Cô Vợ Câm Quá Bá Đạo

Chương 3472




CHƯƠNG 3472

Lúc này, Lưu Trung Nam đứng cách đó không xa nhìn Liễu Ảnh. Vì đứng không xa, nên anh ta có thể nhận thấy tâm trạng bất ổn của của cô. Hơn nữa, vừa rồi anh ta còn nghe thấy tiếng hét của Liễu Ảnh.

Đang ở giữa trung tâm thương mại tương đối ồn ào, anh ta không nghe rõ toàn bộ nội dung, chỉ thấp thoáng thấy cô nhắc đến tên của Tổng giám đốc.

Vậy là tâm trạng bất ổn lúc này của Liễu Ảnh có liên quan đến Tổng giám đốc nhà anh ta hay sao?

Sau chuyện ngày hôm qua, Lưu Trung Nam nhận thấy, thái độ của Tổng giám đốc nhà anh ta với Liễu Ảnh đã khác với lúc trước rồi. Giờ đây, rõ ràng Tổng giám đốc rất quan tâm đến Liễu Ảnh. Nếu không thì đêm qua, Tổng giám đốc đã chẳng đích thân đến Câu lạc bộ để bắt gian.

Mà khi đó, rõ ràng Tổng giám đốc đã bắt gian thành công, nhưng lại không làm gì cô Liễu cả.

Thậm chí, hôm nay cô Liễu còn bình an vô sự, ra ngoài tự do nữa.

Chỉ dựa vào điều này, Lưu Trung Nam đã có thể cam đoan rằng, cô Liễu đã trở nên quan trọng trong lòng Tổng giám đốc rồi.

Cho nên, hôm nay anh ta hết sức chú ý. Thấy tâm trạng của Liễu Ảnh không ổn, anh ta bấm số gọi ngay cho Tổng giám đốc của mình, gần như không chút do dự.

“Sao vậy?” Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, giọng nói nghe có vẻ hơi lạnh lùng của Tổng giám đốc vang lên.

“Tổng giám đốc, tôi đã theo cô Liễu ra ngoài, sau đó phát hiện cô ấy…” Lưu Trung Nam thở hắt ra một hơi rất khẽ. Hai ngày nay, Tổng giám đốc thật sự rất đáng sợ, chỉ tiếng nói suông thôi cũng đủ khiến chân người ta nhũn ra.

“Cô ấy lại đi tìm Bùi Dật Duy sao?” Giọng nói của Tư Đồ Không lạnh lùng hơn hẳn. Bởi nếu là tình huống bình thường, Lưu Trung Nam sẽ không báo cáo với anh ta, trừ khi cô lại đi gặp Bùi Dật Duy.

Tối hôm qua, anh ta đã nói rất rõ rồi, cô không được phép gặp lại Bùi Dật Duy, nhưng sáng sớm nay, cô lại tiếp tục chạy đến gặp Bùi Dật Duy.

Cô giỏi thật!

Có phải anh ta đã quá nuông chiều cô rồi không?

Có phải anh ta nên nhốt cô lại không?

“Không phải, cô Liễu không đến gặp Bùi Dật Duy. Bây giờ cô Liễu đang ở trung tâm thương mại Ngân Lạc.” Lưu Trung Nam cuống quít giải thích. Không thể để Tổng giám đốc hiểu lầm được, chuyện tối hôm qua đến một lần đã là quá đủ rồi.

“Cô ấy đến trung tâm thương mại Ngân Lạc sao?” Tư Đồ Không thở phào khi nghe Lưu Trung Nam nói như vậy. Giọng điệu cũng dịu đi trông thấy, thế nhưng anh ta lại thấy hơi băn khoăn.

Liễu Ảnh đã ở bên anh ta năm năm rồi, đương nhiên anh ta đã quá hiểu cô. Bình thường cô sẽ không bao giờ tới một nơi như vậy.

Đồ ở trung tâm thương mại Ngân Lạc rất đắt đỏ, cô sẽ không đến đó để mua sắm.

Đồ ở trung tâm thương mại Ngân Lạc rất đắt đỏ, cô sẽ không đến đó để mua sắm.

Thực ra thường ngày cô cũng rất ít khi đi mua sắm.

Tại sao hôm nay cô lại đột nhiên tới trung tâm thương mại Ngân Lạc?

Tư Đồ Không hơi lấy làm lạ, nhưng chỉ cần không đi tìm Bùi Dật Duy là tốt rồi. Chỉ cần không đi gặp Bùi Dật Duy, những chuyện khác cô muốn như thế nào cũng được. Dù cô có mua sập cả trung tâm thương mại Ngân Lạc cũng không thành vấn đề.

“Đúng rồi ạ, sáng nay, vừa ra đến ngoài là cô Liễu bắt xe đi thẳng tới trung tâm thương mại Ngân Lạc, sau đó, đi vào một cửa hàng bán nội y trên tầng ba, khoảng hai mươi phút sau mới đi ra.” Lưu Trung Nam vẫn luôn đợi ở bên ngoài. Tuy không nghe ngóng được tình hình ở bên trong, nhưng thời gian như thế nào thì anh ta nắm rất rõ.