CHƯƠNG 3426
Tư Đồ Không vốn đang định quay người rời đi, vừa nghe thấy Quản lý nói, cả người anh ta đột nhiên cứng đờ, đôi mắt nhanh chóng nhìn về phía Quản lý, sắc mặt vừa mới hòa hoãn được chút ít, lúc này đã lập tức trở nên âm u, nhất thời giống như bão táp mưa sa đang kéo đến.
“Anh nói gì?” Tư Đồ Không mở miệng, trong giọng nói có vài phần nghẹn ngào, thậm chí còn mang theo chút run rẩy mà chính anh ta cũng không nhận ra.
Giây phút mở cửa không thấy ai, anh ta thật sự đã thở phào nhẹ nhõm, lúc ấy anh ta không nghĩ đến điều gì khác, trong đầu anh ta khi đó chỉ có một suy nghĩ, anh ta cho rằng cô đã đi rồi.
Thậm chí anh ta còn quên mất Câu lạc bộ Tinh Vân có rất nhiều phòng riêng có phòng nghỉ.
Ngày thường Tư Đồ Không sáng suốt cỡ nào, vậy mà vừa rồi anh ta lại không nghĩ đến điều này, hoặc cũng có thể anh ta đã có ý từ chối nghĩ đến chiều hướng xấu nhất kia.
Lưu Trung Nam nhìn thấy phản ứng của Tư Đồ Không thì không nhịn được mà run lên, anh ta cảm thấy đây mới đúng là phản ứng mà Tổng giám đốc nhà anh ta nên có.
Dẫu sao lần này Tổng giám đốc đến đây là vì tìm Liễu Ảnh, nếu như nói không hề để ý thì thật sự không giải thích được.
Vậy là, vừa nãy là vì Tổng giám đốc không nghĩ trong phòng riêng này có phòng nghỉ? Không nghĩ tới khả năng hai người sẽ vào trong phòng nghỉ?
Chẳng lẽ mới nãy đầu óc của Tổng giám đốc anh minh thần võ nhà anh ta vừa dừng hoạt động đấy à? Đến chuyện đơn giản như vậy cũng không nghĩ ra, hơn nữa cách bài trí trong phòng rất đơn giản, hiện tại bọn họ đứng ở đây đã nhìn thấy cả căn phòng, cũng có thể nhìn thấy rõ phòng nghỉ ở trong góc.
Tuy rằng bây giờ cửa phòng nghỉ bị đóng lại, nhưng vẫn thấy rất rõ mà.
Đương nhiên Lưu Trung Nam biết, lúc này cửa phòng nghỉ đóng lại, chuyện này sẽ càng nghiêm trọng, càng đáng sợ hơn.
“Tôi nói… tôi nói trong phòng riêng có phòng nghỉ, có thể Tổng giám đốc Bùi đang ở trong phòng nghỉ, anh có muốn…” Lúc này, Quản lý tiền sảnh đã bị dáng vẻ của Tư Đồ Không dọa sợ nhũn cả hai chân, rõ ràng vừa nãy tâm trạng vẫn còn tốt mà, tại sao đột nhiên lại mang dáng vẻ muốn giết người rồi.
Anh ta đã nói sai gì rồi sao?
“Ở phòng nghỉ…” Đôi mắt của Tư Đồ Không nheo lại, hai mắt đã dần đỏ như máu, nhưng lại tỏa ra hơi lạnh thấu xương, dường như có thể đóng băng mọi người ngay lập tức.
Đôi mắt Tư Đồ Không nhìn chằm chằm vào cửa phòng nghỉ như muốn đốt cháy cái cánh cửa kia.
Vậy mà bọn họ lại vào phòng nghỉ?
Vậy mà cô lại vào phòng nghỉ với Bùi Dật Duy?
Cho dù Tư Đồ Không không muốn nghi ngờ, thì giờ phút này anh cũng không thể nào tự thuyết phục được bản thân.
Một người đàn ông ở chung trong phòng nghỉ với một người phụ nữ hơn ba tiếng đồng hồ thì có thể làm gì được nữa?
Còn có thể làm cái gì?
Anh ta là người trưởng thành, đương nhiên anh ta biết chuyện giữa đàn ông và phụ nữ, hơn nữa bình thường anh còn là kiểu đàn ông vô cùng tùy ý, cho nên, anh ta có thể nghĩ đến… “Tổng giám đốc Bùi không rời đi, nếu trong phòng không có ai thì nhất định là ở trong phòng nghỉ, có thể là vì mệt mỏi nên vào phòng nghỉ ngơi, hay là tôi đi vào trước kiểm tra một chút giúp anh.” Quản lý tiền sảnh đổi ca vào lúc tám giờ, cho nên anh ta cũng không biết tình hình cụ thể bên trong, người đặt phòng ở quầy lễ tân chỉ có Bùi Dật Duy, không thấy có người khác.
Quản lý tiền sảnh cho rằng trong phòng chỉ có một mình Bùi Dật Duy, tuy việc đến đây một mình khá là hiếm thấy, nhưng cũng không phải không có, có khi người đó muốn đến đây một mình để thư giãn.
Một người sau khi ăn xong mệt mỏi đi vào phòng nghỉ ngơi cũng rất bình thường, Quản lý tiền sảnh thật sự không liên tưởng đến chuyện khác.