằn giọng nói.

Bình thường, cô sẽ không nói những lời như vậy, bây giờ, để thoát khỏi Tư Đồ Không thì cô không còn quan tâm tới điều gì nữa.

“Tình nhân?” Tư Đồ Không khẽ bật cười, cô ấy cũng mạnh miệng thật! Thế nhưng, nói như vậy cũng không sai, tình nhân trong mắt hóa Tây Thi. Trong mắt Tư Đồ Không, đích thực cô là đẹp nhất! Đẹp tới mức anh ta không nỡ để người khác nhìn cô!

“Đúng vậy, tình nhân, không thể lộ mặt, trừ lên giường ra thì không cần làm việc gì khác.” Liễu Ảnh lạnh lùng nói. Hình như đúng là thời gian họ lên giường không hề ít, cũng giống tình nhân thật, chẳng vẻ vang gì, không cần phải kiêng dè.

“Em đã nhắc nhở anh rồi đấy.” Tư Đồ Không đi về phía Liễu Ảnh. Cô đã bị ép tới sát mép giường, vô thức lùi về phía sau, ngồi phịch xuống giường. Tư Đồ Không vẫn đang cố tình đi tới, chậm rãi khom người. Để tránh né anh ta mà cô phải bất lực ngả ra sau, gần như sắp nằm xuống giường…

Tư Đồ Không vẫn đang cố tình đi tới, chậm rãi khom người. Để tránh né anh ta mà cô phải bất lực ngả ra sau, gần như sắp nằm xuống giường…

“Anh muốn làm gì!” Liễu Ảnh có cảm giác không đỡ nổi cơ thể của mình nữa. Vào lúc sắp sửa ngã xuống mới kịp phản ứng lại, cô đẩy mạnh Tư Đồ Không ra, nhưng ngược lại còn bị anh ta túm lấy cổ tay, đè lên giường.

Tim Liễu Ảnh thoáng chốc như muốn nhảy ra ngoài, hô hấp cũng trở nên dồn dập. Vốn dĩ Tư Đồ Không chỉ muốn hù dọa cô một chút thôi, nào ngờ nhìn thấy lông ngực cô phập phông trước mắt lại khiến anh ta dần mất kiểm soát, muốn nhiều hơn nữa!

“Tư Đồ Không!” Liễu Ảnh tức đến nghẹn lời. Tư Đồ Không hơi nghiêng đầu, di chuyển tâm mắt, lấy lại bình tĩnh, mới ừ một tiếng.

“Anh tránh ra!” Liễu Ảnh không thích hành động này một chút nào. Giờ đây cô giống như cá thịt, còn Tư Đồ Không là dao thớt, phận cá nằm trên thớt thì còn có thể làm gì được. Vả lại, tư thế này quá nguy hiểm, Tư Đồ Không chỉ cần cúi đầu xuống là có thể hôn lên môi cô. Khoảng cách gần như vậy, không có cảm giác an toàn chút nào.